Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 239: Âu Dương Khắc

Nói xong, Âu Dương Khắc vung vẩy chiết phiến trong tay, đỡ được hết công kích từ trúc lớn của Lê Sinh.

Thiếu Chủ Bạch Đà - Âu Dương Khắc (Giang Hồ Hiệp Khách)

Cấp bậc: 50

Cảnh giới: Dung Hội Quán Thông

Giá trị khí huyết: 80.000/80.000

Giá trị nội lực: 2000/2000

Võ học tinh thông: Võ học Bạch Đà Sơn.

Tuyệt học đặc thù: Cáp Mô Công

Giới thiệu bối cảnh: Một trong những đứa cháu của Âu Dương Phong - Thiên hạ ngũ tuyệt. Tuy là người háo sắc, nhưng võ nghệ cao cường, trong đám trẻ tuổi cùng lứa cũng thuộc hạng đầu.

Thực không nhìn ra, tên công tử ca thoạt nhìn hào hoa phong nhã này, lại là Giang Hồ Hiệp Khách cấp 50!

Bảo sao Lê Sinh có tu vi cao như vậy mà vẫn để gã ta chặn đỡ được.

Gậy trúc lớn của Lê Sinh bị Âu Dương Khắc dùng chiết phiến đỡ được, thân hình bị chấn tới hơi dừng lại.

Âu Dương Khắc dịch chân, thi triển khinh công bay ra phía sau lưng Lê Sinh, tay trái như xà chộp về phía gáy Lê Sinh.

Đúng lúc này, Lê Sinh xoay tay lại, vỗ tới một chưởng.

"Grao!"

Kèm theo một tiếng rồng ngâm, Âu Dương Khắc bị một chưởng này đẩy ra, sắc mặt biến đổi: "Hàng Long Thập Bát Chưởng!"

"Coi như ngươi tinh mắt!"

Lê Sinh chợt quá một tiếng, quay người lại tiếp tục công kích Âu Dương Khắc.

Chỉ trong nháy mắt hai người đã đánh qua mười mấy chiêu.

Không khó để nhìn ra, thực lực của Âu Dương Khắc mạnh hơn Lê Sinh không ít, nhưng gã cũng khá kiêng kỵ chưởng pháp của Lê Sinh. Lê Sinh chỉ dùng đi dùng lại một chưởng này, trong nhất thời, cũng không thể bắt được Âu Dương Khắc.

Chưởng pháp của Lê Sinh hiển nhiên tiêu hao cực nhiều nội lực, sau mười chiêu thì khí lực không chống đỡ nổi, dần dần rơi xuống hạ phong.

"Khà khà, không được rồi đi!"

Âu Dương Khắc cười khà khà, phật một cái mở chiết phiến ra, ba thanh độc châm bay về phía mặt Lê Sinh.

Lê Sinh chỉ hơi không đề phòng đã bị độc châm cắm vào trong mắt.

"A...!"

Lê Sinh kêu thảm một tiếng, hai tay ôm lấy mắt.

Âu Dương Khắc bước từng bước về phía trước, nâng tay chuẩn bị đánh chết Lê Sinh.

Nhưng trong nháy mắt Âu Dương Khắc nâng chưởng lên thì lại cảm thấy sau lưng truyền tới tiếng gió đánh tới.

Nghe thấy tiếng gió sau lưng, Âu Dương Khắc giật mình, vội vàng quay đầu lại, gã chỉ thấy một tên hòa thượng vỗ một chưởng vào lưng của mình.

“Tên hoà thượng gian xảo này, dám đánh lén sau lưng của ta!!"

Âu Dương Khắc xoay người lại, tụ nội lực vỗ về phía sau, ngăn chặn Vương Viễn đang lao tới.

Một tiếng “Ầm” vang lên, hai chưởng đụng nhau.

Âu Dương Khắc cảm thấy một luồng chưởng lực như núi như sông đập vào mặt, ngay sau đó ngực cảm thấy cuồn cuộn, bị đẩy lùi lại mấy bước, lảo đảo suýt nữa ngã xuống đất.

"Ồ?"

Thấy Âu Dương Khắc chặn được chưởng của mình, Vương Viễn có chút bất ngờ. Bây giờ Vương Viễn không phải là Vương Viễn trước kia nữa. Trước kia võ học phối hợp của hắn chỉ là Nội Công Cơ Bản, còn hôm nay đã là võ học Thần Công Cái Thế - Dịch Cân Kinh.

Vương Viễn có thần lực trời sinh, cho dù không có võ học thì các chiêu thức của hắn vẫn vô cùng mạnh mẽ, người bình thường khó có thể ngăn cản. Huống chi lúc này Vương Viễn dùng Dịch Cân Kinh để thi triển Đại Kim Cương Chưởng. Đại Kim Cương Chưởng và Dịch Cân Kinh đều là võ học của Thiếu Lâm, hai môn võ học khi phối hợp có uy lực mạnh hơn rất nhiều so với khi dùng Nội Công Cơ Bản để thi triển, một chưởng này theo lý thì phải đánh gần chết Âu Dương Khắc, không ngờ hắn ta có thể chặn được.

Lúc này Âu Dương Khắc cũng cực kì kinh ngạc. Chưởng vừa nãy của Âu Dương Khắc tên là Thần Đà Tuyết Sơn Chưởng, là võ học gia truyền của Bạch Đà Sơn, được một trong thiên hạ ngũ tuyệt là Âu Dương Phong truyền cho, tuy không uy chấn thiên hạ như Giáng Long Thập Bát Chưởng nhưng cũng được coi là tuyệt học của Tây Vực, người trẻ tuổi đồng trang lứa không ai có thể đỡ được một chưởng này.

Thế nhưng ai ngờ tên hoà thượng trước mắt này mạnh mẽ như vậy, một chưởng của hắn không chỉ khiến nội lực của Âu Dương Khắc rối loạn mà còn suýt khiến chân khí của hắn ta chạy ngược dòng, cũng may là Âu Dương Khắc có học thần công Cáp Mô Công, có thể nghịch chuyển tạm thời dòng chảy của chân khí, nếu không Âu Dương Khắc đã chết bởi chưởng này rồi.

"Tới đây! Ăn một chưởng nữa của ta đi!"

Không đợi Âu Dương Khắc đứng vững, Vương Viễn bước tới trước, tay trái duỗi ra, chộp vào vai Âu Dương Khắc.

"Đồ hèn hạ!"

Thấy vậy, Âu Dương Khắc không nhịn được mắng to.

Tên hòa thượng này quá vô sỉ, miệng thì nói là ăn ta một chưởng, tay lại chộp vào vai của hắn...

Âu Dương Khắc được gọi là cao thủ mạnh nhất trong những người trẻ tuổi đồng lứa, đương nhiên hắn ta sẽ không bị bắt dễ dàng như vậy.

Ngay tại thời điểm Hồ Giảo Man Triển của Vương Viễn sắp bắt được Âu Dương Khắc thì bả vai của Âu Dương Khắc đột nhiên mềm nhũn, tránh khỏi tay của Vương Viễn.

"?"

Vương Viễn hơi sững sờ, sau đó xoay tay trái, thuận thế nhắm vào cổ Âu Dương Khắc.

Ai ngờ cổ Âu Dương Khắc bỗng nhiên cong xuống, lại một lần nữa tránh được đòn tấn công của Vương Viễn.

"Hừ hừ!"

Âu Dương Khắc cười đắc ý, đâm chiếc quạt xếp trong tay về phía trước, hướng thẳng vào huyệt Thiên Trung của Vương Viễn.

Vương Viễn không hề né tránh, vận nội lực, thi triển Kim Cương Hàng Thế, dùng chân khí bảo vệ toàn thân.

"Đang!"

Quạt xếp của Âu Dương Khắc đánh vào người Vương Viễn, mặc dù không gây được một chút sát thương nào nhưng lại khiến thanh nội lực của Vương Viễn rớt mất một đoạn, không hổ là BOSS cấp năm mươi, lực công kích cực kì kinh khủng.

"Đây là công phu gì, sao lại quỷ quái như vậy?"

Thấy Vương Viễn không bị thương, Âu Dương Khắc nhướng mày, tiện tay thu quạt xếp lại. Thế nhưng tay phải của Vương Viễn đã tóm được cổ tay của Âu Dương Khắc, vặn một cái.

"Rắc rắc!" một tiếng. Không kịp đề phòng, cánh tay cầm quạt của Âu Dương Khắc bị Vương Viễn vặn một vòng tròn.

"A!"

Âu Dương Khắc hét thảm, quạt xếp trong tay rơi xuống đất. Ngay lập tức, hắn ta vận chuyển chân khí, đánh Vương Viễn văng ra.

Sau khi thoát khỏi sự trói buộc của Vương Viễn, Âu Dương Khắc lộn mèo về phía sau, nằm trên mặt đất, bắt đầu hô hấp theo quy luật.

"????"

Mặt của Vương Viễn đầy vẻ khó hiểu: "Nếu muốn quỳ xuống cầu xin tha thứ thì ngươi phải nghiêm túc một chút, nằm trên mặt đất thì có cái gì..."

Bạn cần đăng nhập để bình luận