Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 307: Phân chia chiến lợi phẩm

"Được... Được rồi." Khuôn mặt của Độc Cô Tiểu Linh hơi đỏ lên, cô nàng cúi đầu, nói: "Vậy ta sẽ chia, mọi người không có vấn đề gì chứ?"

"Đương nhiên là không!"

Những người khác rối rít lắc đầu.

Độc Cô Tiểu Linh vốn là đội trưởng của Một Đám Ô Hợp, hơn nữa Vương Viễn đã không có ý kiến gì, những người khác đương nhiên sẽ không có ý kiến.

"Hừm..."

Độc Cô Tiểu Linh suy nghĩ một chút, sau đó chia ba trăm viên Hồn Châu làm sáu phần, mỗi phần năm mươi viên, đưa cho mỗi người một phần, hơn nửa số Hồn Châu còn lại thì đẩy tới trước mặt Vương Viễn.

"??"

Thấy vậy, Vương Viễn buồn bực hỏi: "Ngươi cho ta nhiều như vậy sao?"

"Trước đó đã bàn bạc xong!" Độc Cô Tiểu Linh nói: "Sau khi phi vụ này thành công mỗi người năm mươi viên, chúng ta đã cầm phần của mình, hơn nữa cho dù không có chúng ta thì ngươi vẫn có thể cướp Hồn Châu một mình."

Độc Cô Tiểu Linh là một người hiểu chuyện. Thật sự thì kế hoạch của Vương Viễn chỉ cần một người thực hiện là được, chỉ cần mình hắn đi làm cũng có thể thành công, thế nhưng Vương Viễn lại cho phép tất cả mọi người tham dự vào, như vậy đã là có nghĩa khí lắm rồi.

Trước đó mọi người đã bàn bạc kỹ, sau khi chuyện thành công mỗi người sẽ nhận được năm mươi viên, huống chi công việc của những người khác cũng rất nhẹ nhàng, chỉ cần đăng mấy bài viết lên diễn đàn là xong, người thực sự đi cướp Hồn Châu chính là Vương Viễn, vì vậy dù chỉ lấy năm mươi viên Hồn Châu mọi người cũng thấy xấu hổ, Độc Cô Tiểu Linh đương nhiên cũng ngại chia nhiều.

"Tiểu Linh nói không sai!"

Đinh Lão Tiên cũng nói: "Năm mươi viên đã đủ để giúp chúng ta nằm trong top mười của sự kiện này, nhiều hơn nữa cũng không để làm gì."

Đúng như lời của Đinh Lão Tiên, nếu lấy tốc độ làm nhiệm vụ của những người chơi ở giai đoạn hiện tại, một giờ họ chỉ có thể lấy được tối đa hai viên Hồn Châu, hay nói cách khác là hai mươi điểm.

Mọi người trong đội Một Đám Ô Hợp đều có hơn ba trăm điểm, thêm năm mươi viên chính là tám trăm điểm, nếu không có sự cố gì thì tám trăm điểm là quá đủ để vào được top mười của sự kiện lần này rồi.

Độc Cô Tiểu Linh và Đinh Lão Tiên đều là thành viên lâu năm của đội Một Đám Ô Hợp, hai người bọn họ đã nói như vậy, hai người trẻ Bôi Mạc Đình và Nhất Mộng Như Thị tất nhiên không có vấn đề gì. Tống Dương là một người chơi game kém, đương nhiên sẽ không quá quan trọng vấn đề Hồn Châu. Mặc dù Mario rất vô sỉ, nhưng từ trước tới giờ gã luôn dửng dưng khi động tới chuyện phân chia lợi ích, gã chỉ cần lấy phần của mình là được rồi, tên tiểu tử này sẽ không quan tâm tới vấn đề nhiều ít. Huống chi, Mario cũng đồng ý với ý kiến của Độc Cô Tiểu Linh, năm mươi viên Hồn Châu đã là Vương Viễn chiếu cố đến bạn bè, để cho mọi người cùng nhau tham dự, nếu còn muốn nhiều hơn chẳng phải là được voi đòi tiên.

"Mau thu, mau thu!"

Mario nắm cánh tay của mình, làm bộ không khống chế được bản thân, hướng về phía Vương Viễn, nói: "Ta sợ ta không nhịn được, cướp Hồn Châu của ngươi!"

"Đúng vậy đúng vậy! Ngươi không thu thì chúng ta không khống chế được bản thân mất!"

Bôi Mạc Đình móc kiếm ra: "Chúng ta có nên giết lão Ngưu, sau đó phân chia đống Hồn Châu của hắn không?"

"Ý kiến hay!" Nhất Mộng Như Thị cười hì hì đồng ý.

"Ha ha!"

Vương Viễn không phải là người khách sáo, thấy mọi người đều không có ý kiến, hắn liền nhét toàn bộ số Hồn Châu còn lại vào trong ngực mình.

"Đi! Trở về trả nhiệm vụ! Tránh bị người cướp ngược lại."

Chia xong Hồn Châu, Bôi Mạc Đình vội vàng chuẩn bị trở về.

Trước đó đã bị người chặn đường, Bôi Mạc Đình hiểu rất rõ đạo lý mang ngọc có tội, loại vật như Hồn Châu tốt nhất nên sử dụng càng nhanh càng tốt.

"Ha ha!"

Ai ngờ Vương Viễn cười cười, nói: "Ngươi có bị ngu không! Đám người của Phi Vân Minh bây giờ sống được là tốt lắm rồi, làm gì có thừa hơi đi chặn đường người khác."

"Ặc..." Bôi Mạc Đình nghe vậy cứng họng.

Cũng đúng, hiện tại Phi Vân Minh chính là con chuột chạy qua đường, họ đi dạo một vòng ở trong thành cũng có thể bị đánh lén, đừng nói tới việc phất cờ trống chặn đường người khác.

"Vậy khi nào chúng ta sẽ giao Hồn Châu?"

Bôi Mạc Đình khó hiểu hỏi.

"Chờ đến lúc sự kiện sắp kết thúc." Vương Viễn nói.

"Tại sao?"

Mặt của Bôi Mạc Đình hiện đầy những dấu hỏi.

"Bởi vì nếu ngươi giao Hồn Châu lúc này, ngươi sẽ trở thành mục tiêu của người khác." Vương Viễn giải thích.

Sự kiện này có bảng xếp hạng, những người chơi có điểm nằm trong top một trăm sẽ được ghi tên lên bảng xếp hạng. Hiện tại Phi Vân Đạp Tuyết đang ở đầu bảng với khoảng năm trăm điểm, trước mắt đã là mục tiêu của rất nhiều người.

Trong game Đại Võ Tiên, người chơi rất nhiều, người giống như Phi Vân Đạp Tuyết không ít, những người đó chắc chắn cũng nhắm vào vị trị thứ nhất. Nếu bây giờ Bôi Mạc Đình giao nộp Hồn Châu, hạng nhất sẽ tăng lên tới tám trăm điểm, đến lúc đó nhất định sẽ có một đám người cày cuốc kiếm điểm leo hạng, đẩy Bôi Mạc Đình xuống dưới top mười.

Vì vậy chỉ cần giữ hạng nhất ở mức xấp xỉ năm trăm điểm, đám cày cuốc kia thấy tình hình tốt sẽ trở nên chủ quan, đến cuối cùng lại bất ngờ giao nộp Hồn Châu, chắc chắn sẽ khiến cho họ không kịp ứng phó.

...

Hoạt động vẫn tiếp tục. Sau khi đám người Phi Vân Minh đưa Hồn Châu cho Phi Vân Đạp Tuyết thì offline ngay lập tức. Những bang hội lớn kia chặn hơn một giờ không gặp được Phi Vân Minh cũng quyết định buông tha, dù sao thì sự kiện vẫn đang diễn ra, thời gian chính là Hồn Châu, thay vì lãng phí thời gian thì đi làm nhiệm vụ còn hơn. Vì vậy, trên đường chỉ còn lại một vài người chơi tiếp tục tìm kiếm với hy vọng mình sẽ gặp may mắn...

Sự kiện Thanh minh kéo dài tới mười hai giờ trưa.

Trước khi sự kiện kết thúc, đám người Vương Viễn đã quay về chỗ sư phụ của mình.

Đúng như dự đoán, sự kiện còn lại mười mấy phút thì đám cày cuốc bắt đầu trèo lên trên bảng xếp hạng, thành tích năm trăm điểm của Phi Vân Đạp Tuyết bị đạp xuống dưới top hai mươi trong nháy mắt, thành tích cao nhất trên bảng bất ngờ đạt tới hơn sáu trăm điểm.

Thấy cảnh này, đám người của đội Một Đám Ô Hợp cũng vội vàng giao hết số Hồn Châu mình có, trong tích tắc bảng xếp hạng lại có sự thay đổi lớn, tám trăm điểm vươn lên đứng đầu bảng.

Vương Viễn cười nhạt một tiếng, lấy hộp Hồn Châu, đưa cho Huyền Từ.

[Hệ thống nhắc nhở: Ngươi giao hơn một trăm năm mươi viên Hồn Châu cùng một lúc, có muốn dung hợp Hồn Châu Lực không?]

Bạn cần đăng nhập để bình luận