Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 480: Nhiệm vụ xuất sư phụ của Tống Dương

“Đệ tử đồng ý tiếp nhận!”

Tống Dương vội vàng lựa chọn xác nhận.

[Nhắc nhở của hệ thống: Bạn nhận cốt truyện nhiệm vụ xuất sư phụ “Y thuật tỉ mỉ”.]

(Y thuật tỉ mỉ)

Cấp bậc nhiệm vụ: Kinh thế hãi tục.

Nội dung nhiệm vụ: Chữa trị cô nương sắp chết 0/1

Phần thưởng nhiệm vụ: Xuất sư!

Bối cảnh nhiệm vụ: Sinh mệnh tỳ nữ A Châu của Mộ Dung thế gia bị đe dọa, hiện giờ chỉ có thể sống được ba ngày. Trong vòng ba ngày cứu sống nàng ấy là có thể thông qua bài kiểm tra y thuật của Tô Tinh Hà, nhận được cơ hội xuất sư.

Nhắc nhở của nhiệm vụ: Nhiệm vụ có độ khó rất cao, xin hãy hoàn thành cùng với bạn bè.

Quả nhiên, chỉ cần cứu sống A Châu là có thể xuất sư.

Tống Dương chia sẻ nhiệm vụ cho Vương Viễn và Mario, hai người cũng mờ mịt không hiểu, không nghĩ tới mang theo A Châu đến Tiêu Dao cốc cầu y lại có thể phát động nhiệm vụ xuất sư phụ của Tống Dương.

Đồng thời hai người cũng cảm thấy có chút kỳ quái.

Hai người đến Tiêu Dao cốc là để tìm Tống Dương, hơn nữa Vương Viễn cũng biết Tô Tinh Hà chắc chắn sẽ không cứu người, dù sao lúc trước lão còn phái Tống Dương đi giết Kiều Phong. Vậy mà bây giờ Tô Tinh Hà lại tuyên bố nhiệm vụ kêu Tống Dương cứu sống A Châu... Quả thật có chút khiến cho người ta nhìn không thấu.

Sống là do lão nói, chết cũng là do lão nói, chẳng lẽ đầu óc của ông lão này hỏng rồi à?

Đối mặt với sự nghi vấn của Vương Viễn, đáp án của Tô Tinh Hà cũng rất “mạnh mẽ”, lão già này ngạo nghễ nói: “Phái Tiêu Dao chính là Đạo gia tôn quý, thích tùy theo lòng mình, tại sao phải giải thích cho mấy người các ngươi chứ?”

Ngươi xem xem, đã nói lão câm điếc sẽ tốt hơn rồi mà, lão già này vừa mở miệng, Vương Viễn đã muốn đánh lão.

...

“Ta có thể làm đượckhông?”

Mà Tống Dương lại có chút nghi ngờ về y thuật của bản thân.

Tuy rằng Tống Dương cực kỳ thông minh, học được rất nhiều thứ ở phái Tiêu Dao, nhưng thứ mà cô nàng này am hiểu nhất chính là võ học, mấy thứ như y học không trong nghề nên không biết tình hình nghề đó. Tuy rằng cấp bậc đã được tăng lên, có điều lần đầu tiên chữa bệnh đã phải chữa trị cho một người hấp hối sắp chết, quả thật độ khó này có hơi cao.

“Về mặt lý thuyết thì chắc là được!” Vương Viễn nói với vẻ chắc chắn: “Tiết Mộ Hoa không phải người của phái Tiêu Dao các ngươi sao?”

Quả thật, Tiết Mộ Hoa xuất thân từ phái Tiêu Dao, học cũng là y thuật của phái Tiêu Dao, thứ mà bọn họ học đều giống nhau, như vậy nếu Tiết Mộ Hoa có thể chữa trị, Tống Dương không có lý do gì mà không chữa trị được.

“Vậy để ta thử trước xem sao!”

Tống Dương hơi không tự tin đi tới bên cạnh A Châu, chìa tay bắt mạch. Một lát sau, sắc mặt Tống Dương lập tức thay đổi.

“Sao vậy? Chẳng lẽ nàng ấy không thể sống qua nổi ngày hôm nay sao?” Vương Viễn thấy thế thì kinh hãi không thôi, chỉ lo Tống Dương sẽ nói mấy câu như thể: “Ta đã tận lực, không chữa trị được, chuẩn bị hậu sự chờ chết đi...”.

May là Tống Dương cũng không làm Vương Viễn thất vọng, Tống Dương khóc không ra nước mắt nói: “Hệ thống nhắc nhở cảnh giới y thuật của ta không đủ, không thể chữa trị được.”

“Đệt!!”

Vương Viễn và Mario sắp sụp đổ đến nơi, đồng loạt quay đầu nhìn Tô Tinh Hà với vẻ căm tức.

Lão già Tô Tinh Hà này cũng chẳng ra gì, biết rõ y thuật của Tống Dương cũng chỉ ở mức đạt tiêu chuẩn, không cứu được người, còn một mực giao nhiệm vụ cho Tống Dương, lão già này đúng là rất muốn ăn đòn.

Nếu Tống Dương đã tuyệt vọng thì cứ để cô nàng này tuyệt vọng mãi như vậy đi, việc gì phải trao hy vọng rồi mạnh mẽ làm tiêu tan hy vọng ấy chứ, làm như thế không phải là đang trêu đùa người ta sao.

“Ha ha ha!”

Tô Tinh Hà tay vuốt chòm râu cười ha ha nói: “Cứu chữa cô nương này, ít nhất phải tăng y thuật của bản môn lên tới tầng tám thì mới được, ngươi vẫn còn kém xa lắm.”

“Tầng tám...”

Tống Dương siết chặt tay phát ra tiếng kêu ‘kèn kẹt’.

Y thuật cũng giống như kỹ năng sinh hoạt, cũng phải mất rất nhiều thời gian để tích lũy, hơn nữa càng về sau sẽ càng khó tăng cấp.

Tống Dương nỗ lực suốt một tháng mới nâng y thuật lên được tầng sáu, từ tầng sáu nâng lên tầng tám thì ít nhất cũng phải mất nửa tháng, A Châu chỉ sống được ba ngày nữa, làm sao có thời gian chờ Tống Dương nâng y thuật lên được.

“Có thể cưỡng chế tăng lên cảnh giới không?” Vương Viễn bước lại gần hỏi Tô Tinh Hà.

Lúc trước cảnh giới Phật pháp của Vương Viễn là cưỡng chế tăng lên, chắc hẳn Tô Tinh Hà cũng có thể giúp Tống Dương tăng lên.

“Đương nhiên có thể!” Tô Tinh Hà nói: “Bản môn có một kẻ phản bội tên là Đinh...”

“Cáo từ! Không cứu nữa!”

Vương Viễn lập tức ngắt lời lão. Hay thật, lão già Tô Tinh Hà này trước khi vào phái Tiêu Dao chắc chắn xuất thân từ nghề chạm sứ, ba câu không rời đi việc muốn người chơi giúp lão thanh lý môn hộ.

Việc phái Tiêu Dao xuất hiện kẻ phản bội, Vương Viễn đã nghe Tống Dương nói qua, hình như là một kẻ tên là Đinh Xuân Thu. Một mình tên Đinh Xuân Thu này sáng lập ra phái Tinh Túc, cũng có uy danh hiển hách trong chốn võ lâm, rõ ràng tổ sư của một phái lại kêu một người chơi cấp bốn mươi đi giết tổ sư sáng lập ra một phái khác, trời mới biết Tô Tinh Hà đang nghĩ gì trong đầu.

“Ai...” Tô Tinh Hà buông tay nói: “Các ngươi đã không muốn nhận nhiệm vụ của ta, vậy thì lão phu cũng đành lực bất tòng tâm.”

“Bỏ đi, cùng lắm thì khỏi xuất cốc!”

Tống Dương cũng tương đối thẳng thắn vô tư, vẫy tay nói: “Dù sao có người đã nói sẽ nuôi ta.”

Dứt lời, Tống Dương bèn quay đầu, “liếc mắt đưa tình” với Vương Viễn.

“Phi!” Mario đứng bên cạnh “chua” đến nỗi phun ra một ngụm nước bọt, hắn ta nói thầm một tiếng: “Đúng là một đôi cẩu nam nữ!”

Vương Viễn không khỏi giật mình, vội vàng nói: “Em gái đừng hoảng hốt, không phải là cứu người sao, ngươi có thể làm được!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận