Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 342: Vương Viễn xấu xa đến tột cùng

Loại kỹ thuật như thuật Dịch Dung này có khả năng bị nhìn thấu rất cao, Dù sao thì thuật Dịch Dung cũng chỉ có thể hóa trang mà không thể thay đổi giọng nói, chỉ cần cảnh giác một chút thì có thể nghe ra giọng nói.

Nhưng sau khi thêm Phúc Ngữ thuật của Vương Viễn vào, thì trên cơ bản thuật Dịch Dung này không có khuyết điểm.

Một thuật Dịch Dung không có khuyết điểm rơi vào tay Vương Viễn thì sẽ thế nào, Mario cũng không dám tưởng tưởng nữa.

Mẹ nó, không ngờ tiểu cô nương A Chu này thoạt nhìn bình thường không có gì nổi bật, mà trong tay lại còn có loại bí thuật hại người như vậy.

“A Chu tỷ tỷ!”

Nghĩ đến điểm này, Mario vội vàng đi lên kéo tay A Chu và nói: “Còn có tuyệt học gì nữa không, dạy ta bản lĩnh đi.”

Vừa nói, Mario còn không quên sờ mu bàn tay của A Chu.

Có thể có được Dịch Dung thuật giống như vậy hay không thì không nói, tiện tay chiếm lợi ích của người khác, có thể tranh thủ giảm thiểu tổn thất xuống mức thấp nhất.

“Không có!”

A Chu vội vàng rút tay ra, cười đáp: “Ngưu đại ca, cảm ơn ngươi đã cứu ta, bây giờ ta đã an toàn rồi, chúng ta tạm biệt từ đây.”

Trong lúc nói chuyện, A Chu định rời đi.

“Đừng.” Vương Viễn nói với một nụ cười: “Cái Bang xảy ra loạn lớn như vậy, thành Vô Tích rất nguy hiểm.” Nói xong, Vương Viễn còn không quên nhìn thoáng qua Mario và Ăn Mày Tán Gái.

Hai tên khốn nạn này một người đê tiện vô sỉ, một người háo sắc bỉ ổi, quả thực là người xấu điển hình.

“Nhưng ta còn có việc nữa.” A Chu có chút khó xử đáp: “Chung quy cũng không thể ở lại nơi này mãi được.”

“Không sao, ta tìm vài người tiễn ngươi!” Vương Viễn lạnh lùng bảo.

“Ta tiễn ta tiễn! Ta có rất nhiều huynh đệ!” Ăn Mày Tán Gái vội vàng giơ tay, A Chu vốn lớn lên không tệ, hơn nữa còn có thể tiện tay tặng Dịch Dung thuật, nên hiển nhiên hắn ta mới vội vàng nịnh nọt.

“Ngươi tiễn cái cục cớt ấy!”

Làm sao Vương Viễn không biết suy nghĩ của Ăn Mày Tán Gái cho được, lúc này khinh bỉ bảo: “Nhìn cái bộ dáng không có ý tốt này của ngươi đi, ta mới không yên tâm ngươi ấy!”

Nói xong, Vương Viễn quay đầu nhìn Mario và bảo: “Có kết bạn với Phượng Vũ Cửu Thiên không?”

Phượng Vũ Cửu Thiên cứ mở mồm là nói chiến lược, với tính cách thích mò lợi ích ở khắp mọi nơi như tiểu tử Mario này, không có khả năng không kết bạn.

“Có đó!”

Quả nhiên, Mario gật đầu, vẻ mặt khó hiểu: “Ngươi tìm gã làm gì?”

“Đương nhiên là để hộ tống A Chu cô nương rồi!” Vương Viễn đáp.

“Đậu má! Nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, ngươi nhường tiễn không được sao?” Mario vội la lên.

“Có bị đần không!” Vương Viễn nhìn thoáng qua A Chu, sau đó hỏi cô: “Trên người ngươi có phải chỉ có một quyển Dịch Dung thuật thôi không?”

“Loại đồ vật này, đương nhiên ta sẽ không tạo ra hai phần rồi.” A Chu cười.

“Ngươi nhìn xem!” Vương Viễn nhún vai, nói một cách khinh bỉ với hai người Mario và Ăn Mày Tán Gái: “Chút suy nghĩ nho nhỏ này của các ngươi, còn không bị hệ thống đùa chết sao.”

“Vậy cũng không cần phải tìm Phượng Vũ Cửu Thiên.” Mario vẫn khó hiểu như cũ.

“Ngươi biết tại sao NPC Cái Bang đột nhiên cuồng nộ không?” Vương Viễn hỏi lại.

“Còn không phải vì... ế?” Nói đến đây, Mario sửng sốt.

Vừa rồi Cái Bang vây công người chơi, cũng không phải do Vương Viễn gây ra, mà là vì ba người Phượng Vũ Cửu Thiên đột nhiên gia nhập. Huống chi còn muốn dẫn gia quyến của Mộ Dung thế gia rời đi, việc này mới khiến Cái Bang tức giận.

A Chu cũng là một trong những gia quyến của Mộ Dung thế gia, chẳng phải là nói...

“A Chu cô nương này là NPC nhiệm vụ của Phượng Vũ Cửu Thiên?” Mario trừng mắt, kinh ngạc nói.

Lúc này, Mario phát hiện ra mình vẫn thật xem nhẹ thủ đoạn hại người của Vương Viễn. Mẹ nó, bắt NPC nhiệm vụ của người khác, khiến người ta không có nhiệm vụ để giao. Đây mẹ nó là chuyện người làm sao, còn có thể hãm hại được hơn thế này sao?

Sự thực chứng minh, Vương Viễn chưa bao giờ khiến người thất vọng.

“Hì hì!”

Lúc này, A Chu đột nhiên nói với một nụ cười: “Ngưu đại ca, ngươi sẽ không định bán ta cho người khác đó chứ.”

“Chuyện này...”

Hai người Mario và Ăn Mày Tán Gái nghe được lời này lại sửng sốt, sau đó nước mắt rơi đầy mặt. Mẹ nó, tên cẩu hòa thượng này dám hại người hơn nữa thật.

Chặn nhiệm vụ của người khác và lấy phần thưởng không nói, lại còn định bán NPC đã dùng xong cho người chơi đã nhận nhiệm vụ ban đầu... Chuyện này...

Hai người Mario đã không biết nên dùng từ ngữ gì để hình dung Vương Viễn nữa rồi.

“Ha ha!”

Vương Viễn cười đáp: “A Chu, ngươi thật thông minh, cơ mà ta cũng vì muốn tốt cho ngươi mà thôi.”

“Chậc!”

A Chu bĩu môi bất mãn: “Ngươi đúng là xấu xa đến tột cùng!”

“Nào có nào có!” Vương Viễn không cho là thế, đáp: “Cứ như vậy đi, ngươi có thể an toàn rời đi, mà ta cũng có thể kiếm được một khoản, một công đôi việc, cùng thắng cùng có lợi, cái này gọi là tận dụng hết sức.”

Biểu cảm nghiêm túc và khiêm tốn trên gương mặt Vương Viễn khiến người ta cảm thấy ghê tởm.

“Hừ!” A Chu hừ một tiếng, nói: “Ngươi đúng là thằng khốn!”

Hê hê!”

Bị một cô gái nhất là một cô gái xinh đẹp mắng là thằng khốn, Vương Viễn không chỉ không cảm thấy xấu hổ, ngược lại còn thầm thấy dễ chịu. Cảm giác đó giống như đang tán tỉnh ve vãn vậy.

Ngay lúc Vương Viễn và A Chu đang tán dóc, thì Mario cũng liên hệ được với Phượng Vu Cửu Thiên: “Các người đang ở đâu?”

"Chết rồi... đang ở Vô Tích."

Rất nhanh Phượng Vũ Cửu Thiên lại gửi thêm một tin: "Tiên sư nó, đám ăn mày chết tiệt kia lại bày ra đại trận Đả Cẩu, đánh chúng ta như đánh chó."

"Ha ha..." Dưới sự bày mưu tính kế của Vương Viễn, Mario cười đáng khinh nói: "Các ngươi có làm nhiệm vụ nữa không?"

"?"

Nghe thấy lời Mario nói, Phượng Vũ Cửu Thiên cảm thấy có chút căng thẳng: "Ngươi biết nhiệm vụ của ta?"

Nói xong, Phượng Vũ Cửu Thiên lập tức nhìn danh sách nhiệm vụ của mình, chỉ thấy nhiệm vụ vốn tưởng rằng đã thất bại, bây giờ lại vẫn đang biểu thị là chưa hoàn thành.

"Còn sống?"

Phượng Vũ Cửu Thiên không khỏi cảm thấy kỳ quái, không nghĩ tới mấy cô nương lại mạnh mẽ đến thế, Hạnh Tử Lâm hỗn loạn như vậy mà vẫn có thể sống sót.

"A Chu đã được chúng ta cứu rồi!"

Mario không trả lời vấn đề của Phượng Vũ Cửu Thiên, mà tiện tay gửi hình ảnh của A Chu qua.

"Các ngươi đang ở đâu?"

Nhìn thấy tin nhắn của Mario, Phượng Vũ Cửu Thiên lập tức kích động đến mức đứng dậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận