Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1172: Tả Lãnh Thiền ra tay

"..."

Đối diện với ánh mắt của Vương Viễn, tất cả mọi người có mặt đều cúi đầu không nói gì.

Lời này không cần hỏi, chắc chắn ai cũng sẽ phản đối, nhưng không ai trong sảnh lại có gan dám nói lời phản đối ra ngay trước mặt Vương Viễn.

Dù sao cái hung danh bên ngoài của người này cũng không phải để không, chẳng may để hắn nhớ kỹ, bám dính lấy mình thì chơi cái game cũng không thể yên rồi.

“Tả minh chủ, ngươi đã thấy gì chưa?” Thấy tất cả mọi người không phản đối, Vương Viễn mỉm cười hỏi Tả Lãnh Thiền.

“Hừ!” Tả Lãnh Thiền hừ lạnh một tiếng nói: “Ngươi thật sự tưởng rằng Thiếu Lâm Tự của ngươi chính là võ lâm chí tôn hay sao? Dám can đảm nhúng tay vào chuyện của phái Ngũ Nhạc, trước giết chết hòa thượng này rồi nói!"

"Ta..."

Ngũ Nhạc Độc Tôn suy sụp, suy nghĩ muốn chết trong lòng cũng có. Đây mà gọi là sư phụ gì chứ, còn buộc đệ tử đi tìm cái chết thế này, lão tử mà đánh thắng được tên kia thì còn ở đây lá mặt lá trái với hắn làm gì?

"Cái đó...đây là nhiệm vụ mà thôi...ta cũng chẳng có cách nào!"

Ngũ Nhạc Độc Tôn nhỏ giọng than thở với Vương Viễn một câu rồi cắn răng vận khởi Hàn Băng Chân Khí, tung một chưởng vỗ về phía Vương Viễn.

Đám người Đinh Miễn Lục và Nhạc Hậu ở một bên cũng lao tới, tóm lấy Lâm Bình Chi.

"Mẹ kiếp! Đê tiện!"

Nhiệm vụ của Vương Viễn là bảo vệ Lâm Bình Chi, lúc này Lâm Bình đang gặp nguy hiểm nên đương nhiên hắn không thể nương tay. Chỉ thấy Vương Viễn lui về sau vài bước, một chưởng của Ngũ Nhạc Độc Tôn đánh vào hư không, tay phải của Vương Viễn xuất ra một đòn Hồ Giảo Man Triền, tóm chặt lấy cổ tay của hắn ta, tùy tiện kéo một phát, Ngũ Nhạc Độc Tôn đã bị kéo tới trước mặt Vương Viễn. Tay trái của Vương Viễn lại tung ra một đòn Ngã Phật Từ Bi, giáng thật mạnh vào ngực của Ngũ Nhạc Độc Tôn.

"Phụt!"

Ngũ Nhạc Độc Tôn phun ra một búng máu, chân khí hộ thể trên người bị đánh nát ngay tại chỗ, lực đánh của Vương Viễn thậm chí còn chưa tan, đập thẳng vào người hắn ta.

"Chết tiệt!"

Chưởng lực đánh xuyên qua sau lưng Ngũ Nhạc Độc Tôn, quần áo sau lưng hắn ta bị một chưởng này đánh ra một dấu tay to lớn.

-72.214

Một con số màu đỏ tươi bay lên, thanh máu của Ngũ Nhạc Độc Tôn trong nháy mắt đã trống rỗng.

"Trời đất quỷ thần ơi!"

Tất cả các cao thủ có mặt nhìn thấy Vương Viễn đánh chết Ngũ Nhạc Độc Tôn chỉ bằng một chưởng, da đầu liền tê dại, sống lưng ớn lạnh.

Phái Tung Sơn không phải là một môn phái lớn, nhưng cũng là môn phái đứng đầu Ngũ Nhạc, địa vị trong chốn giang hồ còn cao hơn phái Hoa Sơn một chút. Ngũ Nhạc Độc Tôn có thể trở thành Đại sư huynh trong nhóm cao thủ của phái Tung Sơn, thực lực dù có yếu tới mức nào cũng không thể yếu tới vậy.

Huống hồ người này không hề yếu, ngược lại còn khá nổi tiếng trên giang hồ, kẻ tàn nhẫn có số má trên bảng PK, hai hiệp đấu đã đóng băng Đại sư huynh Thiếu Lâm Trương Đại Tướng Quân ngay tại chỗ, khiến y không thể nhúc nhích. Bản lĩnh sử dụng Hàn Băng Chân Khí này của hắn ta, ngay cả cao thủ chuyên nghiệp như Bạch Hạc Lưỡng Sí cũng phải kiêng kị.

Một cao thủ như vậy lại bị hòa thượng trước mặt giết chết chỉ bằng một chưởng, hòa thượng này rốt cuộc là đã mở hack gì vậy chứ!

Người chơi trong game có thể ngồi vào vị trí Đại sư huynh môn phái, thực lực cơ bản đều tương đương với nhau, không người nào dám nói sẽ dễ dàng đánh thắng người nào. Nhưng thực lực của Vương Viễn rõ ràng đã vượt quá tầm nhận thức của mọi người.

Cũng may vừa nãy mình không đứng ra phản đối, nếu không người bị Vương Viễn dùng một chưởng đánh chết sẽ không chỉ có mình Ngũ Nhạc Độc Tôn.

"Tránh ra!"

Đánh chết Ngũ Nhạc Độc Tôn xong, Vương Viễn không hề dừng lại, tay phải túm lấy thi thể của Ngũ Nhạc Độc Tôn ném ra bên ngoài, sử dụng Thích Già Trịch Tượng Công

“Bốp bốp!” Nhạc Hậu ở ngay bên cạnh nhanh chóng bị đánh ngã nằm bẹp xuống đất.

Lúc này, đòn tấn công của Đinh Miễn đã dừng lại ngay trước mặt Lâm Bình Chi.

"Lại đây đi!"

Vương Viễn vươn tay trái về phía trước, đi cùng với một tiếng rồng ngâm, một luồng chân khí hình rồng rời khỏi tay, bay tới quấn lấy Lâm Bình Chi, kéo hắn tới gần mình rồi kẹp vào dưới nách.

Giết người, xoay người, tóm lấy Lâm Bình Chi, một loạt những hành động này được Vương Viễn thực hiện một cách trơn tru nhanh gọn, khiến Nhạc Bất Quần và Tả Lãnh Thiền cũng phải cau mày.

Một đòn của Đinh Miễn bị trượt, xoay người tìm cách tấn công Vương Viễn, Vương Viễn dùng tay phải đẩy về phía trước, một cây gậy sắt xuất hiện trong tay, hắn lớn tiếng quát: "Cút ngay!"

Cùng với tiếng quát, gậy sắt đung đưa trong gió, thoắt cái đã dài hơn mười thước, đập thẳng vào mặt Đinh Miễn. Đinh Miễn trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.

Khi hai người đang giao đấu, những cao thủ khác của phái Tung Sơn cũng cầm vũ khí đồng thời lao tới từ bốn phương tám hướng, công kích Vương Viễn và Lâm Bình Chi.

Công kích Vương Viễn không thành vấn đề, Vương Viễn da dày thịt béo không sợ đao kiếm, nhưng Lâm Bình Chi chắc chắn không chịu nổi, cho nên Vương Viễn không chút nghĩ ngợi mở ra Kim Cương Bái Tháp.

"Đinh Đinh Đang Đang!"

Tất cả các đòn tấn công đều bị Vương Viễn hút hết.

"Lùi lại cho ta!"

Sau khi cứng rắn chống lại một đợt công kích, Vương Viễn hít một hơi thật sâu, chân khí hình rồng vờn quanh cơ thể, năng lượng mạnh mẽ trực tiếp đẩy lùi tất cả NPC và người chơi về phía sau mấy mét, ngay cả những cao thủ tầm cỡ Nhạc Bất Quần và Tả Lãnh Thiền cũng bị chân khí đẩy vào chân tường.

Phái Nhiên Hữu Vũ của Cầm Long Công.

"Lão Trương, đi mau!"

Vương Viễn không phải người thích khoe khoang, võ công của Tả Lãnh Thiền không tầm thường, Vương Viễn ôm theo Lâm Bình Chi sẽ bị hạn chế, tất nhiên không dám đánh cược, sau khi đẩy lui mọi người, Vương Viễn gọi Trương Đại Tướng Quân một tiếng rồi lao thẳng ra phía ngoài sảnh chính.

"Hòa thượng kia giỏi lắm! Đừng hòng nghĩ chạy!"

Nhìn thấy Vương Viễn chuẩn bị chạy, Tả Lãnh Thiền cũng không bận tâm mặt mũi nữa, thả người bay lên đuổi tới phía sau, nâng tay tung một chưởng về phía Vương Viễn.

Vương Viễn chỉ cảm thấy sau lưng có luồng gió lạnh thấu xương, không nhịn được ném Lâm Bình Chi về phía trước, rồi quay đầu lại tung ra một chiêu Kiến Long Tại Điền.

"Rầm!"

Một chưởng của Tả Lãnh Thiền trực tiếp in trên bức tường chân khí của Vương Viễn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận