Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1031: Tìm Tống Dương giúp

Đóng khung chat lại, Vương Viễn kéo khung chat với Tống Dương ra nói: "Ở đâu?"

"Lạc Dương!"

Tống Dương trả lời.

"Đến Quan Lạc! Giúp ta làm nhiệm vụ!" Vương Viễn nói.

"Được! Ta chờ ngươi ở đó!" Tống Dương trả lời rất là phách lối.

"Chờ ta?"

Vương Viễn có cảm giác muốn cười.

Lão tử có Ngự Linh cấp mười, chạy còn nhanh hơn cả phóng viên, ngươi còn chờ ta?

Lắc đầu, Vương Viễn xoay người trèo lên trên gấu, nhanh như chớp ra khỏi Trường An.

Quan Lạc Chi Gian nằm ở chỗ giao giới của Trường An và Lạc Dương, là một cổ đạo, thuộc về khu luyện cấp cao cấp, cũng không có dịch trạm, chỉ có thể chạy tới.

Vương Viễn có Thần Hành Bách Biến, lại cưỡi Gấu Thái Cực, tốc độ gấp năm lần cộng thêm mười mấy phút đã tới tọa độ Đạo Khả Đạo gửi cho.

Lúc này, Tống Dương thật sự đã đến, đang ngồi xổm ở nơi đó, mắt lớn trừng mắt nhỏ cùng với Đạo Khả Đạo.

Đạo Khả Đạo là người hướng nội không giỏi ăn nói, Tống Dương cũng không giỏi giao tiếp với những người không quá quen thuộc, tình cảnh hết sức xấu hổ.

Bên cạnh hai người cách đó không xa, có một NPC trẻ tuổi đang đừng.

Người kia dáng dấp mi thanh mục tú, vô cùng tuấn mỹ, khiến cho người ta nhìn thấy nhịn không được muốn tới làm quen, cho dù một trai thẳng như Vương Viễn, cũng không khỏi cảm thấy hơi sững sờ.

NPC này không phải là ai khác, chính là Dương Quá, lúc này mới không gặp một thời gian ngắn, Dương Quá đã trưởng thành rồi và thừa nhận... Mẹ nó, hắn còn đẹp trai hơn khi còn bé.

Trong mắt của Dương Quá cũng không có những người khác, chỉ nhìn vào chỗ sâu trong núi lớn, trên khuôn mặt tràn đầy lo lắng.

"Quá Nhi, ta là Dạ thúc thúc... À, xin lỗi, bật nhầm đài..."

Vương Viễn đi tới bên cạnh Dương Quá, liếc mắt đánh giá tiểu tử này, sau đó xoay người ôm bả vai Tống Dương nói: "Tên gà giò không có mắt nhìn này! Hắn ta không quyến rũ ngươi đấy chứ!"

Nghe nói tiếng gió của tên tiểu tử Dương Quá này ở trên giang hồ không tốt lắm, dụ dỗ sư phụ thành bạn gái mình thì thôi đi, lại còn đi ra ngoài ngây ngô quyến rũ các cô nương khác.

Tiểu Lục Tiểu Trình gì đó đều bị tiểu tử này mê hoặc điên đảo, cuối cùng lại nói coi người ta như em gái, còn đùa giỡn của sư bá Lý Mạc Sầu. Quả thực là một tên khốn nạn điển hình.

"Hừ!"

Tống Dương trợn mắt khinh bỉ Vương Viễn, trong đầu hòa thượng này cả ngày toàn suy nghĩ linh tinh gì đâu.

"Sao ngươi tới nhanh như vậy?" Thấy biểu cảm này của Tống Dương, Vương Viễn biết Dương Quá không thèm quan tâm cô, nên hỏi tiếp.

"Khà khà!"

Tống Dương cười gian: "Ta cũng tới bắt thú cưỡi."

Nói xong, Tống Dương triệu hồi ra một con tiên hạc.

"Cạc cạc cạc!"

Tiên Hạc kia không có một chút tao nhã nào của hạc, vừa xuất hiện đã kêu cạc cạc không ngừng, y như con vịt, hiển nhiên không phải là giống loài thiện lương gì.

Điều khiến Vương Viễn cảm thấy kinh ngạc là con Tiên Hạc này, mặc dù chỉ là Ngự Linh cấp tám, thuộc tính cộng thêm không bằng Gấu Thái Cực của hắn, nhưng mặt hàng này lại là thú cưỡi biết phi hành. Bảo sao Tống Dương chạy nhanh như vậy.

Gấu Thái Cực có chạy nhanh thế nào thì vẫn là chạy trên mặt đất, gặp địa hình khó vẫn phải đi vòng, còn người ta là đi một đường thẳng tắp, quá biến thái.

Quả nhiên,

Cái gì mà gấu trúc, tiên hạc, husky...

"Khụ khụ, Ngưu ca này..."

Trong lúc Vương Viễn và Tống Dương đang kề tai nói nhỏ, thì Đạo Khả Đạo xấu hổ ho khan một tiếng, bu tới.

"Ai da! Đã quên việc chính rồi!"

Lúc này Vương Viễn mới nhớ tới mình đến đây làm gì.

"Rốt cuộc là có chuyện gì?" Vương Viễn hỏi Đạo Khả Đạo.

Sau khi kéo hai người Vương Viễn và Tống Dương vào đội, Đạo Khả Đạo chia sẻ nhiệm vụ cho hai người.

Lúc này, Dương Quá cuối cùng cũng quay đầu, liếc nhìn hai người Vương Viễn, hỏi Đạo Khả Đạo: "Bọn họ là người mà ngươi tìm đến để giúp?"

"Đúng!" Đạo Khả Đạo gật đầu.

Dương Quá nói tiếp: "Vậy thì đừng ngẩn người nữa, nhanh đi tìm cô cô giúp ta... Nàng ở trong ngọn núi này."

"Ngươi nhìn đi, đây là thái độ tìm người giúp đỡ hả?" Vương Viễn sờ cằm, có chút khó chịu.

Tên Dương Quá kia, không biết nói chuyện gì cả.

Vừa rồi lúc Vương Viễn đến, hắn ta chả thèm để ý tới, giờ lại ra lệnh cho Vương Viễn đi vào núi tìm người giúp hắn ta. Có phải đứa nhỏ này cảm thấy, toàn bộ thế giới đều thiếu nợ hắn ta không?

"..."

Nghe thấy Vương Viễn nói vậy, Dương Quá trầm mặc một chút rồi nói: "Vị đại sư này, kính nhờ ngươi tìm cô cô giúp ta."

"Đây mới là lời người nói chứ!"

Tuy Dương Quá không biết cách ăn nói, nhưng lại khá thông minh.

Vương Viễn lại hỏi tiếp: "Tình huống bên trong ra sao?"

"Không biết!"

Đạo Khả Đạo nói chi tiết: "Ta và sư phụ đã thử nhiều lần, nhưng không thể đi vào... vòng quanh mấy vòng lại ra ngoài."

"Vậy cơ bản có thể xác định! Có trận pháp!"

"Trận pháp?" Dương Quá nhíu mày nói: "Người tinh thông kỳ môn độn giáp nhất thiên hạ chỉ có mỗi Hoàng đảo chủ của đảo Đào Hoa. Chẳng lẽ chúng ta phải đi đảo Đào Hoa sao?"

Nói tới đây, Dương Quá có chút khó xử.

"Vậy thì không cần!" Vương Viễn xua tay chỉ vào Tống Dương nói: "Này em gái, ngươi thử xem."

Người chơi tinh thông kỳ môn độn giáp không nhiều lắm, có thể chỉ có mình Tống Dương. Nếu Tống Dương cũng không vào được, vậy chỉ còn nước phóng hỏa đốt núi.

Nghĩ tới đây, Vương Viễn không tránh được có chút kích động.

"Chuyện này..."

Dương Quá liếc nhìn Tống Dương từ đầu tới chân, có chút nghi ngờ nói: "Kỳ môn độn giáp vô cùng huyền ảo, cô nương này nhỏ tuổi như vậy, sao có thể biết trận pháp?"

"Cô ấy có thể!"

Đạo Khả Đạo vội vàng nói: "Lúc trước ta từng tận mắt nhìn cô ấy đi lại tự nhiên trong Đào Hoa Đại Trận!" Lúc tổ chức Hoa Sơn Luận Kiếm, một trận cuối cùng chính là bản đồ Đào Hoa Đại Trận, chiến đội Một Đám Ô Hợp tiến lui tự nhiên, đều là nhờ Tống Dương chỉ huy.

"Đào Hoa Đại Trận?"

Từ nhỏ Dương Quá đã sống một thời gian ở đảo Đào Hoa, đương nhiên biết được sự lợi hại của Đào Hoa Đại Trận, nghe Đạo Khả Đạo nói vậy, thì ánh mắt nhìn Tống Dương cũng trở nên cung kính, vội vàng nói: "Nếu có thể tìm được cô cô, Dương Quá sẽ báo đáp ân tình của cô nương!"

"Ha ha! Ngươi ấy, nói thật nhiều câu mà người ta thích nghe!" Vương Viễn cười ha ha, đồng thời ra ý bảo Tống Dương đi trước.

Mấy người Vương Viễn đi theo sau Tống Dương, rất nhanh đã đi tới cửa vào sơn cốc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận