Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1541: Lại bị đuổi giết

Lăng Hư Tử chưa lùi được vài bước, Vương Viễn đã duỗi cánh tay tới, túm tóc lão ta rồi giật mạnh về sau.

“Ái da!”

Lăng Hư Tử bị kéo thẳng tới trước mặt Vương Viễn, mà một tay khác của Vương Viễn đã cong thành vuốt, năm ngón tay giống như đúc ra từ sắt, cắm thẳng vào ngực của Lăng Hư Tử mà không gặp trở ngại.

“Phập!”

Móng vuốt của Vương Viễn xuyên thủng lưng của Lăng Hư Tử, sau đó kéo về sau, một trái tim đầm đìa máu bị hắn kéo ra ngoài.

“A…”

Ngưu Đại Xuân trong giang hồ vẫn luôn là một cái tên truyền kỳ, trong tin đồn người này bạo ngược hung tàn, giết chóc thành tính, có thù tất báo hèn hạ vô sỉ, dù sao chỉ cần là những tính từ không tốt, dùng để miêu tả hắn đều đúng cả.

Thực ra người chơi chân chính đối đầu với Vương Viễn chẳng có bao nhiêu.

Phần lớn ấn tượng của mọi người đối với hắn đều xuất phát từ tin đồn.

Dù sao với thực lực của hắn toàn tiếp xúc với cao thủ trong cao thủ, ví dụ như nhóm Bạch Hạc Lưỡng Sí và Biển Trời Một Màu, không thì cũng phải là đầu não một bang như Cao Lão Đại hay Thương Khung Thần Cái.

Nhóm Giấy Ngắn Tình Dài mặc dù đều đã phi thăng Tiên Linh Giới nhưng vẫn kém một bậc so với cao thủ lâu năm, dĩ nhiên chưa từng có cơ hội tiếp xúc với Vương Viễn.

Giờ phút này thấy hắn vươn tay chộp một phát móc tim Lăng Hư Tử ra, ai nấy đều rợn cả tóc gáy.

Người chơi có thể phi thăng Tiên Linh Giới ai mà chưa từng giết người chứ? Nhưng cảnh tượng máu me như dùng tay không moi tim gan kẻ khác quả thực khiến lòng người khiếp sợ, so với việc nghe người ta bàn tán Vương Viễn bạo ngược hung tàn ra sao, chấn động từ việc tận mắt chứng kiến càng đáng sợ hơn nhiều.

Thủ đoạn ác độc của Vương Viễn thực ra chỉ chiếm một phần, điều khiến mọi người cảm thấy sợ hãi hơn là, hắn giết một tu sĩ Kim Đan như Lăng Hư Tử, rốt cuộc tu vi người này sâu đến đâu? Hơn nữa Vương Viễn chẳng thèm dùng pháp bảo hay pháp thuật, cứ thế chạy tới thọc một phát moi tim Lăng Hư Tử, chẳng nhẽ Lăng Hư Tử không xứng để hắn sử dụng pháp thuật sao?

“Ta là người phái Thanh Thành, ngươi dám làm ta bị thương?”

Lăng Hư Tử không hổ là tu sĩ Kim Đan, như vậy rồi mà còn chưa chết, lúc này đang ngạc nhiên nhìn Vương Viễn, trên mặt viết đầy vẻ tức giận.

“Ồ?” Vương Viễn rất ngạc nhiên: “Ngươi vẫn còn sống này…”

Đối thủ ngày xưa của Vương Viễn bất kể là ai, dính một chiêu này xong nhất định mất mạng tại chỗ, Lăng Hử Tử thế mà vẫn còn nói chuyện được, cao thủ Kim Đan mạnh mẽ đến thế sao?

“Ngưu Đại Xuân, ta sẽ nhớ kỹ ngươi! Phái Thanh Thành sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!”

Lăng Hư Tử quát to một tiếng, phun ra một búng máu, thân thể đột nhiên phát nổ, một luồng sáng vàng từ trong người lão ta bay ra, phóng thẳng về phía phái Thanh Thành.

“Binh giải!”(1)

(1)Một kiểu linh hồn thoát khỏi thân xác

Yến Vô Vân thấy vậy lớn tiếng nhắc nhở: “Hắn binh giải rồi!”

Trong thiết lập của trò chơi, tu sĩ tu Kim Đan nguyên thần, tu hành thân xác không quan trọng, sau Kim Đan kỳ thân thể tu sĩ bị thương nặng, có thể binh giải, thoát ký nguyên thần.

“???”

Vương Viễn nghe vậy ngẩng đầu nhìn lên, chớp mắt nguyên thần của Lăng Hư Tử đã bay xa.

“Muốn chạy?”

Vương Viễn dĩ nhiên sẽ không để cho Lăng Hư Tử trở lại phái Thanh Thành, vội vàng nhặt túi càn khôn lão ta đánh rơi trên đất, nhảy lên phi kiếm Huyền Quy tức tốc đuổi theo.

Nhưng mà đúng vào lúc này, một luồng sáng xanh đột nhiên từ sau lưng Vương Viễn vọt tới, nhanh chóng vượt qua hắn, chớp mắt đã bay tới trước mặt nguyên thần của Lăng Hư Tử, tóm lấy nguyên thần nuốt vào trong bụng.

Hành động của người nọ liền mạch dứt khoát, độ thuần thục cực cao, nuốt nguyên thần xong thì cười phá lên như điên: “Khặc khặc khặc khặc!”

Lúc này Vương Viễn cũng thấy rõ dáng vẻ người kia.

Người vừa tới có dung mạo cực kỳ xấu xí, vừa mập vừa lùn, miệng mở to như cái chậu, điệu cười nhức tai như sắt thép va đập vào nhau.

Nhất là dáng vẻ giấu kín người trong lớp áo choàng xanh đen kia khiến Vương Viễn cảm thấy lão ta nhất định mang trong mình uẩn khuất.

Cười như điên như dại xong, nam nhân áo xanh lớn tiếng nói: “Lão phu tái xuất giang hồ đến Ngọa Ngưu Thôn là để tìm một truyền nhân, kết quả đám nhãi con phái Thanh Thành không biết phải trái, còn muốn diệt trừ lão phu. Hòa thượng nhà ngươi cũng gan lắm, ngay cả đồ tử đồ tôn của Lý Tĩnh Giả cũng dám giết, khặc khặc khặc khặc.”

Trong lúc bật cười điên dại, nam nhân áo xanh kia đã hóa thành một luồng sáng biến mất phía chân trời.

[Hệ thống thông báo: Bạn đã giết chết tam đại đệ tử Lăng Hư Tử của phái Thanh Thành, tu vi +50000, độ hảo cảm với phái Thanh Thành -100, trạng thái hiện tại là “Coi nhau như kẻ thù”!]

[Tiên giới thông báo: Tán tu Tiên Linh Giới Ngưu Đại Xuân (Ngộ Si) mất trí, cấu kết với ma đạo yêu nhân, cùng Bách Ma Sơn Lục Bào lão tổ giết chết đệ tử Thanh Thành Lăng Hư Tử. Danh vọng +100, phái Thanh Thành phát động “Lệnh Tiên Giới Truy Bắt” với Ngưu Đại Xuân.]

[Lệnh Tiên Giới Truy Bắt]: Người chơi phái Thanh Thành chỉ cần giết chết hoặc bắt sống Ngưu Đại Xuân sẽ nhận được một quyển công pháp Kim Đan kỳ của bản môn và một thanh phi kiếm tam giai.



“Ối cha mẹ ơi!”

Vương Viễn muốn đột quỵ, chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này…

Hắn vốn cho rằng mình tới Tiên Linh Giới sẽ sống được mấy ngày yên ổn, kết quả chưa qua bao lâu, tại sao lại vướng phải chuyện này, kẻ giết người rõ ràng là lão lùn áo xanh kia mà?

Lão lùn áo xanh vừa rồi hình như tên là Lục Bào lão tổ, theo lời lão nói, cao thủ phái Thanh Thành sở dĩ xuất hiện ở Ngọa Ngưu Thôn là để bao vây tiễu trừ lão.

Chắc hẳn Ngọa Ngưu Thôn bây giờ có không ít tu sĩ phái Thanh Thành.

Nơi đây không thích hợp ở lâu, chạy nhanh!

Trong lúc suy tư, Vương Viễn đã độn thổ chạy mất.

Vương Viễn chân trước vừa đi, chân sau mười mấy vị tu sĩ Thanh Thành ngự kiếm đáp xuống cạnh thi thể nổ tung của Lăng Hư Tử ở Ngọa Ngưu Thôn.

“Binh giải?”

Lúc này một người ăn mặc như tên khố rách áo ôm từ giữa đám người bước ra, nhìn thấy thi thể trên mặt đất thì thoáng nhíu máy.



Hệ thống vừa dứt thông báo, Tiên Linh Giới lập tức náo loạn.

“Đậu mòe, bao giờ mới yên ổn được một ngày đây? Tên Ngưu Đại Xuân đó lại bắt đầu tác oai tác quái rồi à?”

“Đúng vậy… Lần này là giết NPC phái Thanh Thành… Tu vi của hắn mới bao nhiêu chứ, thế dám tàn sát NPC một môn phái.”

“Trời ạ, tên kia sao đi đến đâu cũng gây chuyện vậy…”

“Ực, hy vọng lần này hắn xui xẻo không chạy thoát được, nhanh chóng bị phái Thanh Thành thủ tiêu.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận