Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 402: Mười ngàn lượng vàng

"Dẫn theo ngươi cũng không phải không được!" Vương Viễn trầm ngâm một chút nói: "Chẳng qua anh em thân thiết cũng phải tính toán rõ ràng. Chuyện thù lao chúng ta có nên bàn bạc một chút?"

"Chuyện này đương nhiên rồi!" Phi Vân Đạp Tuyết nói: "Chỉ cần đánh được vào top 10 là có phần thưởng. Vào được top 10 ta trả một nghìn lượng, cứ lên thêm được một hạng ta trả thêm một nghìn lượng, ổn không?"

"Nói cách khác, nếu như lấy được top 1, ngươi trả chúng ta mười ngàn lượng?" Vương Viễn suy nghĩ một chút hỏi.

"Đúng vậy!" Phi Vân Đạp Tuyết gật gật đầu nói.

"Cái đệt, mười ngàn lượng!!!"

Phi Vân Đạp Tuyết vừa dứt lời, kênh đội của Một Đám Ô Hợp nháy mắt bùng nổ.

"Mười ngàn lượng!! Đờ mờ! Kẻ có tiền lúc nào cũng coi tiền như rác sao?"

Nhất Mộng Như Thị và Bôi Mạc Đình còn ổn, tuy hai người cũng rất kích động nhưng cũng không phải loại người chưa nhìn thấy tiền bao giờ. Độc Cô Tiểu Linh là một cô nương khá kín tiếng, mà Mario thì trực tiếp kêu rên ở trên kênh đội.

"Mười ngàn lượng vàng? Mười ngàn lượng vàng gì?"

Trong kênh trò chuyện, hai người Đinh Lão Tiên và Tống Dương thấy tin nhắn của Mario thì cũng xuất hiện.

Mặc dù Đinh Lão Tiên không thiếu tiền, nhưng số tiền đó gã phải tích góp từng tí một dựa vào việc bán thuốc, chỉ có thể coi là một người chơi bậc trung dựa vào tay nghề ăn cơm, trong tay gã có một ngàn tám trăm lượng vàng gửi ngân hàng, trên người còn có kỹ năng, chút tiền nhỏ gã chả coi ra gì.

Dù sao mười ngàn lượng vàng đối với bất cứ một người nào cũng là một khoản tiền lớn, cho dù là đại gia siêu cấp như Phi Vân Đạp Tuyết muốn lấy được nhiều tiền như vậy ở giai đoạn hiện tại cũng là một chuyện vô cùng phiền toái. Lúc này gã lại nghe thấy Mario nói "Mười ngàn lượng vàng" thì rất tò mò.

Tống Dương thì càng không cần phải nói, từ lúc cô nương này xuất hiện đến giờ có lần nào không ăn chùa uống chùa? Ra cửa đi xe ngựa cũng phải vay tiền của Vương Viễn, mấy người nữ giới của đội Một Đám Ô Hợp ai cũng là người nghèo thì Tống Dương tuyệt đối là người nghèo nhất... Có thể nói là đứng đầu trong ba người.

Mười ngàn lượng vàng đã vượt khỏi phạm vi nhận thức của Tống Dương, đối với Tống Dương, con số này còn được gọi là mơ ước, là mơ mộng.

"Hoa Sơn Luận Kiếm! Có người dùng mười ngàn lượng vàng thuê chúng ta, muốn chúng ta mang hắn ta theo." Vương Viễn tóm tắt đơn giản yêu cầu của Phi Vân Đạp Tuyết cho mọi người trong kênh trò chuyện.

"Hoa Sơn Luận Kiếm? Bao giờ?" Đinh Lão Tiên đột nhiên kích động, nói: "Xem ra ta phải dự trữ một ít thuốc..."

Quả nhiên là một người làm buôn bán, cứ vài câu nói là lại chuyển về chuyện tiền bạc.

"Một tháng nữa!" Vương Viễn nói.

"Vậy còn được, đến lúc đó cho ta theo với!" Tống Dương hưng phấn nói: "Một tháng sau chắc chắn là khóa học của ta cũng xong rồi, ta cũng muốn đi kiếm tiền với các ngươi."

Mục đích chơi game của Tống Dương rất đơn giản, thuần tuý là để kiếm tiền, ban đầu cô ta vào trò chơi cũng bởi vì cái mục đích này, chỉ bất quá không được như ý, cho dù có kì tài ngút trời thì Tống Dương vẫn bị lừa gia nhập phái Tiêu Dao khi vừa mới vào trò chơi, ngay sau đó lại phải nhận một nhiệm vụ ngăn cách với thế giới bên ngoài. Cứ như vậy, Tống Dương đã chơi trò chơi được hơn hai mươi ngày nhưng vẫn chưa từng nhìn thấy giang hồ như thế nào chứ đừng nói tới kiếm tiền.

Mặc dù bây giờ dựa vào ăn uống chùa vẫn có thể sống được, nhưng hôm nay rốt cuộc cũng có cơ hội thực hiện mơ ước, tâm tình của Tống Dương vui tới mức nào ai cũng hiểu được.

"Hừm..." Vương Viễn trầm ngâm một chút, sau đó hỏi: "Cấp độ hiện tại của ngươi là bao nhiêu?"

"Ba mươi..." Tống Dương không chút nghĩ ngợi trả lời.

"Nghe nói người chơi phải đạt tới cấp bốn mươi mới được tham gia Hoa Sơn Luận Kiếm." Vương Viễn bất đắc dĩ nói.

"Gì?"

Nghe được lời của Vương Viễn, Tống Dương sửng sốt.

Trong game Đại Võ Tiên, cấp bậc không có một chút tác dụng nào đối với thực lực của người chơi, tác dụng của nó là hạn chế cảnh giới võ học của người chơi, từ đó bảo đảm thực lực giữa các người chơi sẽ không cách nhau quá nhiều, tránh việc người chơi mới chán nản không chơi nữa, cũng có thể khiến cho những người chơi lâu không bị nhàm chán khi cảnh giới tăng lên quá nhanh.

Vì vậy tốc độ tăng cấp ở trong trò chơi này không nhanh, hơn nữa sau cấp ba mươi tốc độ tăng lên lại càng ngày càng chậm.

Bây giờ Tống Dương mới chỉ có cấp ba mươi, hơn nữa còn không thể luyện cấp khi đang ở trong Hắc Long Đàm. Lúc này chỉ còn một tháng nữa là Hoa Sơn Luận Kiếm khai mạc, chờ tới lúc Tống Dương đi ra khỏi Hắc Long Đàm thì đã muộn.

Sửng sốt một hồi, Tống Dương khóc khóc mếu mếu, kêu lên: "Mau nghĩ biện pháp... Ta muốn đi ra ngoài!"

"Đơn giản, hủy bỏ nhiệm vụ đi!" Mario nghĩ kế.

"Đây là nhiệm vụ không thể huỷ." Tống Dương buồn rầu.

"Tự sát!" Bôi Mạc Đình cũng đưa ra ý tưởng của mình.

"Trong Hắc Long Đàm có điểm sống lại... Chết cũng không ra ngoài được." Tống Dương phát điên.

"Con mẹ nó! Nhiệm vụ này vô liêm sỉ như vậy sao?" Mọi người nghe vậy đều đồng loạt mặc niệm cho Tống Dương.

Trong game Đại Võ Tiên luôn có các loại nhiệm vụ kỳ quái, tuy mọi người đều đã gặp không ít nhiệm vụ kỳ quái nhưng đây là lần đầu tiên họ nghe nói tới nhiệm vụ sau khi nhận sẽ khiến mình bị nhốt trong một không gian cố định giống như Tống Dương.

"Rời khỏi môn phái đi!" Vương Viễn đề nghị: "Sau khi rời khỏi môn phái thì kỹ năng sư môn cũng sẽ mất hết, tên NPC vô dụng cũng sẽ không quấn lấy ngươi nữa!"

"Sao ngươi không đi chết luôn đi?"

Đám người đồng loạt khinh bỉ Vương Viễn, đây là lời người có thể nói ra?

"Không có biện pháp nào, ai bảo phẩm chất của võ học nhập môn của môn phái này bắt đầu từ công pháp cao cấp trở lên..."

"Môn phái có võ học nhập môn là công pháp cao cấp?" Mọi người trầm mặc trong chốc lát, sau đó rối rít đề nghị: "Hay là rời khỏi môn phái đi... Làm người bình thường giống như chúng ta."

"Cút!" Tống Dương tan vỡ, đám người này rốt cuộc là hạng người gì.

...

Dĩ nhiên, lời này của mọi người đều chỉ là đùa giỡn mà thôi.

Thực lực của Tống Dương mọi người đều đã thấy qua. Tuy cô nương này là nữ giới nhưng thực lực lại vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa sự mạnh mẽ của Tống Dương không chỉ đến từ khả năng phối hợp các môn võ học cực giỏi mà còn đến từ trình độ thao tác cơ thể vô cùng mạnh mẽ, trong tất cả các thành viên của đội Một Đám Ô Hợp chắc chỉ có mình Vương Viễn có thể hơi thắng một chút. Huống chi mọi người đều là bạn, về tình về lý thì đều phải giúp đỡ Tống Dương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận