Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 726: Tam Xích Kiếm Mang

Nhưng mà đúng vào lúc đó, gã thình lình cong ngón tay lại, trở tay duỗi về trước, chỉ nghe một tiếng rồng ngâm, chộp thẳng vào tay cầm kiếm của Biển Trời Một Màu, đồng thời đột ngột kéo giật về sau, tính kéo đối phương về phía mình.

[Bộ Phong Thức] trong Long Trảo Thủ.

“!!!”

Cánh tay bị tóm, Biển Trời Một Màu thầm hoảng hốt, đồng thời dùng sức giật tay về.

Y là giang hồ tán nhân nên không giống những kiếm khách khác, bởi vì võ học luyện rất tạp nên lực tay không yếu.

“Roẹt!”

Vừa giật lại một phát, cánh tay áo bên phải của Biển Trời Một màu bị xé rách, trên tay cũng xuất hiện năm vết cào sâu hoắm, song đáng mừng hơn là y không bị hòa thượng kia kéo đi, nếu không trận này coi như xác định.

Biển Trời Một Màu đạp hai chân, sử dụng khinh công nhảy về sau một phát, kéo dãn khoảng cách với Bồ Đề Nào Phải Cây, rồi nhìn hòa thượng trước mắt với vẻ mặt nghiêm túc, biểu cảm phức tạp.

Bồ Đề Nào Phải Cây chắp hai tay nói: “Ngươi nhận thua đi! Xét về thao tác ngươi quả thực hơn ta, nhưng công pháp của ngươi quá yếu, dù trong tay cầm thần binh cũng không làm ta bị thương được!”

Đúng vậy, Biển Trời Một Màu là giang hồ tán nhân nên trên người toàn công pháp cấp trung, nội công lại khỏi cần bàn… so với người chơi bình thường có thể mạnh hơn không ít. Nhưng phàm là người chơi đứng được trên đỉnh Hoa Sơn, ai mà không có kỳ ngộ, trên người mà không có công pháp cao cấp nào thì nên cảm thấy xấu hổ khi thăm hỏi người khác đi.

Với một thân võ học của mình, Biển Trời Một Màu muốn đánh bại Bồ Đề Nào Phải Cây có trang bị A La Hán Thần Công là điều chẳng dễ dàng gì. Nếu thực lực hai bên không chênh lệch quá xa còn có thể thử một lần, nhưng cả hai đều là cao thủ chuyên nghiệp, có sự chênh lệch từ công pháp, thao tác đã không thể bù đắp lại khoảng cách này.

“Ha ha! Phải vậy không?”

Biển Trời Một Màu nghe thấy Bồ Đề Nào Phải Cây nói vậy thì đột nhiên bật cười: “Ta vốn định giữ lại chiêu này sau cùng mới dùng!”

Lúc đang nói, ánh mắt của y đột nhiên trở nên sắc bén, trường kiếm chỉ xéo xuống dưới, thúc giục chân khí, một đạo kiếm mang dài đến ba thước chui ra chui vào không ngừng trên thân kiếm, phát ra tiếng cọ xát liên hồi.

“Chân khí ly thể! Ba thước kiếm mang!”

Thấy cảnh tượng kia, Trăm Ngàn Tửu Quán nhịn không được hô to: “Đó là thần kỹ Kiếm Thần Trác Bất Phàm, không ngờ Biển Trời Một Màu lại học được chiêu này!”

“Này…”

Bồ Đề Nào Phải Cây thấy vậy cũng ngạc nhiên không thôi, trăm lần nghìn lần không thể ngờ tới, tên giang hồ tán nhân kia còn giấu tuyệt học thần công như vậy.

“Hẹn gặp lại!”

Biển Trời Một Màu khẽ mỉm cười, trường kiếm cầm trên tay gần như hóa thành ảnh mờ, chớp mắt xuyên qua người Bồ Đề Nào Phải Cây và xuất hiện sau lưng gã.

Cùng lúc đó, một chữ thập thật to sáng lên trên người gã hòa thượng.

Chân khí ly thể là một cảnh giới nội công cực cao thâm, người có thể tu luyện kiếm mang trên đời chỉ có mình Kiếm Thần Trác Bất Phàm. Kiếm mang là chân khí ngưng tụ ra thực thể, vốn có uy lực vô tận, lại thêm một thanh thần binh, sát thương nó gây ra cực cao, đã vượt khỏi phạm vi ứng phó của Bồ Đề Nào Phải Cây.

-8112

Theo dấu chữ thập lóe sáng, thanh máu trên đầu Bồ Đề Nào Phải Cây tụt thẳng về 0!

Giết chết trong vòng một giây!

Lại là giết chết trong vòng một giây!

So với Lý Tiêu Dao giết chết Tử Dương Thần Kiếm trong vòng một giây ở ván trước, thì Biển Trời Một Màu giết Bồ Đề Nào Phải Cây trong một giây lại càng khiến người ta cảm thấy chấn động hơn.

Cùng với cấp bậc của người chơi càng lúc càng tăng. Phẩm chất công pháp và cảnh giới của người chơi cũng càng lúc càng cao. Trang bị vũ khí cũng dần dần thành hình, cho nên càng về giai đoạn sau, càng khó xuất hiện tình huống giết trong vòng một giây.

Huống chi đối thủ lại là cao thủ cấp chuyên nghiệp, lại càng khó có thể làm được mấy chữ giết trong vòng một giây này!

Tử Dương Thần Kiếm thì thôi đi, dù sao cũng là đệ tử Hoa Sơn, máu vốn không cao, nhưng Bồ Đề Nào Phải Cây lại là người chơi phái Thiếu Lâm, là hạng da dày thịt béo nổi tiếng. Nhưng lúc này, lại vẫn bị người ta giết nhanh gọn. Lực công kích như vậy quả thực nghe mà rợn cả người.

“Sát thương chính của người này mạnh quá!”

Bôi Mạc Đình cũng là kiếm khách, kinh hãi nói: “Kiếm trong tay tiểu tử này chắc chắn không phải vật tầm thường!”

“Không chỉ có kiếm lợi hại thôi đâu!”

Đạo Khả Đạo cũng ở bên cạnh nói: “Có thể luyện được Tam Xích Kiếm Mang, vậy có thể thấy nội công của tên Biển Trời Một Màu này cũng cực kỳ khủng khiếp. Hơn nữa chiêu Thập Tự Trảm đó có tốc độ nhanh đến thần kỳ, dù là ta cũng không chắc chắn có thể tiếp được.”

“Có thể không mạnh được sao?”

Đinh Lão Tiên nói: “Tam Xích Kiếm Mang và Thập Tự Trảm là tuyệt kỹ độc môn của Kiếm Thần Trác Bất Phàm, Kiếm Thần đấy biết không? Có thể xưng thành thần nào phải hạng bình thường. Biển Trời Một Màu này cũng được xem là người đã có được đại kỳ ngộ!”

Kiếm Thần Trác Bất Phàm cũng không xa lạ gì đối với người chơi. Người này là một NPC dưới chân Thiên Sơn - Tây Vực, có danh hiệu cực gì phách lối. Lão ngang ngược ở dưới chân Thiên Sơn lâu như vậy mà vẫn chưa bị người nào xử, vậy có thể thấy được thực lực của lão thực sự bất phàm. Người này cũng thường xuyên biểu diễn tuyệt kỹ kiếm quang chém đá như đậu.

Thực ra, trên diễn đàn đã có bài đăng bóc trần thân phận thực sự của Trác Bất Phàm từ lâu rồi. Người viết bài là Phượng Vũ Cửu Thiên, được xưng là đại sư chiến lược số một trong trò chơi. Trong bài đăng nói rõ, Trác Bất Phàm thực ra là một tên vô dụng có tiếng mà không có miếng. Hơn nữa, còn đưa ra những chiến tích trong nguyên tác, rằng lão từng bị một hòa thượng vô danh tiểu tốt dùng một chiêu giết chết trong vòng một giây.

Nhưng nói thật ra thì Kiếm Thần Trác Bất Phàm quả thực không phải là tay mơ. Trong bối cảnh cốt truyện, chỉ có duy nhất một cao thủ luyện ra được Tam Xích Kiếm Mang, hơn nữa còn từng lấy đầu người trong một giây từ khoảng cách cả nghìn mét. Thân thủ mạnh mẽ như vậy gần như được xưng là thần. Chỉ có điều, lại sinh không đúng thời, gặp phải đối thủ mạnh hơn nên lên nóc tủ ngồi mà thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận