Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 211: Võ công thiên hạ xuất Võ Đang

"Úi, ngươi đừng có chơi xấu!"

Thấy Lưu Chính Phong định tự sát, Vương Viễn thật sự là khóc không ra nước mắt. Lão Lưu Chính Phong này đúng là chẳng ra gì, Vương Viễn liều chết làm thuê làm mướn chỉ vì cứu mạng chó của lão, thế mà lại còn định cắt cổ, thiết lập này quá vô lại.

Vương Viễn không phục, cùng là võ lâm chính đạo, vì sao nhiệm vụ sư môn của Thiếu Lâm tự lại khó hơn người khác nhiều như vậy, còn phải quản chuyện sống chết của Lưu Chính Phong?

Đám NPC của phái Tung Sơn tên nào tên nấy đều lão luyện, mấy chục người vây Vương Viễn, dù hắn có thần uy vô địch thì cũng không thể vọt đến cạnh Lưu Chính Phong trong chốc lát mà ngăn cản lão được.

"Toái Thạch Cước!"

Mắt thấy lưỡi kiếm sắp xẹt qua cổ Lưu Chính Phong thì đột nhiên có một tiếng quát lớn vang lên, Điều Tử phóng đến đá một cước vào tay lão.

"Keng!"

Kiếm gãy trong tay Lưu Chính Phong rơi xuống.

Cùng lúc đó Điều Tử cũng không quên khuyên nhủ Lưu Chính Phong: "Lưu tham tướng! Mạng của ngài còn phải giữ lại để dốc sức phục vụ cho triều đình đấy, tuyệt đối đừng nghĩ quẩn, chờ ta trở về bẩm báo việc này lại với quan phủ, nhất định sẽ trả lại công đạo cho ngươi!"

Không hổ là người chơi xuất thân quan phủ, Điều Tử lúc nói chuyện và làm việc đều mang theo hơi thở người nhà nước nồng đậm.

Song ngẫm lại cũng đúng thế thật, Lưu Chính Phong quả thực là Tham tướng mà triều đình phong cho, mặc dù ở trong giang hồ nhưng phái Tung Sơn tùy ý giết chết mệnh quan triều đình và gia quyến của bọn họ thì rõ ràng là đang khiêu chiến với triều đình rồi.

Điều Tử nói sẽ trả lại công bằng cho Lưu Chính Phong không phải thuận miệng.

Dù sao Lưu Chính Phong chỉ là việc nhỏ, mặt mũi của triều đình mới là chuyện lớn, phái Tung Sơn dám vả mặt triều đình, chẳng phải là muốn chết đó sao?

"Hừ!"

Ngũ Nhạc Độc Tôn ở bên cạnh nghe vậy thì hừ lạnh một tiếng: "Đã như vậy thì ngươi khỏi cần trở về nữa!"

Dứt lời, người Ngũ Nhạc Độc Tông thoắt một cái, tung người bay đến cạnh Lưu Chính Phong, vỗ một chưởng vào Điều Tử.

"Ngươi giết ta thì có ích gì? Chẳng lẽ ta không thể sống lại hả?"

Điều Tử mỉm cười, giơ trường đao ngăn chặn trước mặt.

"Liên quan quái gì đến ta!"

Ngũ Nhạc Độc Tôn vỗ chưởng đến thì lập tức thúc giục Hàn Băng Chân Khí, “soạt” một tiếng, lớp băng lạnh thuận theo trường đao của Điều Tử bò lên tay hắn.

Điều Tử biết sự lợi hại của Hàn Băng Chân Khí này, cuống quýt ném vũ khí trong tay xuống.

"Hừ hừ!"

Ngũ Nhạc Độc Tôn cười lạnh, lại dùng tay trái đập thêm một chưởng tới.

Gã vốn cho rằng không có vũ khí thì thực lực của Điều Tử sẽ giảm xuống, cho nên chưởng thứ hai không sử dụng Hàn Băng Chân Khí mà đường đường chính chính sử dụng [Đại Tung Dương Thần Chưởng].

"Hổ Hình!"

Nhưng ai ngờ Điều Tử cong tay trái thành hình vuốt hổ, vung lên chộp vào cổ tay Ngũ Nhạc Độc Tôn, nắm thật chặt lấy tay gã.

"Hạc Hình!"

Ngay sau đó, tay trái của Điều Tử lại tạo thành hình mỏ hạc, đâm về phía Ngũ Nhạc Độc Tôn.

Ngũ Nhạc Độc Tôn giật nảy mình, tay trái dùng sức muốn thoát khỏi kìm kẹp của Điều Tử, đồng thời vội vàng nhảy lùi về sau, nhờ vậy mới tránh thoát được đòn tấn công.

"Ngươi đúng là có tài thật, do ta xem thường ngươi rồi!" Sau khi đáp xuống, Ngũ Nhạc Độc Tôn trừng mắt, vận chuyển Hàn Băng Chân Khí, hai bàn tay lập tức có khí lạnh vờn quanh.

Hàn Băng Chân Khí này quả thực là một chiêu thức vô lại, mới chạm thử thôi là đã trúng chiêu, vừa rồi trong tay Điều Tử có đao mà còn không đỡ nổi, bây giờ tay không đối địch, với tu vi nội lực của hắn ta dĩ nhiên là không chịu nổi chưởng hàn băng của Ngũ Nhạc Độc Tôn rồi.

"Nếm thử Hàn Băng Thần Chưởng của ta... Ối cha…"

Ngũ Nhạc Độc Tôn đắc ý quát to một tiếng, định xông lên lần nữa nhưng chưa nói dứt câu thì sau lưng đột nhiên tê rần, một móng vuốt màu trắng lặng yên không một tiếng động đập lên lưng gã. Gã đang vận chuyển Hàn Băng Chân Khí thì suýt chút nữa vì nghịch chuyển mà phản phệ.

"Khà khà khà!"

Lúc này, chỉ nghe tiếng Mario cười hèn mọn ở sau lưng Ngũ Nhạc Độc Tôn: "Hổ Trảo, ta cũng biết nhé!"

"Bố tổ sư! Ác độc như vậy hả?"

Đám người trong nội viện thấy Mario dùng móng vuốt móc ngay vị trí thận của Ngũ Nhạc Độc Tôn thì đều hít vào một hơi thật sâu.

Đạo sĩ kia tóc bạc phơ, nhìn tiên phong đạo cốt mà ra tay lại bẩn thỉu như thế.

Ngay cả Điều Tử cũng nhịn không được thầm cảm thán, cùng là Hổ Trảo mà sao giữa mình dùng và người khác dùng lại có chênh lệch nhiều đến thế.

"Ngươi muốn chết hả?"

Ngũ Nhạc Độc Tôn bị tóm dính thận thì vừa thẹn vừa xấu hổ, không quay đầu lại mà thuận tiện dùng tay phải đánh ra một chưởng mang theo hàn khí về phía Mario.

"Hư Hư Thực Thực!"

Mario thấy Ngũ Nhạc Độc Tôn lại đánh một chưởng hàn băng tới thì không hề né tránh mà vung chưởng ra ngăn cản.

"Ầm!"

Chưởng của Ngũ Nhạc Độc Tôn đập lên tay Mario.

"???"

Đánh xong một chưởng, trên đầu gã lập tức nhảy ra một chuỗi dấu chấm hỏi.

Người trong võ lâm mà đón đỡ quyền chưởng đều dựa vào kình lực để cản lại kình lực của đối phương, cho nên khi quyền chưởng va chạm, cả hai bên đều chịu lực phản lại. Nhưng một chưởng vừa rồi đánh ra mà chẳng có cảm giác đã trúng mục tiêu gì cả, như thể đấm vào bọt biển, căn bản chẳng cảm nhận được tí lực phản lại nào.

Ngay khi Ngũ Nhạc Độc Tôn đang ngây người, thì đúng lúc đó một chưởng lực cực nóng từ tay Mario truyền đến.

Ngũ Nhạc Độc Tôn đã dùng hết lực đạo, không thể dùng pháp lực tiếp dĩ nhiên không ngăn cản kịp nên bị một chưởng của Mario đánh lui mấy bước.

[Hư Thực Chưởng]

Chưởng pháp cấp trung của phái Võ Đang, cũng là võ học hàng đầu trong tuyệt học Thái Cực Quyền của Võ Đang. Tinh túy của chiêu Hư Hư Thực Thực ở chỗ phải dụ đối phương ra chiêu trước để triệt tiêu, sau khi đối phương dùng hết lực đạo lại phát lực thứ hai. Cơ chế của công pháp này vô sỉ cùng cực.

Ngũ Nhạc Độc Tôn có kình đạo cương mãnh, còn chưa từng thấy chưởng pháp quỷ dị như vậy, kết quả bị ăn thiệt thòi.

Điều càng khiến Ngũ Nhạc Độc Tôn xoắn xuýt chính là Hàn Băng Chân Khí không có tác dụng với Mario.

"Chuyện này… Chuyện này sao có thể?"

Hàn Băng Chân Khí thất bại, giờ Ngũ Nhạc Độc Tôn có chút hoài nghi nhân sinh.

"Khà khà khà!" Mario cười nói: "Tìm hiểu chút Võ Đang Cửu Dương Công đi! Thiên hạ võ công xuất Võ Đang, công phu mèo cào của Ngũ Nhạc Kiếm phái chung quy không ra gì cả."

Bạn cần đăng nhập để bình luận