Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 733: Lại là người chơi nữ

Nhưng bọn họ hoàn toàn không ngờ tu vi nội công của Bạch Hạc Lưỡng Sí lại vượt qua cả chưởng môn Nhạc Bất Quần, đạt đến cảnh giới ngự kiếm bằng khí.

“Vào vỏ!”

Sau khi đánh chết Độc Cô Tiểu Linh xong, Bạch Hạc Lưỡng Sí ngoắc kiếm chỉ về một cách phóng khoáng, trường kiếm quay đầu, bay trở về trong vỏ kiếm, quả thực là tiêu sái đẹp trai, khiến người ta không thể không hướng tới.

“Mẹ nó đồ làm màu!”

Vương Viễn và Mario càng nhìn càng hối hận không thôi, sớm biết phái Hoa Sơn có thể đẹp trai như vậy, có nói thế nào cũng phải bái vào Hoa Sơn.

Bôi Mạc Đình cũng rơi nước mắt đầy mặt: “Con lừa ngốc chết tiệt, chúng ta không đội trời chung!”

“Sao rồi lão đại? Thực lực bên đối phương thế nào?”

Bạch Hạc Lưỡng Sí vừa xuống khỏi sân, Kiếm Hàn Tây Bắc đã đi lên hỏi.

“Đúng là chẳng ra làm sao!”

Bạch Hạc Lưỡng Sí nói thật: “Tuy công pháp của cơ quan sư vừa rồi kỳ quái, nhưng cũng chỉ là thắng vì đánh bất ngờ mà thôi, miễn là tìm được nhược điểm sau lưng cơ quan con rối, cũng không có chỗ nào xuất sắc hết! Lẽ nào thật sự giống như lão Đạo đã nói, thực lực của những người khác trong Một Đám Ô Hợp rất bình thường? Tất cả đều dựa vào một mình tên hòa thượng kia?”

“Ta đã nói rồi mà! Một đám người chơi bình thường có thể mạnh được đến đâu?” Kiếm Hàn Tây Bắc nghe vậy thì kích động bảo: “Ván sau cứ để ta lên cho, ta đã sớm chướng mắt cái đám Một Đám Ô Hợp đó rồi!”

“Được! Ván sau ngươi lên đi! Nhưng ngươi đừng đắc ý, tuy thực lực của đám người này bình thường, nhưng chỗ nào cũng quỷ dị hết!” Bạch Hạc Lưỡng Sí nhắc nhở.

“Biết rồi biết rồi!” Kiếm Hàn Tây Bắc hoàn toàn không để trong lòng.

“Lão Ngưu, ngươi chỉ huy kiểu gì đấy, thua hai ván rồi!” Phía bên Một Đám Ô Hợp, đám người Mario có chút hoảng loạn. Trận đầu tiên có tổng cộng năm ván, bây giờ đã thua hết một nửa rồi, nếu còn thua tiếp, vậy còn không phải sẽ bị người đánh thành 0-5 sao?

“Để ta lên cho!” Mario lại xin được chiến đấu.

“Ha ha!” Vương Viễn vừa cười vừa liếc mắt nhìn mấy người Mario rồi bảo: “Các người không đáng tin, vẫn nên để các cô nương tiếp tục lên đi!”

Nói đến đây, Vương Viễn chỉ vào Tống Dương và bảo: “Ván thứ ba, ngươi lên!”

“Lại thêm một người chơi nữ nữa… Ha ha!”

Kiếm Hàn Tây Bắc thấy đối diện là Tống Dương thì phụt cười rất ư là đắc ý: “Đến giờ rốt cuộc ta cũng hiểu ra vì sao Một Đám Ô Hợp các ngươi có thể lăn lộn đến đỉnh Hoa Sơn rồi! Khà khà!”

Kiếm Hàn Tây Bắc là một tên hèn hạ từ đầu tới chân.

Không biết lúc trước Nhất Mộng Như Thị úng não thế nào mới có tên bạn trai cũ như vậy.

Dù gã nói lập lờ nước đôi, nhưng ý tứ trong đó vô cùng rõ ràng, hiển nhiên là đang giễu cợt Một Đám Ô Hợp lên đến được đỉnh Hoa Sơn không phải dựa vào thực lực thực sự mà nhờ buôn bán nhan sắc cả.

“Ha ha ha!”

Kiếm Hàn Tây Bắc vừa dứt lời, toàn trường lập tức cười rộ lên.

Thành kiến đối với người chơi nữ khiến phần lớn người chơi không tự chủ được có ý nghĩ sai lệch khi nhìn thấy bọn họ, Kiếm Hàn Tây Bắc vừa nhắc đến, trong đầu đám kia tự nhiên hiện lên một loạt suy nghĩ xấu xa bậy ba.

Giễu cợt Tống Dương xong, Kiếm Hàn Tây Bắc lại mở mõm thối của gã ra: “Một Đám Ô Hợp không có đàn ông à? Lại để cho một cô gái như ngươi ra tìm đường chết? Xem ra đàn ông của Một Đám Ô Hợp sợ đến rụt vòi rồi!”

“Tiên sư cha thằng cờ hó kia!”

Nhóm Một Đám Ô Hợp vốn đã có ý kiến với chuyện Vương Viễn chỉ cho đội viên nữ ra sân, lúc này bị Kiếm Hàn Tây Bắc châm chọc như vậy, bọn họ hoàn toàn nổi giận, hận đến nỗi chỉ muốn xông lên đài nuốt thằng hèn hạ kia vào bụng, sau đó đi đại tiện cho chó ăn.

“Ha ha!”

Vương Viễn nhìn những người còn lại trong đội tức giận thì khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra vẻ gian kế đã thành công.

Có một số người, bạn không khích tướng bọn họ một chút, bạn cũng vĩnh viễn không biết được bọn họ có bao nhiêu át chủ bài trong tay, Kiếm Hàn Tây Bắc đúng là thần trợ công, hỏa hầu lập tức bị đẩy lên đỉnh điểm.

“Khua môi múa mép xong chưa?”

Người xem dưới đài tươi cười hớn hở, Một Đám Ô Hợp tức giận đến điên, chỉ có người trong cuộc Tống Dương không phản ứng lại chút nào, đối mặt với giễu cợt của Kiếm Hàn Tây Bắc chẳng qua là lạnh lùng hỏi lại một câu.

Sau đó cô nàng lại nói tiếp: “Nói xong rồi thì nhanh lại đây nhận lấy cái chết đi! Đừng lãng phí thời gian của mọi người!”

“Ủ ôi?”

Kiếm Hàn Tây Bắc nghe Tống Dương nói vậy thì hơi sửng sốt.

Gã là một trong số những cao thủ của Vạn Thánh Vô Cương, dù nhân phẩm nát bét nhưng vẫn trà trộn được vào đây, đủ để thấy thực lực không quá kém. Gã chơi game lâu như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên nghe thấy có người dám nói với mình như vậy, hơn nữa còn xuất phát từ một người chơi nữ.

“Sao, không dám à? Đàn ông Vạn Thánh Vô Cương các ngươi xem ra sợ rụt vòi rồi!” Tống Dương học giọng điệu nói chuyện của Kiếm Hàn Tây Bắc.

Một Đám Ô Hợp chỉ có ba cô gái, ngày thường Tống Dương gặp Nhất Mộng Như Thị cũng có nghe nhắc đến gã, nên đối với tên này cô nàng chẳng có chút thiện cảm nào cả. Hôm nay Kiếm Hàn Tây Bắc khiêu khích lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy, càng khiến Tống Dương không ưa gã hơn, bấy giờ nói chuyện dĩ nhiên sẽ không nể nang gì.

“Ngươi! Là ngươi tự tìm cái chết!”

Kiếm Hàn Tây Bắc bị chính câu nói của mình làm nghẹn họng, nhất thời cảm giác như mới bị người ta tát ngược lại cho một phát, cơn tức giận xộc lên, gã lập tức rút kiếm ra khỏi vỏ, một kiếm mang theo ánh sánh lạnh lẽo đâm về phía Tống Dương.

“Hừ!”

Tống Dương thấy Kiếm Hàn Tây Bắc đâm một kiếm tới thì hừ lạnh, cứ thế lùi về sau một bước, tay phải duỗi ra trước, ngón trỏ chỉ thẳng, ra sau mà đến trước, “đinh” một tiếng, đâm vào thân kiếm của gã.

Trường kiếm của Kiếm Hàn Tây Bắc bị đâm đến chệch khỏi phương hướng ban đầu, ngay sau đó Tống Dương nhanh chóng bước tới hai bước, áp sát đối phương, tay phải vận chuyển nội lực, dùng một chưởng [Phù Diêu Trực Thượng] đập về phía kẻ địch.

Nhưng ngay khi cô nàng định bồi thêm một chưởng vào giữa kiếm của Kiếm Hàn Tây Bắc, đột nhiên cánh tay phải trầm xuống, cả người không thể tiến về trước nửa bước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận