Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 728: Lớn lên đẹp trai chắc chắn không phải thứ tốt

Nhưng đối mặt với Vạn Thánh Vô Cương, đám người Một Đám Ô Hợp cũng không có khả năng không có áp lực gì.

Với danh tiếng của Vạn Thánh Vô Cương ở bên ngoài, và bản lĩnh thật sự của bọn họ, thì dù tim của đám người Một Đám Ô Hợp có lớn đến đâu, cũng không thể nào không có một chút phản ứng gì.

Đặc biệt là hai người Trường Tình Tử và Đạo Khả Đạo, lúc này đều nhíu chặt mày, vẻ mặt có làm thế nào cũng vô dụng. Hai người này đều gia nhập Một Đám Ô Hợp sau, cho nên tâm thái kém hơn đám người Vương Viễn rất nhiều.

Dù sao thì đối với mấy người Độc Cô Tiểu Linh mà nói, thì thắng thua thực sự không thành vấn đề. Bọn họ có thể tiến vào được đỉnh Hoa Sơn là đã vô cùng hài lòng rồi. Nhưng Đạo Khả Đạo và Trường Tình Tử, một người là bị Vương Viễn lừa vào, còn một người thì được Phi Vân Đạp Tuyết tốn tiền mời vào. Trong lòng bọn họ vẫn ôm y vọng giành chiến thắng, không thể phụ sự mong đợi của mọi người, hiển nhiên sẽ có chút áp lực.

Cho nên có câu nói này rất đúng, một khi ngươi đã phá vỡ chiếc bình thì sẽ phát hiện ra thế giới này vô cùng tươi đẹp…

Đối với sự hoảng sợ của hai đại cao thủ Trường Tình Tử và Đạo Khả Đạo, ngược lại Nhất Mộng Như Thị có tu vi kém nhất, lại nói với vẻ mặt không sao cả: “Không phải chỉ là Vạn Thánh Vô Cương thôi sao, cứ đánh chết là được rồi.”

“Cô gái này vẫn luôn tự tin như vậy sao? Hay là chưa nghe nói đến Vạn Thánh Vô Cương.”

Nghe thấy lời nói của Nhất Mộng Như Thị, Trường Tình Tử nhỏ giọng hỏi Vương Viễn.

Đều là người chơi dùng độc, nên Trường Tình Tử hiển nhiên biết rất rõ thực lực của Nhất Mộng Như Thị. Nói về thực lực cá nhân thì cô gái này chưa chắc đã có thể đánh thắng được Đinh Lão Tiên. Nhưng về giọng điệu nói chuyện, thì lại giống như mình là thiên hạ vô địch vậy, rốt cuộc là thật sự có tự tin, hay là người không biết thì không biết sợ, thì Trường Tình Tử vô cùng khó hiểu.

“Có nhìn thấy anh chàng đẹp trai mặc đồ trắng kia không?” Vương Viễn chỉ vào Kiếm Hàn Tây Bắc trong đội ngũ Vạn Thánh Vô Cương ở phía đối diện và bảo.

“Có!”

Trường Tình Tử gật đầu: “Kiếm Hàn Tây Bắc, một cao thủ rất mạnh!”

“Tiểu tử này là bạn trai cũ của cô ta! Cô ta bị cắm sừng! Nên đầu óc có hơi không được tỉnh táo!” Vương Viễn cười khà khà đáp.

“Ặc…” Trường Tình Tử có chút đăm chiêu.

Lúc này, Vương Viễn tiếp tục nói một cách ý vị sâu xa: “Tên ẻo lả không có tâm nhãn tốt, loại người lớn lên đẹp trai này chắc chắn không phải thứ gì tốt!”

“Cái này…” Trường Tình Tử vội vàng lùi về sau một bước, đáp: “Hình như Ngưu ca có hơi hiểu lầm về ta rồi!”

“????”

Trên đầu Vương Viễn nhảy ra một chuỗi dấu chấm hỏi.



“Hệ thống đang cố ý sao?”

Phía bên Vạn Thánh Vô Cương, mọi người cũng không ngừng oán hận về kẻ địch của mình.

Thân là đội mạnh số một Trung Quốc, đối thủ hiển nhiên cũng phải càng mạnh càng tốt. Nhưng kẻ thù trước mặt lại là một chiến đội thậm chí còn không đủ trình độ vào giới chuyên nghiệp. Cảm giác giống như kiếm khách đệ nhất thiên hạ, đi đánh nhau với một người bình thường ngay trước ánh nhìn chăm chú của mọi người vậy. Quả đúng là một sự sỉ nhục.

“Hê hê!”

Kiếm Hàn Tây Bắc cười một cách đắc ý: “Vậy không phải vừa hay, giảm bớt một phiền phức lớn cho chúng ta rồi sao? Ta đã sớm muốn dạy dỗ đám người Một Đám Ô Hợp này một trận rồi!”

Nói đến đây, gã còn không quên trừng mắt nhìn Nhất Mộng Như Thị ở phía thật xa.

“…”

Nghe được lời nói của Kiếm Hàn Tây Bắc, trên gương mặt của đám người Vạn Thánh Vô Cương đều mang theo vẻ khinh thường.

Theo lý mà nói, thì với loại chuyện chia tay này, nếu đã không có duyên phận thì bỏ đi. Mọi người hợp rồi tan, cũng không uổng phí một hồi làm bạn. Nhưng con mẹ nó đã chia tay rồi lại còn khiêu khích đủ kiểu nữa, nhân phẩm của Kiếm Hàn Tây Bắc cũng thật là…

Nhưng suy cho cùng thì người ta cũng là đồng đội trong đội ngũ. Loại chuyện này cũng xem là chuyện riêng tư. Tuy khinh thường thái độ làm người của gã, nhưng cũng không có người nào không biết xấu hổ mà đi dạy dỗ gã, chỉ có thể dùng ánh mắt để biểu đạt sự khinh bỉ trong lòng.

“Được rồi được rồi!”

Đúng lúc này, Bạch Hạc Lưỡng Sí xua tay, cắt ngang lời nói của Kiếm Hàn Tây Bắc: “Tuyệt đối đừng xem thường đối thủ của mình! Theo ta được biết thì Một Đám Ô Hợp này mạnh hơn so với tưởng tượng của ta rất nhiều.”

Nói đến đây, hắn ta liếc mắt nhìn Vương Viễn rồi bảo: “Ngươi quên tên hòa thượng đó rồi sao?”

“Hắn…”

Kiếm Hàn Tây Bắc nghe vậy thì vội vàng nhìn về phía Vương Viễn, sau lưng không khỏi ớn lạnh khi thấy hắn đang nhìn mình với vẻ hung thần ác sát.

Bạch Hạc Lưỡng Sí cười và bảo: “Thực lực của người khác thế nào thì ta không biết, ngược lại tên hòa thượng này sâu không lường được. Ta đã đánh với hắn mấy lần, nhưng chưa có lần nào đắc thủ hết!”

“Không sai!”

Hắn ta vừa dứt lời, thì Đạo Vô Hưu nói với vẻ hơi đăm chiêu: “Hòa thượng này quả thực có chút tà môn, lần trước ở trên núi Võ Đang, ta đã chịu thiệt vì hắn, còn cả tên đạo sĩ tóc trắng đó nữa, thực lực cũng cực kỳ mạnh mẽ, ra tay vô cùng ác độc.”

Nói đến Mario, sắc mặt của Đạo Vô Hưu lúc sáng lúc tối, như thể nghĩ đến chuyện gì đó không tốt.

“Chiến đội có thể tiến vào đỉnh Hoa Sơn, nào có đội nào là yếu!” Bạch Hạc Lưỡng Sí nói tiếp: “Huống chi bọn họ là tiến vào chung kết với thân phận của người chơi bình thường. Đám người này chắc chắn không dễ đối phó! Ngươi cứ đắc ý thì đợi mà khóc đi, thua bởi cao thủ cùng cấp bậc thì cùng lắm chỉ mất một điểm, nhưng thua bọn họ thì không chỉ mất điểm thôi đâu, mà còn mất mặt nữa đấy.”

“Ặc…”

Nghe thấy hắn ta nói như vậy, đám người Vạn Thánh Vô Cương đều hít ngược một ngụm khí lạnh, rồi thầm nói: “Giả heo ăn thịt hổ sao? Thật đúng là một đám tiện nhân!”



“Ái chà chà! Thật là một màn kịch hay!”

Lúc này, trên phòng bình luận, Ngàn Dặm Đào Hoa kinh ngạc nói: “Không ngờ trận đấu vòng đầu tiên của Vạn Thánh Vô Cương lại chính là chiến đội Một Đám Ô Hợp. Đúng là hệ thống thiên vị quá, trận thi đấu tiếp sau đây, ta gần như đã nhìn thấy được kết quả rồi, nhưng nó vẫn khiến chúng ta mỏi mắt mong chờ!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận