Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 407: Thần Toán Tử - Lưu Anh

Cùng lúc đó, một giọng nữ già nữa vang lên bên tai Vương Viễn và Độc Cô Tiểu Linh.

"Hừ! Tên hòa thượng lỗ mãng kia, thế mà không thèm nói lý, dám phóng hỏa đốt Hắc Lâm Đại Trận của ta! Coi như ngươi tiến vào được!"

Tiếng nói vừa dứt, cây cối trước mặt hai người rẽ sang hai bên, tạo thành một lối đi nhỏ, thuận theo con đường nhìn về phía trước, một đầm lầy màu đen xuất hiện ngay cuối khu rừng.

"Ha ha!"

Vương Viễn mỉm cười, thu đồ nhắm lại, kéo Độc Cô Tiểu Linh, thuận theo đường nhỏ đi tới gần đầm lầy, một mùi hôi thối đập thẳng vào mặt.

[Hệ thống thông báo: Bạn phát hiện tràng cảnh ẩn "Hắc Long Đàm", lịch duyệt giang hồ + 20000]

Nhìn về phía trước, ẩn hiện giữa mảnh sương mù trắng xóa là hai gian nhà tranh, một vuông một tròn, trông rất quái dị.

Hiển nhiên, nơi này chính là chỗ mà Tống Dương bị NPC cầm tù, mà giọng nói già nua lúc nãy chắc là Thần Toán Tử - Lưu Anh mà Tống Dương đã nói.

Dĩ nhiên đây không phải là Lưu Anh, con gái của Lưu Năng.

Căn nhà cách khoảng trăm thước trước mặt, nhưng ở giữa lại có một Hắc Long Đàm.

Hắc Long Đàm là một đầm lầy lớn, đây là khu vực cấm bay, Vương Viễn và Độc Cô Tiểu Linh mặc dù có khinh công không yếu nhưng chỉ nhảy xa được ba đến năm trượng. Đầm lầy này đâu đâu cũng là bùn nhão không chỗ mượn lực, hiển nhiên không dùng khinh công qua được.

Lội thẳng qua? Lạy hồn đừng làm rộn… Đầm lầy chứ có phải nơi để chơi đâu, dù là Vương Viễn có sức lực vạn cân cũng chẳng dám tùy tiện đi vào, quá nửa sẽ lún sâu xuống rồi ngộp chết dưới bùn ấy chứ.

Tư vị chết đuối chẳng dễ chịu chút nào đâu, huống chi là chết chìm trong đầm đầy bùn nhão như shit này.

"Ha ha!"

Vương Viễn nhìn thoáng qua đầm lầy rồi cười nói: "Nếu đã để chúng ta đến đây, vì sao lại không cho vào?"

"Đã có bản lĩnh đến, chẳng nhẽ lại không có bản lĩnh vào sao?" Vương Viễn vừa dứt lời, giọng nói già nua lại vang lên lần nữa, mang theo bảy phần bất mãn, ba phần khinh thường.

"Nói cũng đúng!"

Vương Viễn lên tiếng, sau đó giả vờ như trưng cầu ý kiến của Độc Cô Tiểu Linh: "Linh này, ngươi học khoa học, ngươi có thể nói cho ta biết, khí metan có cháy được không?"

"Ha ha... Sao ngươi lại xấu xa như vậy!"

Cô nàng Độc Cô Tiểu Linh rất thông minh, nghe câu hỏi dò của Vương Viễn thì ý thức được ngay ý định của hắn.

Tên khốn nạn này lại muốn phóng hỏa.

Độc Cô Tiểu Linh che miệng cười thầm, hắng giọng diễn kịch cùng Vương Viễn: "Đúng vậy, khí metan không những có thể đốt cháy mà còn nổ mạnh được."

"Thế hả? Thật đáng sợ!" Vương Viễn nhìn Độc Cô Tiểu Linh với vẻ khen ngợi: "Người chơi chúng ta chết đi còn có thể sống lại, nhưng NPC ở trạng thái chân thực mà chết thì hình như rất khó đổi mới…"

"Hừ!"

Vương Viễn còn chưa dứt lời, một tiếng hừ lạnh đã vang lên cắt đứt lời hắn nói.

"Lục bục!"

Đúng lúc này, đầm lầy đột nhiên sôi trào, từng hàng cọc gỗ trồi lên từ dưới mặt bùn.

"Cảm tạ đã cho qua!"

Vương Viễn mỉm cười, dẫn Độc Cô Tiểu Linh giẫm lên cọc gỗ, lên xuống liên tục mấy lần đã đi tới trước căn nhà.

Nhà này không có cửa, hai người vươn mình nhảy qua, hóa ra trong tường là một khoảng sân nhỏ. Sân chia làm hai nửa, nửa bên trái là đất, nửa bên phải là hồ nước. Vương Viễn và Độc Cô Tiểu Linh đi qua sân nhỏ, tiến vào nội đường, tiền đường vẫn không có cửa, chỉ là một hốc hình mặt trăng, đi thẳng vào chính là đại đường.

Chỉ thấy trước mắt có một chiếc bàn dài, phía trên đặt bảy ngọn đèn dầu, xếp thành hình Thiên Cương Bắc Đẩu, dưới mặt đất có một nữ tử tóc hoa râm đang ngồi xổm, trên người khoác một chiếc áo sợi đay, ngưng mắt nhìn vô số lá trúc trên mỗi thân cây, hiển nhiên đang chuyên tâm suy nghĩ, dù nghe tiếng có người đến cũng không ngẩng đầu lên. Không cần đoán cũng biết đó chính là Thần Toán Tử Lưu Anh.

"Các ngươi rốt cuộc đã đến rồi!"

Ngay lúc hai người đang quan sát thì đột nhiên có một giọng nói quen thuộc truyền đến, theo tiếng nói nhìn lại chỉ thấy Tống Dương bám lấy cửa sổ phòng trong nhìn ra ngoài.

"Hừ!"

Nử tử kia nghe được giọng nói của Tống Dương thì ngẩng đầu lên nhìn hai người một chút, sau đó chậm rãi đứng dậy, lạnh băng nói: "Ta còn tưởng là hòa thượng lỗ mãng nào xông nhầm vào! Hóa ra là vì nha đầu này mà đến, có can đảm xông vào Hắc Long Đàm của Anh Cô ta, hòa thượng nhà ngươi có mấy cái mạng cũng không đủ."

Thần Toán Tử - Lưu Anh (Giang Hồ Hào Khách)

Đẳng cấp: 50

Cảnh giới: Dung Hợp Quán Thông

Điểm khí huyết: 50000/50000

Điểm nội lực: 50000/50000

Võ học tinh thông: Thất Tuyệt Châm, Hàn Âm Tiễn.

Giới thiệu bối cảnh: Nữ ẩn sĩ ở Hắc Long Đàm, thân phận cực kỳ thần bí.

Đặc thù võ học: Thê Thu Công

Lúc nói chuyện, tư liệu của Anh Cô xuất hiện trước mặt Vương Viễn.

Anh Cô này chỉ là Giang Hồ Hào Khách cấp 50 mà thôi, song Vương Viễn không dám xem nhẹ bà ta chút nào.

Mặc dù ở tình huống bình thường đẳng cấp cảnh giới và số liệu là đánh giá trực quan nhất quyết định đến thực lực và tu vi của BOSS. Nhưng đối với một số BOSS đặc biệt mà nói, số liệu mà hệ thống cho có tác dụng không lớn, mấu chốt vẫn phải xem võ học của nó.

Âu Dương Khắc chỉ giới hạn ở trình độ Giang Hồ Hào Khách cấp 60 nhưng có tuyệt học trên người, khi đánh nhau chưa chắc đã thua Bạch Thế Kính cấp 80.

Anh Cô hiển nhiên cũng vậy.

Thân thủ của Tống Dương không yếu, hơn nữa cô nàng này xuất thân phái Tiêu Dao nên có bug không tưởng nổi, bất kể là võ học hay thao tác thực chiến chỉ kém Vương Viễn chút mà thôi. Anh Cô có thể giam lỏng Tống Dương đến tận giờ dĩ nhiên cũng phải có chỗ độc đáo.

"Ha ha ha!"

Vương Viễn cười nói: "Tiếng tăm của Thần Toán Tử Anh Cô ta đã được nghe nói đến từ lâu, có điều bạn của ta có chuyện quan trọng, xin Anh Cô thả bạn ta ra khỏi Hắc Long Đàm, chờ giải quyết xong việc ta sẽ trả lại cho ngài có được không?"

Lời Vương Viễn nói xuất phát từ nội tâm. Trước khi xuất sư Tống Dương phải tu hành ở Tiêu Dao Lâm, lần này ra ngoài chẳng qua là tham gia Hoa Sơn Luận Kiếm mà thôi, ở nơi đó nhà không ra nhà, sống một mình với một lão già họm hẹm chẳng bằng ở cùng với Anh Cô.

Nhưng Anh Cô chẳng nể mặt Vương Viễn chút nào, dứt khoát trả lời: "Không được! Chuyện của ta còn chưa xong, cô ta sao có thể đi làm chuyện của mình?"

"???!!!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận