Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 104: Nhường ngươi đánh ta ba chưởng 2

"Là Nhạc lão nhị!"

Nhạc lão tam cực kỳ không phục chỉ vào Vương Viễn nói: "Ngươi luyện loại công phu tà môn gì đây? Ta muốn giết sư phụ ngươi sau đó thu ngươi làm đồ đệ."

"..."

Vương Viễn nhăn mặt, tên Nhạc lão tam này thật sự khiến người vô cùng khó chịu, tư duy không hề ăn nhập.

"Không biết xấu hổ!"

Đoàn Dự lần thứ hai kêu lên: "Ngươi làm Ngưu đại sư bị thương trước đã rồi hãy nói tiếp.”

"Oa ô ô ô... Ta không tin, ta không tin, ta nhất định có thể đánh được hắn!"

Nhạc lão tam đã muốn mất mặt rồi, lại bị Đoàn Dự khiêu khích như vậy, nhất thời nổi trận lôi đình.

Vương Viễn thấy thế không nhịn được vui vẻ.

Nếu bàn về thực lực thật sự, Vương Viễn hiện tại tuyệt đối không thể đánh được Nhạc lão tam, nhưng mà người này có vẻ rất dễ lừa.

"Nhạc lão tam!"

Vương Viễn cười híp mắt nói: "Chúng ta đánh cược được không?"

"Là lão nhị!"

Nhạc lão tam giận dữ nói: "Đánh cược cái gì?"

"Được rồi lão tam!" Vương Viễn ung dung nói: "Ta cho ngươi đánh ta ba chưởng, nếu có thể khiến ta bị thương thì ta sẽ bái ngươi làm thầy, nếu không thể khiến ta bị thương thì ngươi bái ta làm thầy, thế nào?"

"Được!"

Nhạc lão tam la lên: "Cho dù ngươi có là rùa mai cứng, ta cũng có thể đập nát ngươi."

Vừa nói, Nhạc lão tam vừa tung một chưởng về phía Vương Viễn.

Vương Viễn lui về phía sau một bước, nghiêng người lóe lên một cái tránh được đòn tấn công của Nhạc lão tam: "Một chưởng!"

Nhạc lão tam nghe vậy cả giận nói: "Sao ngươi lại tránh?"

"Nói thừa!" Vương Viễn khinh bỉ nói: "Lúc này ta bảo cho ngươi đánh ta ba chưởng, cũng không nói là không được tránh đòn."

"Có giỏi thì ngươi đứng tránh!"

Nhạc lão tam quát lớn một tiếng, quay người tung một trảo móc thẳng vào ngực Vương Viễn.

"Được!"

Vương Viễn vung tay lên, tùy theo đó là hắn rút ra thiền trượng xoay tròn về phía Nhạc lão tam.

"Leng keng!"

Một trảo của Nhạc lão tam móc lên thiền trượng của Vương Viễn, tạo ra âm thanh vô cùng chói tai.

"Hai chưởng!" Không đợi Nhạc lão tam kêu gào lần nữa, Vương Viễn lại nói: "Ta nói không tránh, cũng không nói là không được đỡ."

"Oa ô ô ô! Vô liêm sỉ! Có giỏi thì đừng tránh cũng đừng đỡ!"

Nhạc lão tam thở hổn hển, hai chân đạp lên mặt đất, tung người lên hai tay đánh về phía Vương Viễn.

"Được!"

Lúc này, “Kim Cương Bái Tháp” của Vương Viễn cũng đã hồi chiêu, thiền trượng trong tay đập xuống đất.

"Keng!"

Thiền trượng đập xuống khiến đất đá bay toán loạn!

Cùng lúc đó tăng bào trên người Vương Viễn bay lên, chân khí trải rộng toàn thân, một đạo kim quang lần thứ hai bắn ra ngoài.

"Uỳnh!"

Hai tay Nhạc lão tam dừng lại trên ngực Vương Viễn.

Vương Viễn vẫn đứng vững như núi Thái sơn, dưới chân không hề xê dịch dù chỉ nửa bước, máu trên đầu cũng không mất một giọt nào.

Nhạc lão tam thì lại dùng sức quá nhiều, nên bị bật ngược ra ngoài, ngã rầm xuống đất.

Nhất thời trong sân lặng ngắt như tờ.

Nhạc lão tam chống một tay xuống đất, đôi mắt như hai hạt đậu nhìn Vương Viễn tràn ngập vẻ không thể tin nổi.

"Đã quá ba chưởng! Bái sư đi!"

Không đợi Nhạc lão tam phản ứng kịp chuyện gì vừa xảy ra, Đoàn Dự đứng ở một bên kêu lên: "Ngươi là một người đàn ông chân chính, hay là con của Vương bát đản."

"Hừ! Ông đây không phải con của Vương bát đản! Đừng hòng lừa ta!"

Nhạc lão tam hừ lạnh một tiếng, bò lên, dập đầu ba cái "bộp bộp bộp" với Vương Viễn.

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ “Sư Đồ Ác Nhân Thuộc Tứ Đại Ác Nhân”, nhận được giang hồ lịch duyệt... Danh vọng Thiếu Lâm tự + 20, danh vọng Đại Lý + 10, điểm anh hùng + 10.]

Ánh sáng vàng hiện lên, lượng lịch duyệt rất nhiều khiến Vương Viễn và Bôi Mạc Đình lên tới cấp 19.

Ánh sáng vàng chưa tản đi hết, Vương Viễn lại nhận được nhắc nhở của hệ thống: [Bạn nhận được danh hiệu “Ác Nhân Chi Sư”]

[“Ác Nhân Chi Sư”]

Căn cốt + 5

Lực tay + 5

Thuộc tính đặc biệt: Mục tiêu có giá trị thiện ác thấp hơn 50, có 10% hiệu quả uy hiếp.

Uy hiếp là hiệu quả đặc biệt của NPC cấp cao đối với NPC cấp thấp.

Có thể hạ thấp sĩ khí của mục tiêu, sĩ khí càng thấp, thực lực của mục tiêu sẽ giảm càng nhiều.

Nói tóm lại, phần thưởng này tuy không bằng khinh công mà Vân Trung Hạc cho, nhưng nó cũng không tệ lắm.

Nhạc lão tam không thu được đồ đệ, trái lại còn phải bái người ta làm sư phụ, mặt mũi bị tổn hại nghiêm trọng, cũng không còn mặt mũi ở lại trong hoàng cung, hắn ta hùng hùng hổ hổ bay lên trời, lên xuống mấy lần, sau đó đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

Thấy Nhạc lão tam rời đi, hai người Vương Viễn và Bôi Mạc Đình cũng rời khỏi hoàng cung.

Dọc đường đi, bầu không khí khá là lúng túng.

"Lại nói, ngươi thật sự không còn nữa hả?"

Im lặng một lúc lâu, cuối cùng Vương Viễn nhịn không được lên tiếng hỏi.

"Không còn gì cơ?"

Bôi Mạc Đình mù mờ.

"Cậu em đó..." Vương Viễn khoa tay múa chân một lúc, nói.

Cái tên Nhạc lão tam này rất thích nói hươu nói vượn, ngay cả chuyện Đoàn Dự không phải là con ruột của Đoàn Chính Thuần cũng dám lôi ra nói lung tung. Thế nên việc hắn ta nói Bôi Mạc Đình không có cậu em cũng chưa chắc là sự thật.

Có điều nhìn phản ứng lúc ấy của Bôi Mạc Đình, không giống như là giả. Vì lẽ đó, cái tên Vương Viễn hèn hạ này vô cùng tò mò.

"Cút!!"

Vương Viễn vừa nói dứt lời, mặt chó của Bôi Mạc Đình lập tức tối sầm lại, trong mắt chứa đầy sát khí.

"..."

Thấy Bôi Mạc Đình kích động như vậy, Vương Viễn tức khắc đã đoán ra được tám, chín phần - hiển nhiên Nhạc lão tam đúng là không hề bịa chuyện.

Chẳng trách tên tiểu tử này có thể mặc đồ màu đỏ, hơn nữa còn bị NPC xưng là quái vật, tám phần mười là bởi vì thiếu một vài thứ gì đó.

"Ha ha!"

Vương Viễn cười ha ha, trong sự tò mò còn mang theo một chút đáng khinh, nói: "Mau nói cho anh đây, tại sao lại mất vậy?"

"Xoạt!"

Vương Viễn không hỏi thì không sao, vừa hỏi đã ngay lập tức khiến Bôi Mạc Đình nổi giận, y trực tiếp rút kiếm ra.

Má nó, tên hòa thượng khốn khiếp này thật đúng là hết chuyện để nói, vì sao ngươi lại thiếu đầu óc như vậy chứ?

"Ha... Ha ha."

Thấy Bôi Mạc Đình nổi nóng, Vương Viễn vội vàng đưa tay đè lại trường kiếm của Bôi Mạc Đình, cười xấu hổ nói: "Gấp cái gì, ngươi không muốn nói thì ta sẽ không hỏi nữa, như vậy không phải là được rồi sao."

Bạn cần đăng nhập để bình luận