Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1458: Rất giỏi trong việc châm ngòi ly gián

Muốn đánh giá một cách chính xác nhất thực lực của một người thì hãy nhìn đối thủ của họ.

Tiêu Phong là hạng người gì? Bang chủ Cái Bang, cao thủ tuyệt thế, vua của nước Liêu.

Chu Nguyên Chương là hạng người gì? Hoàng đế khai quốc của Đại Minh, từ một tên ăn xin ngồi lên ngôi vị hoàng đế, quả thật chính là một huyền thoại.

Người có thể khiến hai người bọn họ chịu thiệt, trình độ của người đó quả thật không thể nghi ngờ.

Một phái Cái Bang nho nhỏ thế nhưng có được hai vị kỳ nhân Ngọa Long Phượng Sồ, còn đều chạy ra phụ tá Trang Tụ Hiền, có thể thấy được chỗ hơn người của vị Trang Tụ Hiền này.

“Ha ha!”

Đinh Xuân Thu là một kẻ rất thích khoe khoang, thấy tên bang chủ Cái Bang Trang Tụ Hiền này tuổi đời còn trẻ mà còn ra vẻ hơn cả mình, trong lòng lão vô cùng khó chịu, cười lạnh một tiếng, nói: “Một Cái Bang nho nhỏ mà cũng dám ngông cuồng tự xưng là bang phái lớn nhất thiên hạ. Ở trong mắt của lão phu, quả thật không đáng giá nhắc tới.”

Chúng đệ tử Tinh Túc cũng lên tiếng hưởng ứng: “Đúng vậy, Tinh Túc lão tiên giá lâm, mấy tên ăn xin các ngươi chắc chắn chết không có chỗ chôn.”

“Võ lâm thiên hạ đều xuất phát từ phái Tinh Túc ta, chỉ có võ công phái Tinh Túc mới là võ công chính thống, ngoài ra tất cả đều là tà ma ngoại đạo.”

“Tinh Túc lão tiên! Danh lừng vũ trụ! Đức sánh cửu thiên! Đánh đâu thắng đó!”

...

Mọi người nghe vậy thì đều cứng họng.

Vương Viễn thì cười ha ha không ngừng.

Nếu là hòa thượng Thiếu Lâm, dù sao cũng được đọc rất nhiều kinh thư, xem như một nửa người đọc sách, tất nhiên là lười để ý tới mấy tên đệ tử phái Tinh Túc này, nhưng đệ tử Cái Bang là ai chứ? Đừng nói những đệ tử ở tầng dưới chót, cho dù là Tiêu Phong cũng thường xuyên đánh nhau, mắng chửi người, há mồm nói mấy lời thô tục.

Lúc này bọn họ làm sao chịu được bị phái Tinh Túc sỉ nhục như vậy, lập tức há mồm mắng lại...

Trình độ mắng chửi người của đám ăn xin này rất cao, còn chuyên nghiệp hơn cả trình độ tâng bốc của phái Tinh Túc. Bọn họ thô tục đến mức trên thì phân nước tiểu, dưới thì hạ bộ, cái gì cũng có, tiếng mắng chửi liên tiếp khiến đệ tử phái Tinh Túc chỉ có thể giương mắt nhìn.

Quần hùng trong thiên hạ cũng được tận mắt chứng kiến tố chất, đẳng cấp của cao thủ.

Phái Tinh Túc đã chẳng ra làm sao, Cái Bang lại càng chẳng ra làm sao hơn.

Bên này khua chiêng gõ trống thổi kèn xô na, bên kia đập gậy trúc gõ ván tre, đủ loại từ ngữ bẩn thỉu thốt ra, còn cái gì mà vần đơn vần đôi, rồi những động tác vô cùng khiếm nhã như giơ ngón tay giữa, cong mông, thế nhưng khiến đại hội võ lâm trở thành sàn đấu hip-hop Trung Quốc.

Vương Viễn cùng với một đám người chơi đúng là được dịp “bổ mắt”.

Đúng là một trò chơi rất có lương tâm.

Hai bên tranh cãi kịch liệt, nhưng lại không chịu động thủ, Vương Viễn có chút nóng nảy, dùng Phúc Ngữ Thuật nói: “Có phải phái Tinh Túc có một quy định là cường giả vi tôn đúng không!”

Bản chất phái Tinh Túc rất khó hiểu, Vương Viễn vừa mới thốt ra lời này, đệ tử hai bên lập tức ngừng tiếng mắng chửi.

Tinh Túc lão tiên liếc nhìn đám người Cái Bang, nhíu mày nói: “Đúng là có việc này, nhưng vậy thì sao!”

“Ha ha!”

Vương Viễn cười ha ha nói: “Vậy ngươi đánh một trận với Trang bang chủ của chúng ta. Nếu ngươi thắng thì ngươi chính là bang chủ Cái Bang, nếu Trang bang chủ thắng thì phái Tinh Túc các ngươi phải quy thuận Cái Bang, thế nào?”

Nhìn thấy không, đây chính là kẻ e sợ thiên hạ không loạn.

Vương Viễn không hề có ấn tượng tốt với mấy kẻ vua nịnh nọt, thích khoe mẽ phái Tinh Túc, nhưng bởi vì chuyện của Tiêu Phong, ấn tượng của hắn với Cái Bang cũng chẳng ra làm sao.

Hiện tại Cái Bang lại muốn tới tranh đoạt vị trí minh chủ võ lâm của Thiếu Lâm tự, Vương Viễn càng thêm không thích bọn họ. Hai phái này đều là kẻ thù lớn của Thiếu Lâm tự, nếu bọn họ đánh nhau cho dù là ai thắng ai thua, người thắng lớn nhất vẫn là Thiếu Lâm tự, nếu lưỡng bại câu thương, Thiếu Lâm tự coi như thắng hai lần.

Huống chi cũng không ai biết thực lực tu vi của vị bang chủ mới của Cái Bang này như thế nào, Đinh Xuân Thu cũng coi như là một vị cao thủ, vừa lúc có thể thử mức độ nông sâu của Trang Tụ Hiền.

“Không biết ý của Trang bang chủ thế nào?” Đinh Xuân Thu hơi mỉm cười, phe phẩy cây quạt hỏi.

“Ta...”

Trang Tụ Hiền hiển nhiên không phải là loại người có tâm phúc, nghe xong lời Vương Viễn nói, trong lòng hắn có chút kinh hoảng, vội vàng quay đầu qua hai bên trái phải, dò hỏi hai người Toàn Quan Thanh và Trần Hữu Lượng.

Hai người lại im lặng không nói.

Tinh Túc lão tiên ngoại trừ thanh danh ra, độc công của lão quả thật cũng không dễ đối phó.

Nhưng tu vi của bang chủ mình cũng rất cao, quả thật không hề thua kém Đinh Xuân Thu, mà điểm mấu chốt là tiền đặt cược này thật sự có chút mê người.

Cái Bang cũng có độc công, nhưng một đám ăn xin tất nhiên không thể sánh bằng nhà hóa học phái Tinh Túc. Tiêu Phong đi rồi Cái Bang tụt dốc không phanh, danh vọng võ lâm và thực lực kém hơn Thiếu Lâm tự rất nhiều, lần này nếu có thể thu nạp phái Tinh Túc, không những có thể làm thực lực của Cái Bang tăng mạnh, danh vọng cũng sẽ nghiền áp Thiếu Lâm thêm một lần nữa.

Có điều nếu chẳng may thất bại... Kết cục cũng rất thảm.

Trong lúc nhất thời hai người đều cảm thấy vô cùng rối rắm, không biết có nên đồng ý hay không.

Thấy hai người do dự, chứng minh trong lòng bọn họ đang dao động, Vương Viễn tiếp tục sử dụng Phúc Ngữ Thuật, giả giọng đệ tử phái Tinh Túc: “Sợ kìa, sợ kìa, mấy tên ăn xin thối tha đúng là quá ăn hại, mau quỳ xuống xin tha đi. Lão tiên chúng ta là người có tấm lòng nhân hậu, nói không chừng sẽ nhận các ngươi làm đệ tử đó. Mới vừa rồi không phải còn khoác lác mà, 1v1 cũng là do Cái Bang các ngươi nói ra trước, sao bây giờ lại không dám, vậy mà còn muốn làm minh chủ võ lâm ấy hả?”

Vương Viễn đúng là quá xấu, mỗi bên nói một câu... Tự biên tự diễn, tự khoe khoang tự tán tụng, khiến Trang Tụ Hiền cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống.

“Minh chủ võ lâm...”

Nghe thấy bốn chữ này, Toàn Quan Thanh và Trần Hữu Lượng đều quay sang liếc nhìn nhau.

Minh chủ võ lâm chỉ là một hư danh, nhưng muốn làm Minh chủ võ lâm không chỉ cần võ công cao, nếu không thì Đông Phương Bất Bại cũng là một trong những người được đề cử ngồi vào vị trí Minh chủ võ lâm, làm gì đến lượt Huyền Từ chứ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận