Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 636: Nữ cơ quan sư

Chẳng qua điều khiến người ta phiền muộn hơn còn ở phía sau.

Sau khi Phi Vân Đạp Tuyết bị một kiếm “tiễn” khỏi sàn đấu, có một luồng ánh sáng lóe lên ở dưới miếu thờ, người thứ năm của Một Đám Ô Hợp bị truyền tống lên sàn đấu.

Sơn Hà Vô Dạng ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy vóc dáng của người nọ không cao, khuôn mặt bầu bĩnh, lúc mỉm cười lộ ra hai chiếc răng nanh nhỏ...

"Nữ?"

Vừa mới nhìn thấy đối thủ tiếp theo, Sơn Hà Vô Dạng nhíu mày một cái.

Nói thật, loại cao thủ như Sơn Hà Vô Dạng, thật sự không muốn giao đấu với tuyển thủ không chuyên, huống hồ đối thủ còn là một cô gái thoạt nhìn có vẻ thực lực khá là bình thường.

Đánh, nhất định sẽ có người nói bản thân bắt nạt con gái.

Không đánh, ngộ nhỡ bị cô ta gài bẫy, vậy chẳng phải mặt mũi của y sẽ bị quăng tới nhà bà ngoại sao.

So với việc đấu đơn với người chơi nữ, Sơn Hà Vô Dạng tình nguyện đánh lại với Phi Vân Đạp Tuyết trận nữa. (Phi Vân Đạp Tuyết: Mèo méo meo mèo meo??)

Người thứ năm lên sân đấu của Một Đám Ô Hợp, không ai khác chính là Độc Cô Tiểu Linh.

Lúc này trong tay Độc Cô Tiểu Linh còn cầm theo một cây nỏ nhẹ, đứng ở đối diện cách Sơn Hà Vô Dạng không xa.

Kiếm pháp vừa rồi của Sơn Hà Vô Dạng, Độc Cô Tiểu Linh ở bên ngoài sân đấu đã nhìn đến rõ ràng. Thấy Sơn Hà Vô Dạng liếc mắt nhìn mình, Độc Cô Tiểu Linh không nhiều lời, mở hai tay ra, nhảy lùi về phía sau, sau khi nhảy về sau mấy trượng, kéo dãn khoảng cách với Sơn Hà Vô Dạng, cô nàng mới vung tay lên, một cơ quan con rối cao to đẹp trai xuất hiện trước mặt cô.

"Cơ quan sư??!!"

Thấy Độc Cô Tiểu Linh lôi ra một quái vật khổng lồ như thế, Sơn Hà Vô Dạng hơi có chút ngoài ý muốn, sau đó lại vô cùng buồn bực.

Đúng là sợ cái gì sẽ gặp phải cái đó.

Cơ quan sư là một nhánh môn phái khiến người ta lên án nhất trong Đại Võ Tiên. Cho đến tận bây giờ, toàn bộ nhánh này cũng chỉ có khoảng trăm người chơi, có thể nói là hiếm có trong hiếm có. Lý do hiếm có, hoàn toàn là vì nhánh này không chỉ yếu, mà còn tốn kém.

Cơ quan con rối chính là cơ quan chiến đấu quan trọng nhất của cơ quan sư. Trong game, cơ quan sư có thể làm ra cơ quan con rối, tính ra chắc cũng không được quá năm người... Nhưng cho dù cơ quan sư có làm ra được cơ quan con rối, cũng con mẹ nó yếu xìu. Điều này khiến cho ảo tưởng nếu cơ quan sư làm được cơ quan con rối là có thể trỗi dậy trực tiếp tan vỡ, chính vì vậy rất nhiều người xóa bỏ thiên phú chọn lại hệ một lần nữa.

Hết cách rồi, làm cơ quan con rối vốn là một chuyện vừa khó vừa khổ. Không có nguyên vật liệu tốt, cơ quan con rối sẽ không đủ mạnh.

Cơ quan sư bình thường nào lại có khả năng kinh tế lớn mà chơi được loại đồ này, phần lớn đều dựa vào các loại nguyên vật liệu cấp thấp chắp vá lung tung để làm ra.

Cơ quan con rối chính là vũ khí của cơ quan sư, loại vũ khí được làm từ các nguyên vật liệu cấp thấp, cho dù có mạnh hơn nữa cũng vẫn bị hạn chế về cấp bậc... Chuyện con rối tạo ra từ một đống các loại nguyên vật liệu cấp một không chống lại được một món vũ khí cấp 40, cũng là chuyện hết sức bình thường.

Chính vì nguyên nhân như vậy, cơ quan sư ở trong game chính là một từ nói về những con gà mờ chỉ hao tốn tiền của, ngoại trừ những người chơi chấp mê bất ngộ, căn bản không có ai lại đi chọn loại chức nghiệp như có độc này để chơi. Trời mới biết người thiết kế làm ra phân hệ này rốt cuộc có ý định gì.

Đối đầu với người chơi nữ, Sơn Hà Vô Dạng đã đủ xui xèo. Người chơi nữ này lại còn là một cơ quan sư, tâm tình của Sơn Hà Vô Dạng lúc này có thể tưởng tượng được.

"Ai nha... Sơn Hà Vô Dạng thật có chút xui xẻo nha... Ha ha, vậy mà lại đụng trúng một nữ cơ quan sư."

Đều xuất thân từ tuyển thủ chuyên nghiệp, Bách Chiến Vô Địch vô cùng thấu hiểu tình cảnh của Sơn Hà Vô Dạng, trong giọng nói còn mang theo vẻ xem chuyện vui không ngại lớn chuyện.

Khán giả thì càng cảm thán không thôi.

"Đệt mợ, Một Đám Ô Hợp này quả đúng là người như tên. Loại nào hàng như nào cũng có..."

"Đúng vậy... Ngươi nhìn con rối của cô gái kia, vậy mà lại đặt tên là Hồi Xuân, vừa nhìn đã biết không đứng đắn..."

"Hồi Xuân? Ha ha ha!"

Sự vui vẻ của khán giả chỉ đơn giản như vậy, từ khinh thường đến nghi ngờ rồi lại cười lớn, chỉ vì một cái tên.

"Này con mẹ nó là thể loại tên sứt sẹo gì!!"

Người trong Một Đám Ô Hợp đều che mặt, rất sợ bị người ta nhìn thấy bản thân cùng chung đội với người như vậy.

Đặc biệt là Bôi Mạc Đình còn ở bên cạnh còn không ngừng lải nhải: "Hồi Xuân, người lấy tên này rốt cuộc là tên nhà quê, đồ chó cỏ đâu vậy?"

"Quả thật là một tên chó cỏ" Mario lên tiếng phụ họa.

"Đúng vậy, đúng vậy!" Mọi người cũng ồn ào theo.

"..."

Vương Viễn nghe vậy, hung tợn trợn mắt nhìn Bôi Mạc Đình vài lần.

"Trợn mắt nhìn ta làm gì?" Bôi Mạc Đình bị Vương Viễn nhìn đến cả người sợ hãi.

"Con chó cỏ các ngươi nói đến chính là ta!" Vương Viễn mặt đen lại ngồi vào chỗ.

"Ặc..." Bôi Mạc Đình thấy vẻ mặt Vương Viễn không tốt đẹp gì, vội vàng nói: "Thật ra cũng không khó nghe như vậy đâu. Nghĩ kỹ lại cũng rất có ý nghĩa!"

"Bôi Tử nói rất đúng!"

Mọi người lại một lần nữa đồng loạt gật đầu.

Đùa chứ, thà gây sự với người quân tử chứ không gây sự với kẻ tiểu nhân, huống hồ tiểu nhân này còn có thực lực rất mạnh... Đắc tội Sơn Hà Vô Dạng, cùng lắm bị một kiếm đâm chết. Đắc tội Vương Viễn, không chừng tên trọc chết bầm này sẽ nghĩ cách để cười vào mặt mình. Trận đấu đoàn thể tiếp theo, tám phần mười sẽ để cho mình lên dâng đầu cho người ta.

Với sự hiểu biết của mọi người đối với Vương Viễn, việc này chắc chắn Vương Viễn làm được.

"Ngươi đầu hàng đi!"

Trên sân thi đấu, Sơn Hà Vô Dạng cũng không tiến lên truy kích Độc Cô Tiểu Linh mà chỉ đứng tại chỗ, trịnh trọng khuyên bảo Độc Cô Tiểu Linh: "Ngươi đánh không thắng được ta! Ta không muốn bắt nạt con gái!"

Sơn Hà Vô Dạng là người khá có bản lĩnh, vậy mà lại sử dụng biện pháp cuối cùng -- khuyên nhủ!

Nhưng ở trước mặt con gái, tác dụng khuyên nhủ thường không lớn, chỉ có thể khiến đối phương tức giận.

Bạn cần đăng nhập để bình luận