Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 706: Một đêm trở lại trước giải phóng

Mario và Đinh Lão Tiên nghe Vương Viễn nói vậy thì không khỏi kính nể trong lòng… Đây gọi là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường. Nếu đổi lại là bọn họ, quá nửa sẽ bị đống chữ nghĩa của hệ thống dắt mũi.

“Hừ hừ! Các ngươi nói là đứa trẻ của phái Võ Đang kia bị dính Huyền Minh Thần Chưởng hả?”

Tề Ứng đứng cạnh lại bắt đầu nhiều chuyện.

Lúc ấy phái Nga Mi cũng ở đó, Tề Ứng biết chuyện này cũng chẳng lạ.

“Tiền bối cũng có nghe nói đến sao?” Đám Vương Viễn khá bất ngờ.

“Chuyện trong chốn giang hồ ta cũng biết chút ít!” Tề Ứng tỏ vẻ khinh thường: “Nhưng ngươi cho rằng một người có thể chữa thương bằng cách độ chân khí sao?”

Muốn độ chân khí phải có tu vi nội công thâm hậu, người trên đời có thể độ chân khí đều là cao thủ tuyệt đỉnh, mà hiện nay người có thể chữa thương kéo dài tính mạng của kẻ khác bằng cách độ chân khí chỉ có hai nhân vật nổi tiếng là bang chủ tiền nhiệm của Cái Bang Tiêu Phong với Trương Tam Phong. Những người khác muốn làm đến mức đấy, hoặc là đã nhìn thấu sống chết, hoặc không thèm đếm xỉa đến một thân tu vi của mình.

Cho dù là Thiên Hạ Ngũ Tuyệt trong giai đoạn hoàng kim, muốn độ chân khí chữa thương cũng phải tiêu hao một thân công lực, trong vòng mấy năm chậm chạm chưa hồi phục lại. Vương Viễn cùng lắm chỉ là một người chơi chưa đến cấp 50 đã nghĩ đến hư danh độ chân khí cho người khác, đúng là không biết tự lượng sức mình.

“Chuyện này không nhọc Tề tiền bối lo lắng!”

Vương Viễn mỉm cười, trong lòng đã có dự tính: “Ta đã dám nghĩ như vậy thì tất nhiên có biện pháp.”

Chuyện Tề Ứng mới nhắc sao hắn không hiểu chứ, có điều ngày đó A Chu dính một chưởng Đại Kim Cương Chưởng Lực của Huyền Từ, không sống nổi nữa, hành động lỗ mãng để hai người Vương Viễn và Tống Dương quay về. Nếu có Cửu Dương Chân Kinh khắc chế Huyền Minh Thần Chưởng, Vương Viễn ắt có lòng tin cứu sống được Trương Vô Kỵ.

Khi đó A Chu đã bước một chân vào Quỷ Môn Quan, còn Trương Vô Kỵ bây giờ vẫn đang nhảy nhót tưng bừng kia kìa, huống chi chưởng lực của Huyền Từ hùng hậu thế nào chứ, há là thứ mà quân Mông Cổ ngày đó có thể so sánh được? Vương Viễn hiểu rõ cơ sở hai bên, dĩ nhiên tự biết phải làm gì.



“Đại ca! Ngươi muốn mở tiệm thuốc à?”

Ngay khi Vương Viễn đang tán gẫu với Tề Ứng, Cung Hỉ Phát Tài nhận được danh sách vật liệu hắn gửi lập tức nhắn tin trả lời.

“Mở tiệm thuốc gì? Ta luyện dược!” Vương Viễn tức giận nói: “Nhanh nhanh chuẩn bị cho ta đi, sau đó mang đến phái Nga Mi.”

“Ngươi tính luyện bao nhiêu thuốc đây trời…”

“Chắc là một viên thôi!” Vương Viễn đáp.

“Một viên thuốc mà ngươi bảo ta kiếm nhiều nguyên liệu như vậy? Ngươi có còn là người hay không thế?” Cung Hỉ Phát Tài muốn bật khóc: “Ta mặc kệ, năm nghìn lượng vàng, không cò kè mặc cả!”

“Năm nghìn lượng vàng? Đắt như vậy hả?” Vương Viễn giật mình hỏi lại.

Cung Hỉ Phát Tài thế mà lại đòi nhiều tiền như vậy, Hoa Sơn Luận Kiếm chưa kết thúc, Phi Vân Đạp Tuyết còn chưa phát tiền lương, cả người Vương Viễn trên dưới có đúng năm nghìn lượng vàng lẻ mấy đồng, vất vả khổ sở lừa gạt lật lọng mấy tháng mới tích cóp ra, giờ lập tức trở về trước giải phóng, không biết có phải là báo ứng không đây.

“Bớt nói nhảm đi! Đây toàn là dược liệu hiếm đó đại ca à!” Cung Hỉ Phát Tài nói: “Hơn nữa có hai loại dược liệu ta không tìm được… Có đưa tiền cũng không làm gì được đâu!”

“Ngươi không tìm được? Dược liệu gì?” Vương Viễn có chút ngoài ý muốn hỏi.

“Máu Phúc Xà và Đoạn Trường Thực Cốt - Hủ Tâm Thảo!" Cung Hỉ Phát Tài nói.

"Này..."

Nhận được tin nhắn từ Cung Hỉ Phát Tài, Vương Viễn đột nhiên cảm thấy một tia bất an.

Thứ như máu phúc xà Vương Viễn không xa lạ gì, lúc trước thời điểm tìm long cốt ở Triệu vương phủ, hắn đã giết một con đại phúc xà, máu của nó vẫn còn nằm trong túi Vương Viễn. Nhưng Đoạn Trường Thực Cốt - Hủ Tâm Thảo, Vương Viễn nghe cũng chưa từng nghe qua.

Lúc này, Cung Hỉ Phát Tài lại nói tiếp: "Thứ như máu phúc xà tuy rằng hiếm có, nhưng Lương Tử Ông trong phụ bản Triệu vương phủ có một con đại phúc xà, theo lý thuyết hẳn có thể đánh ra máu phúc xà, tuy nhiên tới thời điểm hiện tại chưa có người nào đánh ra được. Còn vị dược liệu cuối cùng kia, ta thật sự không có một chút đầu mối nào."

Triệu vương phủ không đánh ra máu phúc xà không phải chuyện kỳ quái, bởi vì có một số nguyên liệu đặc biệt trên cơ bản có tính duy nhất, chỉ có người đầu tiên tiêu diệt mới có thể nhận được, lúc này máu phúc xà đã sớm bị Vương Viễn đoạt mất.

Mua bán nguyên vật liệu là nghề của Cung Hỉ Phát Tài, phàm là nguyên vật liệu có trên thị trường chắc chắn Cung Hỉ Phát Tài đều từng gặp, cho dù chưa thấy được nguyên vật liệu trân quý, nhưng cũng biết được nơi nào có thể kiếm được nó... Chỉ là hiện giờ hắn ta cũng không có đầu mối với Đoạn Trường Thực Cốt - Hủ Tâm Thảo, có thể thấy được sự hiếm có của thứ đồ này, hoặc có thể nói đó là thứ mà người chơi giai đoạn hiện tại không thể tìm ra được.

Vương Viễn vốn còn muốn chế ra Tái Tạo Đan để đi học Cửu Dương Chân Kinh sau đó cứu Trương Vô Kỵ đấy. Nhưng bây giờ, còn chưa kiếm được đủ nguyên liệu, tạm thời không thể làm được nhiệm vụ này.

Nghĩ tới đây, Vương Viễn không khỏi nhíu mày.

"Làm sao vậy?"

Thấy Vương Viễn mặt mày nhăn nhó, trầm ngâm, Mario và Đinh Lão Tiên tò mò hỏi.

Vừa rồi, hòa thượng này còn đang tính kế làm thế nào tối đa hóa tiền lời nhiệm vụ mà, hiện tại sao lại mang bộ dạng mặt ủ mày ê rồi.

"Mẹ nó! Có một nguyên liệu kiếm không ra!"

Vương Viễn đơn giản thuật lại chuyện Đoạn Trường Thực Cốt - Hủ Tâm Thảo cho hai người nghe.

"Thứ đồ này cứ lên thị trường tìm xem, chưa chắc đã không có!" Mario mang vẻ mặt thoải mái nói: "Ta không tin, không có Cung Hỉ Phát Tài thì không tìm được nguyên liệu."

"Hừ hừ!"

Nghe thấy Mario nói vậy... Tề Ứng đứng cạnh đột nhiên cười lạnh như băng nói: "Tiểu tử, khẩu khí của ngươi lớn thật đấy. Ngươi coi Đoạn Trường Thực Cốt - Hủ Tâm Thảo này là thứ gì? Nói tìm là có thể tìm được?"

"Hả? Tề tiền bối đã từng nghe nói tới thứ này sao? Không biết có thể tìm thấy nó ở chỗ nào?"

Vương Viễn hỏi ngược lại.

"Ha ha!"

Tề Ứng cười nói: "Ta cũng chỉ là nghe nói qua mà thôi. Nghe nói, Đoạn Trường Thực Cốt - Hủ Tâm Thảo này ba mươi năm mới trưởng thành một lần, chính là vật cực kỳ hạn hữu trong thiên hạ. Về phần làm sao mới có được nó, ta nghĩ ngươi thật sự quá đề cao ta rồi. Loại cỏ thần này, chính là đồ của tiên nhân, một người phàm như ta làm sao có thể biết được nơi tìm thấy nó. Nhưng mà tiên nhân, không phải ở trên núi thì là ở ngoài biển, vùng Trung Nguyên này sợ là không tìm được."

Bạn cần đăng nhập để bình luận