Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 156: Cô nàng cứng đầu cứng cổ

Vương Viễn đã từng thấy độc của đệ tử Ngũ Độc rồi, nhiều lắm chỉ khiến mình mất máu, giảm tốc độ, giảm phòng ngự xuống mà thôi, kịch độc mãnh liệt như thế này là lần đầu tiên hắn thấy.

"Đây là ai?" Vương Viễn thấy nam tử này bi thảm như vậy thì nhịn không được hỏi Tống Dương.

"Hắn ta tên là Cẩu Độc(*)! Tự xưng là đệ tử phái Tiêu Dao!"

(*) bạ cái gì cũng đọc

Tống Dương giới thiệu tiếp: "Chính hắn mới giao nhiệm vụ cho ta đó!"

"Cẩu Độc? Tên gì nghe kỳ quái vậy!" Vương Viễn sờ sờ cằm, không khỏi cảm thán.

"Hắn ta giao cho ngươi nhiệm vụ gì?" Vương Viễn tò mò nói: "Chia sẻ nhiệm vụ ta xem chút."

Dưới sự chỉ bảo tận tay của Vương Viễn, Tống Dương chia sẻ nhiệm vụ của cô cho hắn xem.

[Vết Thương Bách Độc]

Đẳng cấp nhiệm vụ: Kinh Thế Hãi Tục

Nội dung nhiệm vụ: Đến bờ sông Tiền Đường tìm Xuất Trần Tử đòi thuốc giải 0/1

Phần thưởng nhiệm vụ: Thủ lệnh Tiêu Dao

Bối cảnh nhân vật: Cẩu Độc – một trong Hàm Cốc Bát Hữu đi đường tắt qua thôn Ngưu Gia thì bị đệ tử Tinh Túc là Xuất Trần Tử ám toán, tính mạng đang ngàn cân treo sợi tóc, hiện giờ Xuất Trần Tử đang ở bờ sông Tiền Đường, nhanh chóng đi tìm thuốc giải.

Hạn chế nhiệm vụ: Người chơi trên cấp ba mươi không thể nhận.

"Kinh Thế Hãi Tục? Ngươi chắc chắn nhiệm vụ này đưa cho ngươi chứ? Ngươi cấp bao nhiêu?"

Vương Viễn nhìn thấy nội dung nhiệm vụ thì vô cùng ngạc nhiên.

Kinh Thế Hãi Tục, đây là đẳng cấp nhiệm vụ cao nhất trừ Kinh Thiên Động Địa ra, tạm thời không nhắc đến độ khó, riêng độ hiếm gặp thôi cũng khiến người ta giận sôi gan, là thứ mà người bình thường khó gặp nổi.

Giờ Tống Dương mới cấp bao nhiêu, thế mà nhận được nhiệm vụ đẳng cấp “Kinh Thế Hãi Tục”, vận may này quả thực…

"Cấp một." Tống Dương đáp.

"Ta..."

Vương Viễn có chút sụp đổ, cấp một mà đã nhận được nhiệm vụ Kinh Thế Hãi Tục rồi, chẳng biết vận may này là tốt hay xấu nữa.

Song nhìn hạn chế của nhiệm vụ có thể thấy nó vẫn khá có tính mũi nhọn.

Vậy mà chỉ nhắm tới người chơi dưới cấp ba mươi.

Trong “Đại Võ Tiên”, mỗi môn phái đều có hệ thống tu luyện riêng.

Cấp 30 là một ngưỡng cửa, người chơi cấp 30 sau khi xuất sư mới có thể tu luyện công pháp cấp trung và trước cấp 30 chỉ có thể tu luyện công pháp cấp thấp.

Một trung cấp, một cấp thấp, hai cái hoàn toàn không cùng một khái niệm.

Cấp nhiệm vụ Kinh Thế Hãi Tục cao như vậy mà chỉ nhắm vào người mới khiến cho nó giống với nhiệm vụ chuyên môn vậy.

Có câu nói này rất hay, từ xưa đến nay, lính mới xuất Âu Hoàng(*), đúng là có mấy phần có lý thật.

(*)Khái niệm xuất phát từ game Kancolle và Battleship Girl R, ý chỉ một người chơi vô cùng may mắn.

Một người mới chưa từng chơi qua trò chơi nào như Tống Dương có điểm ngộ tính max thì thôi đi, mới cấp 1 mà đã nhận được nhiệm vụ cao cấp dành riêng cho người mới, vận may này thật khiến người ta ghen tị đến đỏ mắt.

...

Thực ra thôn Ngưu Gia tọa lạc ở bờ sông Tiền Đường, ra phía Đông cửa thôn chính là sông Tiền Đường mênh mông cuồn cuộn.

Căn cứ vào chỉ dẫn của nhiệm vụ, Vương Viễn dẫn theo Tống Dương, chẳng mấy chốc đã đến bờ sông Tiền Đường.

Chỉ thấy có một người đang đứng bên bờ sông, vóc người thấp bé, trong tay cầm một cây gậy bằng thép dài khoảng bốn thước, ăn mặc theo kiểu người Tây Vực trông quái dị vô cùng.

Cạnh bờ sông ngoại trừ tên lùn kia ra thì chẳng còn ai khác, xem ra gã chính là Xuất Trần Tử rồi.

Xuất Trần Tử là một tên gọi phóng khoáng cỡ nào, đặt lên người tên lùn kia thật không xứng lắm.

"Các ngươi là ai?"

Xuất Trần Tử thấy hai người Vương Viễn đi lên phía trước thì lớn tiếng hỏi với giọng cảnh giác, giọng nói cực kỳ thô bạo.

"Ngươi là Xuất Trần Tử à?" Vương Viễn còn chưa trả lời, Tống Dương đã giành trước đi đến cạnh Xuất Trần Tử: "Ta đến tìm ngươi xin thuốc giải."

"Ông trời của ta ơi..."

Vương Viễn im lặng than trời, cô nàng thật đúng là thẳng thắn, nhiệm vụ sao làm như thế được.

Hệ thống nhiệm vụ trong “Đại Võ Tiên” vô cùng hoàn mỹ, mặc dù dùng bạo lực có thể giải quyết phần lớn vấn đề. Nhưng đây là nhiệm vụ đẳng cấp Kinh Thế Hãi Tục, dưới tình huống bình thường đều có cách giải quyết tài tình, chỉ cần người chơi chịu động não là có thể tìm ra biện pháp hoàn thành nhiệm vụ dễ dàng nhất.

Tống Dương thì ngược lại, dứt khoát đi thẳng vào vấn đề, rõ ràng là đến gây gổ đánh nhau mà.

Xuất Trần Tử có vẻ ngoài xấu xí nhưng gậy thép trong tay gã cũng phải nặng đến bốn mươi, năm mươi cân, hiển nhiên công phu không yếu. Hơn nữa gã có thể hạ độc Cẩu Độc thành như thế, khả năng dùng độc chắc chắn cực điêu luyện. Thế mà một tài khoản cấp một cũng dám mở miệng khiêu khích, Vương Viễn thực sự bội phục con bé cứng đầu cứng cổ này.

"Ta còn tưởng rằng ngươi đến giúp ta, không ngờ lại đi giúp tên mọt sách kia, chỉ bằng một mình ngươi mà dám xin ta cho thuốc giải hả?"

Quả nhiên, Xuất Trần Tử cũng là một người thẳng tính và nóng nảy, gã nghe thấy lời Tống Dương nói thì lập tức thay đổi sắc mặt, giơ gậy thép lên muốn nện xuống.

Tống Dương cách Xuất Trần Tử có vài bước, Vương Viễn muốn ngăn cũng không kịp.

Mắt thấy Tống Dương sắp bị Xuất Trần Tử vung gậy đập chết tại chỗ, ai ngờ cô đột nhiên dịch chân, thân hình hơi nghiêng đi, mặc dù không nhanh không chậm nhưng lại tránh thoát đòn tấn công của Xuất Trần Tử một cách quỷ dị.

"Keng!"

Xuất Trần Tử đánh hụt, gậy nện xuống mặt đất, chịu lực không kịp nên chân hơn loạng choạng.

"Cái này... Đây là..." Vương Viễn thấy thân pháp của Tống Dương thì không khỏi hoảng sợ: "Thất Đạp Tinh Cương???"

"Ngươi nhận ra à?"

Tống Dương thấy Vương Viễn nói ra được tên chiêu thức thì cũng không bất ngờ lắm, chân cô dịch chuyển xuất hiện đằng sau lưng Xuất Trần Tử, đập một chưởng lên gáy gã.

"Bốp!"

Tống Dương mới cấp một, lực tay không cao nhưng lúc này Xuất Trần Tử còn đang loạng choạng đứng không vững, bị cô đập một phát, lập tức ngã bổ nhào xuống đất.

"Ha ha!"

Thấy thân thủ của Tống Dương linh hoạt như vậy, Vương Viễn không nhịn được khẽ cười một cái.

Trong tiềm thức Vương Viễn nghĩ Tống Dương chỉ là một tên lính mới cứng đầu cứng cổ mà thôi. Bây giờ đột nhiên hắn nhận ra bản thân đã quên mất cô là một người tập võ thật sự.

Tuy rằng đang ở trong thế giới võ hiệp của "Đại Võ Tiên", người người đều có thể học được võ học mạnh mẽ, nhưng bản chất của người tập võ chân chính vẫn có sự khác biệt so với người thường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận