Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 747: Những thứ này đều là ta làm

Lăng Hư Tử nghẹn họng trân trối nhìn cảnh tượng này, có chút không dám tin dụi mắt.

"Chuyện ngươi chưa nghe nói tới thì nhiều lắm. Ví dụ như hiện tại ta dùng thứ này!" Đinh Lão Tiên khẽ nheo mắt lấy ra một bọc giấy, phất về phía Lăng Hư Tử.

"Bụp!"

Một luồng sương khói màu xanh lá giống như vậy bay về phía Lăng Hư Tử, chính là Bích Lân Yên mà Đinh Lão Tiên lấy ở chỗ Trường Tình Tử.

Lăng Hư Tử hoàn toàn không ngờ trong tay Đinh Lão Tiên cũng có loại độc dược như Bích Lân Yên này, nên ngây người mất một lúc, bất ngờ không đề phòng nên bị Bích Lân Yên của Đinh Lão Tiên bao lại.

Trong trò chơi có thiết lập, người chơi công kích có bảo hộ đồng đội và bản thân. Nói cách khác, Đinh Lão Tiên và Lăng Hư Tử đồng thời ném Bích Lân Yên ra đều không đả thương tới mình, nhưng lúc này, hai luồng Bích Lân Yên trộn lại với nhau, đương nhiên tuy hai mà một...

Đinh Lão Tiên có giải dược hộ thân, tất nhiên không sợ công kích của Bích Lân Yên. Mà Lăng Hư Tử thì nhanh chóng thu lại nội lực, không dám dùng một chút chân khí nào.

Dù sao, không có ai hiểu rõ hơn người chơi phái Tinh Túc, Bích Lân Yên này đáng sợ cỡ nào.

"Ngươi không thể dùng nội lực đúng không?"

Đinh Lão Tiên cười hì hì hỏi Lăng Hư Tử.

"Thì đã làm sao?" Lăng Hư Tử nói: "Cho dù ta không cần nội lực, thì ngươi có thể đánh thắng được ta sao?"

Lăng Hư Tử tuyệt không nói phét, thực lực của hai người chênh lệch quá lớn. Cho dù Lăng Hư Tử không dùng nội lực, Đinh Lão Tiên muốn giết Lăng Hư Tử cũng là chuyện không thể.

"Cho nên ta mới chuẩn bị cái này!"

Đinh Lão Tiên lấy ra một viên đan dược màu tím, quơ quơ trước mặt Lăng Hư Tử, sau đó ném vào miệng.

"Tử Vân Đan?"

Lăng Hư Tử cũng là người hiểu biết, liếc mắt một cái đã nhận ra đan dược trong tay Đinh Lão Tiên, nhất thời hoảng sợ nói: "Rốt cuộc ngươi là loại người nào? Vì sao có thể có được nhiều đan dược hiếm có mà có tiền cũng không mua được như vậy?"

"Bởi vì mấy thứ này, đều do ta làm ra nha!"

Đinh Lão Tiên lạnh nhạt trả lời, trong nháy mắt, hình tượng của gã trong mắt mọi người đã trở nên cao lớn hẳn lên.

Làm màu một cách vô hình là trí mạng nhất!

Mọi người trăm triệu lần không ngờ tới, những thứ đan dược hiếm có ngày thường chỉ được nghe chứ không được thấy này, lại do một tên tướng mạo xấu xí như vậy làm ra.

Mẹ nó, Một Đám Ô Hợp này thật đúng là dạng cao nhân gì cũng có.

"Bùm bùm!"

Sau khi nuốt Tử Vân Đan, trên người Đinh Lão Tiên vang lên một loạt tiếng bùm bùm, toàn thân Đinh Lão Tiên cũng lớn thêm một vòng, thuộc tính bản thân cũng lập tức tăng lên gấp bội.

Nội lực là căn cơ của võ học!

Không có nội lực, cho dù là khinh công hay chiêu thức, uy lực đều giảm xuống mạnh mẽ.

Lăng Hư Tử không thể dùng nội lực, sức chiến đấu vốn đã giảm xuống một phạm vi lớn, nếu đối phó với Đinh Lão Tiên trong trạng thái bình thường, thì còn có thể đánh một trận. Nhưng bây giờ, Đinh Lão Tiên cắn dược, thuộc tính tăng gấp bội, chênh lệch giữa hai người lập tức được bù đắp, vậy Lăng Hư Tử sao có thể là đối thủ của Đinh Lão Tiên.

Qua vài hiệp, Lăng Hư Tử cực kỳ nghẹn khuất bị một chiêu [Vô Sắc Vô Tướng] của Đinh Lão Tiên đánh xuống lôi đài. Một Đám Ô Hợp lại lần nữa dẫn đầu

"Trâu bò nha!"

Thấy Đinh Lão Tiên đánh bại Lăng Hư Tử, người kinh ngạc nhất chính là đám người Một Đám Ô Hợp kia, bởi vì bọn họ là người rõ ràng nhất Đinh Lão Tiên có bao nhiêu cân lượng. Có thể đánh cao thủ như Lăng Hư Tử hạ đài, không khác gì người qua đường đánh thắng Đại Ma Vương Faker đâu... chính là chuyện có thể khoe khoang cả đời.

"Không ngừng cố gắng! Một đánh ba luôn!" Mario hét lên: "Ngươi có thể đó lão Tiên."

"Đừng mơ hão nữa!"

Vương Viễn nói: "Ngươi cho rằng thứ đồ chơi đó muốn ăn là ăn sao."

Vương Viễn nói không sai, Tử Vân Đan này thật sự không phải thứ muốn ăn thì có thể ăn được. Thứ này uống mỗi ngày nhiều nhất là mười viên, mỗi lần ăn một viên, thì thời gian làm lạnh sẽ tầm năm phút, ăn ba viên thì sẽ rơi vào trạng thái suy yếu, đây gọi là tác dụng phụ.

Sau khi đánh rớt Lăng Hư Tử chưa được bao lâu, thì Đinh Lão Tiên đã khôi phục lại trạng thái bình thường.

Lúc này, tuyển thủ thứ tư của Vạn Thánh Vô Cương cũng được truyền tống lên sân thi đấu. Người đó mặc một bộ áo dài nhà nho màu xanh, trong tay cầm một thanh trường kiếm thoạt nhìn vô cùng bình thường, gương mặt tựa như ngọc đẹp, khí thế trang nghiêm, đó chính là đội trưởng Bạch Hạc Lưỡng Sí của Vạn Thánh Vô Cương.

“Bạch Hạc Lưỡng Sí, Bạch Hạc Lưỡng Sí!”

Suy cho cùng cũng là đại cao thủ đỉnh cấp, Bạch Hạc Lưỡng Sí vừa lên sân, bầu không khí đã lập tức được hun nóng đến cực điểm.

Trên đài khán giả, tiếng người ồn ào, đủ các loại âm thanh hò hét đinh tai nhức óc.

“Ặc…”

Nhìn thấy đối thủ trước mặt, Đinh Lão Tiên có hơi ngây ngẩn.

Gã đã từng được chứng kiến thực lực của Bạch Hạc Lưỡng Sí. Người này không chỉ có kiếm thuật cao siêu, mà thực lực còn cực kỳ thâm hậu, đã đạt đến cảnh giới ngự kiếm bằng khí, được người chơi giang hồ gọi là đệ nhất thiên hạ.

Nói một cách nghiêm túc, thì Đinh Lão Tiên chỉ là một thằng bán thuốc mà thôi, làm sao có thể là đối thủ của loại người độc ác này được.

Loại đồ vật như Bích Lân Yên này cực kỳ quý giá, một ngày Trường Tình Tử phối không được mấy gói. Đinh Lão Tiên chỉ có một gói này mà thôi, dùng xong thì hết. Hơn nữa lúc này, gã còn đang trong thời gian làm lạnh của Tử Vân Đan, nên hoàn toàn không có chút phần thắng nào khi đối đầu với Bạch Hạc Lưỡng Sí.

Đinh Lão Tiên ngược lại cũng thẳng thắn, so với bị người giết chết trong vòng một giây bằng một kiếm, còn chẳng bằng tự mình biết đủ thì thôi.

“Được rồi, xem như ngươi thắng!” Gã chắp tay với Bạch Hạc Lưỡng Sí, sau đó nhấn đầu hàng.

“Không chiến mà đã khiến người khuất phục! Không hổ là Bạch Hạc Lưỡng Sí, được xưng là cao thủ số một thiên hạ!”

Thấy Đinh Lão Tiên tự mình nhận thua, Ngàn Dặm Đào Hoa lớn tiếng nói. Khán giả trên sân lại càng vỗ tay như sấm dậy, bầu không khí lại được đẩy lên cao trào.

Mà Bạch Hạc Lưỡng Sí thì lại ôm kiếm đứng trên sân thi đấu với vẻ mặt bình tĩnh, không biết vui hay giận, ngược lại cũng khá có mấy phần phong thái của tông sư.

Bạn cần đăng nhập để bình luận