Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 298: Một người canh giữ cửa ngõ, muôn người không chống lại được.

Nhưng ai có thể nghĩ tới, đại hòa thượng này thế nhưng lại kinh khủng như vậy, trong nháy mắt vừa rơi xuống đất đã giết bốn cao thủ.

Tuy rằng Vương Viễn có hiềm nghi là đánh lén sau lưng, nếu không phải đột nhiên không kịp chuẩn bị, bốn cao thủ này sẽ không chết nhanh như vậy, nhưng ở giai đoạn hiện giờ, có thể giết người chơi có cùng đẳng cấp trong nháy mắt phải nói là vô cùng ít ỏi.

Huống chi Vương Viễn chỉ là một tên hòa thượng Thiếu Lâm, quả thật đây chính là lần đầu tiên bọn họ trông thấy sát thương lớn đến vậy.

“Cùng xông lên, đừng để cho bọn họ chạy thoát!”

Dù sao Trầm Mặc Quả Ngôn cũng là một nhân vật thuộc cấp bậc đại ca, lúc này vẫn còn giữ được sự bình tĩnh, ngay lúc vòng vây bị đột phá, y bèn ra lệnh tấn công.

Trầm Mặc Quả Ngôn vừa hạ lệnh, mọi người lúc nãy còn đang kinh hãi đã ngay lập tức tỉnh táo lại, người chơi tấn công tầm xa lập tức lấy ra cung nỏ và ám khí, mũi tên và ám khí như mưa rơi bắn xuống. Người chơi cận chiến thì thi triển khinh công, giơ vũ khí đánh về phía đám Vương Viễn.

“Các ngươi chạy trước đi!”

Vương Viễn thấy thế hét lớn một tiếng, hai tay hợp lại, sử dụng “Kim Cương Bái Tháp”.

Một luồng ánh sáng vàng bắn ra từ trên người Vương Viễn, ám khí và mũi tên bay đầy trời đều bị hắn hút lại.

Sau một loạt tiếng kêu “leng keng leng keng”, mọi công kích đều bị một mình Vương Viễn ngăn chặn.

Lúc này, người chơi cận chiến của Phi Vân Minh cũng đã xông tới trước mặt Vương Viễn.

Vương Viễn híp mắt lại, hắn lùi về phía sau một bước, chân phải từ trái sang phải vẽ ra một đường ở trên mặt đất, sau đó vận nội lực lớn tiếng nói: “Người nào đi qua vạch kẻ này, sẽ phải chết!”

“Vù!”

Nội lực của Vương Viễn vô cùng thâm hậu, tiếng rống truyền ra từ cổ họng giống như tiếng chuông đồng vang vọng. Những người chơi đã vọt tới trước mặt Vương Viễn, ở một khoảng cách gần như vậy, đầu của bọn họ không khỏi rung lên, suýt chút nữa đã đứng không vững.

“Con mẹ nó đừng có mà giả vờ giả vịt!”

Lúc này Túy Mộng Sinh đã xông tới bên cạnh Vương Viễn, gã ta quát to một tiếng, tung một chiêu “Thương Khung Vi Cái”, từ trên xuống dưới đánh về phía mặt của Vương Viễn.

Vương Viễn không chút hoang mang, vung tay trái lên ngăn chặn chưởng lực của Túy Mộng Sinh, tay phải trở tay sử dụng một chiêu “Kim Cương Nộ Mục”, từ trái sang phải, một chưởng đánh vào gò má của Túy Mộng Sinh, ấn đầu của gã ta vào vách tường ở bên phía tay phải, đồng thời vận nội lực, chân khí đột nhiên tăng lên.

“Ầm!”

Vách tường vô cùng cứng rắn, lực lượng của Đại Kim Cương Chưởng của Vương Viễn lại càng khủng bố. Chỉ một chưởng, hắn đã đập nát đầu của Túy Mộng Sinh ở trên tường.

Một xác chết không đầu, mềm mại dần dần gục xuống.

“!!!!!!”

Nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng như vậy, người bình tĩnh nhất là Trầm Mặc Quả Ngôn cũng không khỏi cảm thấy lạnh lẽo ở phía sau lưng.

Tên hòa thượng này thật sự sử dụng võ học của Phật môn ấy hả? Sao có thể tàn nhẫn đáng sợ đến vậy chứ.

Về phần đám người chơi Phi Vân Minh đã đuổi tới trước mặt Vương Viễn, bọn họ sợ hãi đến mức không tự chủ được mà lùi về phía sau vài bước.

Đùa hả, cao thủ như Túy Mộng Sinh còn bị một chưởng đánh chết dí ở trên tường, lúc này còn ai dám bước qua vạch kẻ nửa bước chứ?

Khinh công thân pháp của đám Bôi Mạc Đình đều không kém, ngay tại lúc Vương Viễn lấp kín đường, ba người đã như một làn khói chạy ra khỏi thôn Hoa Sơn.

Thấy ba người Bôi Mạc Đình đã rời khỏi, Vương Viễn lạnh lùng nhìn đám người Phi Vân Minh, sau đó không chút hoang mang xoay người rời đi.

Nhìn bóng lưng của Vương Viễn, chúng người chơi Phi Vân Minh vậy mà không có một ai dám tiến lên ngăn cản.

Đám Phi Vân Minh đều là người chơi chuyên nghiệp, so với người chơi bình thường thì bọn họ càng lí trí hơn một chút.

Xét cho cùng, những người chơi bình thường chơi trò chơi đều là để giải trí, còn những người chơi chuyên nghiệp thì lại chơi vì lợi ích.

Trong tình huống này, tất nhiên cũng phải biết cân nhắc thiệt hơn.

Mọi người đều đã tận mắt chứng kiến thực lực của Vương Viễn, tên hòa thượng này ra tay vô cùng tàn độc, vừa ra tay là một mạng người.

Tuy nói thật sự muốn liều mạng, một đám cao thủ trong Phi Vân Minh chưa chắc không đánh lại được Vương Viễn, nhưng chắc chắn Phi Vân Minh sẽ chịu tổn thất nặng nề.

Nhiều mạng như vậy mà chỉ đổi được một người, hiển nhiên không được thích hợp cho lắm.

Đám Thẩm Mặc Quả Ngôn sao có thể chịu thua thiệt như vậy chứ?

"Có đuổi theo hay không?"

Thấy Vương Viễn rời đi, Thẩm Mặc Quả Ngôn bèn quay đầu hỏi ý kiến của Mặc Bạch.

Mặc Bạch là người khởi xướng lần hành động này, Thẩm Mặc Quả Ngôn bày mưu tính kế, phương hướng chính vẫn sẽ theo chỉ thị của sếp.

"Aizz.."

Mặc Bạch nhìn về phía Vương Viễn, nghĩ lại vẫn thấy rùng mình, y thở dài nói: “ Thôi bỏ đi, không đuổi kịp! Đuổi theo cũng...”

Mặc Bạch định thốt lên rằng dù đuổi kịp thì sao chứ, nhưng nhìn lại mọi người trong Phi Vân Minh, cuối cùng vẫn không nói ra.

Bôi Mạc Đình có kiếm pháp thất truyền, thân pháp rất nhanh. Mario có thể coi là cao thủ Võ Đang, lại có khinh công cao cấp Thê Vân Tung, rất có ưu thế trong việc chạy trốn thoát thân.

Cao thủ có thân pháp cao trong Phi Vân Minh cũng không quá nhiều, chỉ có một số người thực sự có thể theo kịp đám Vương Viễn.

Bị mấy chục người bao vây, ấy vậy mà vẫn có thể bị người ta đột phá vòng vây, vài người đuổi kịp thì có ích lợi gì, không phải là tự đi tìm đường chết sao?

Bây giờ mấy người Vương Viễn rời đi, chắc chắn sẽ trở về môn phái để giao nộp hồn châu. Sau khi nộp hồn châu xong, coi như có giết bọn họ thì cũng chỉ để hả giận mà thôi.

Về tình về lý, tiếp tục truy sát chắc chắn không phải một lựa chọn sáng suốt.

Vả lại, sau hai lần giao thủ với Vương Viễn, trong lòng Mặc Bạch đã xuất hiện bóng ma.

Lần đầu tiên giao thủ, bị hòa thượng này trực tiếp cướp đoạt vũ khí. Đến lần thứ hai, tên đó còn bộc lộ ra thủ đoạn tàn nhẫn ác độc, càng khiến mọi người cảm thấy sợ hãi không thôi.

Là người giữ Huyết Trích Tử, chuyện lấy đầu của người khác Mặc Bạch đã làm không ít. Có điều Mặc Bạch dùng Huyết Trích Tử giết người tốt xấu gì cũng chỉ là lấy đầu, nhưng Vương Viễn thì hay rồi, đập nát đầu người như đập một quả dưa hấu, cái kiểu máu me bạo lực này, chỉ cần là người bình thường thì đều rất khó để tiếp thu..

Bạn cần đăng nhập để bình luận