Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 317: Nguyên nhân giết người

Vương Viễn là một người kiêu ngạo, ngày thường chưa từng khuất phục qua mấy người. Nhưng cùng với Kiều Phong lại như mới gặp như đã quen lâu, bị khí phách đó làm cho cảm phục.

Một vị võ công cái thế như vậy, một người lãnh đạo xuất chúng, đại anh hùng, đại hào kiệt, sao lại vô duyên vô cớ đi giết một tên Mã Đại Nguyên không hề có cảm giác tồn tại? Thật vô lí!

Nhưng Vương Viễn vẫn còn muốn nhìn xem Mã phu nhân rốt cuộc có chứng cớ hay không. Vì vậy vội vã sửa lời: "Yên tâm, Điều gia là đầu mục có năng lực phá án giỏi nhất Lục Phiến Môn, nhất định hắn sẽ giải oan cho ngươi."

Thói quen nghề nghiệp lâu lắm đã khiến Điều Tử hình thành tính cách nghiêm cẩn, cẩn thận.

Chuyện này không phải là chuyện đùa, nếu chuyện này là thật thì trong vài phút đồng hồ thôi, nó có thể thay đổi toàn bộ bố cục của trò chơi, chỉ sợ là trong chín môn phái lớn sẽ mất đi một môn phái.

Mọi chuyện đều cần phải có chứng cứ, không có bằng chứng mà lại hướng mũi nhọn về phía người đứng đầu của một bang, Điều Tử đương nhiên không thể dễ dàng tin tưởng lời nói từ một phía của Mã phu nhân.

“Kiều bang chủ là anh hùng cái thế tình nghĩa lớn đến nỗi che lấp cả mây trời rộng lớn, sao có thể làm ra loại chuyện bỉ ổi như vậy.”

Điều Tử mặt không chút cảm xúc, dò hỏi Mã phu nhân một cách cực kỳ chuyên nghiệp.

“Quan gia, đấy là ngài không biết rồi, Kiều bang chủ và vong phu xưa nay không hợp nhau, việc này trong Cái Bang cũng không phải là bí mật, huynh đệ trong bang đều biết.” Mã phu nhân nghiêm túc nói.

“…”

Nghe được lời của Mã phu nhân, Vương Viễn hơi nhướng mày.

Chuyện có quan hệ không tốt với Mã Đại Nguyên, lần trước ở hội hoa xuân Lạc Dương Vương Viễn đã nghe Kiều Phong nói.

Mã Đại Nguyên xuất thân khá tốt, ngày thường không thích xuất hiện cùng với các huynh đệ xin cơm ở tầng dưới chót, Kiều Phong lại là người có tính cách hào phóng nên không thể hòa hợp với Mã Đại Nguyên, vì vậy hai người cũng không giao tiếp nhiều, tuy vậy Kiều Phong vẫn cực kỳ tôn trọng Mã Đại Nguyên.

“Tính cách không giống, sở thích cũng không giống, mối quan hệ giữa hai người rất bình thường, Kiều bang chủ một đời hào kiệt, không đến nỗi chỉ vì một chút chuyện này mà giết người đâu.” Rõ Như Ban Ngày hiển nhiên cũng không thể tin được chuyện Kiều Phong giết người, nghe thấy lời Mã phu nhân nói, gã không khỏi có chút nghi ngờ.

Quan hệ giữa các đồng sự, không chơi thân được với nhau cũng là chuyện thường, mỗi người tự chơi theo nhóm là được, thế nhưng chỉ vì không cùng một nhóm mà giết người thì đây không phải là tà giáo sao? Kiều Phong là bang chủ Cái Bang, nếu y là kiểu người như vậy, Cái Bang chắc chắn sẽ không có được địa vị như ngày hôm nay ở trên giang hồ.

“Các ngươi không biết!”

Thấy ba người Vương Viễn vẫn giữ nguyên thái độ nghi ngờ đối với lời nói của mình, Mã phu nhân ngừng một chút, sau đó thở dài nói: “Chuyện đến bước này, ta cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng các ngươi. Kiều Phong muốn giết vong phu là vì ông biết được bí mật thân thế của y.”

“Bí mật thân thế? Bí mật gì?” Mã phu nhân đột nhiên đưa ra thông tin lớn như vậy, Vương Viễn cực kỳ bất ngờ, nhưng đồng thời cũng âm thầm lo lắng, chẳng lẽ người phụ nữ này thật sự có chứng cứ.

“Không sai!” Mã phu nhân nhìn Vương Viễn, nói: “Việc này cũng có liên quan đến Huyền Từ đại sư.”

“Huyền Từ đại sư? Có liên quan gì đến lão?”

Vương Viễn nghe vậy con mắt không khỏi nheo lại thành một đường thẳng.

Mỗi một NPC trong trò chơi đều vô cùng nham hiểm xảo trá. Trong trò chơi Vương Viễn chỉ có quan hệ tốt với hai người bạn NPC, một chính là Kiều Phong, còn lại chính là Huyền Từ.

Đặc biệt là lão già Huyền Từ, tuy rằng lão gài bẫy Vương Viễn không ít lần, nhưng phần thưởng lại cực kỳ hào phóng, cái gọi là bắt Vương Viễn làm thêm nhiệm vụ cũng chỉ là cho hắn thêm nhiều phần thưởng mà thôi, mở cửa sau giúp Vương Viễn ăn gian, hắn không phải là người không biết thức thời, tất nhiên biết Huyền Từ đối với mình như thế nào.

Vương Viễn cảm thấy bản thân có thể tùy tiện mắng chửi lão, nhưng người khác nói lão không phải, Vương Viễn sẽ cảm thấy không vui.

Người phụ nữ này cùng một lúc kéo hai người bạn NPC duy nhất của Vương Viễn xuống nước, tâm trạng của Vương Viễn như thế nào cũng có thể tưởng tượng được.

Không tát chết Mã phu nhân ngay tại chỗ là đã cho Cái Bang mặt mũi lắm rồi.

Dù sao thì Vương Viễn cũng biết Kiều Phong nhất định không phải là loại người bỉ ổi đó, với bản lĩnh của y, muốn giết ai cần phải lén lút sao?

Mã phu nhân là góa phụ của phó bang chủ Cái Bang, chắc chắn nằm trong vòng bảo vệ của Cái Bang, Vương Viễn vô duyên vô cớ giết Mã phu nhân chính là đối nghịch với Cái Bang, đầu tiên sẽ làm khó Kiều Phong, tới lúc đó chuyện của Kiều Phong lại càng không thể làm rõ.

“Không sai!” Mã phu nhân nói: “Trong bức thư Huyền Từ đại sư gửi cho vong phu chính là bí mật đó, lão để ngươi đi lấy bức thư đó, có lẽ là do bức thư đó có liên quan đến bí mật thân thế của Kiều Phong...”

“Còn có chuyện như vậy sao?”

Thấy Thiếu Lâm tự cũng có liên quan đến chuyện này, hai người Điều Tử một lần nữa cảm thán.

Cái gì? Chuyện ngày hôm nay không chỉ làm tổn thất Cái Bang, mà Thiếu Lâm tự cũng bị kéo vào?

Một lúc đánh chết hai chính phái, đây mới thật sự là nhiệm vụ cấp bậc Kinh Thiên Động Địa.

“Đưa thư cho ta!”

Vương Viễn suy nghĩ một chút, sau đó đưa tay về phía Mã phu nhân nói.

Nếu đã liên quan đến Huyền Từ thì có lẽ cái gọi là bí mật thân thế của Kiều Phong không phải là tin đồn vô căn cứ. Có điều tin tức này là do Huyền Từ đưa ra, thế nên Huyền Từ và Kiều Phong đã đứng ở hai phe đối lập.

Chọn Huyền Từ hay Kiều Phong, điều này khiến cho Vương Viễn rơi vào tình thế khó xử.

Hiện tại điều duy nhất Vương Viễn có thể làm là lấy lại bức thư kia giao cho Huyền Từ, đến lúc đó chuyện này sẽ không có bằng chứng, còn chuyện Mã Đại Nguyên là do ai giết, lại không hề liên quan đến Vương Viễn.

“Không thể đưa cho ngươi!”

Nhưng ai mà biết được Mã phu nhân lại cực kỳ khôn ngoan, dường như chỉ cần liếc nắt một cái là đã biết Vương Viễn nghĩ gì, nhìn Điều Tử, sau đó lại nhìn Vương Viễn, nói: “Bức thư này chính là bằng chứng Kiều Phong giết người, ta phải đưa cho hai vị quan gia mới đúng!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận