Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1065: Vạn Thánh Sơn gánh tội

Tất cả mọi thứ đều sợ phân bố bình quân đầu người.

So với Niên Thú trưởng thành hay là BOSS Niên Thú, thì Niên Thú non quả thực nhiều hơn rất nhiều, nhưng không thể gánh nổi lượng pháo mà tất cả mọi người đều cần ở Niên Thú con.

Như vậy chia đều xuống, con non và pháo bị phân tán nghiêm trọng.

Cho dù là bang phái lớn gần mười nghìn người, bận hết một ngày, nhưng pháo trong tay chẳng qua cũng chỉ khoảng tám mươi, một trăm quả mà thôi…

Không có cách nào khác, trong một khu luyện cấp chỉ phân bố từng đấy Niên Thú đó thôi, lượng người vượt qua số lượng nhất định thì sẽ bão hòa, trừ phi làm như mấy người Vương Viễn, chia tổ ba người, xuyên khu vực cướp Niên Thú khắp nơi, bằng không nhân số nhiều đến mấy cũng vô dụng.

Người chơi bang phái lớn hiển nhiên cũng không dám tùy tiện chạy lung tung, làm không ổn sẽ dẫn đến đại chiến bang phái, vào giờ phút quan trọng này mà đại chiến bang phái, không phải là cho người xem náo nhiệt hay sao.

Đội người Vương Viễn thì trái ngược, do thành công nghiên cứu phát triển [Đại Xuân Số 1], đã hoàn toàn lược bớt một khâu cướp Niên Thú con với nhiều người chơi như vậy.

Trong mắt những bang phái lớn này, pháo trong tay của [Tiểu đội Vạn Thánh Sơn đánh Niên Thú] đột nhiên xuất hiện này dường như dùng mãi không hết vậy, hoàn toàn không cần lo lắng chuyện pháo không đủ dùng, đi đến nơi nào cũng là đống hỗn loạn, pháo văng lên người Niên Thú như không cần tiền, khiến tất cả mọi người đều nhìn đến hết hồn.



Trong trò chơi, tuy rằng tỉ lệ người chơi tự do nhiều hơn so với người chơi bang phái, nhưng người chơi tự do lại chia rẽ, chẳng ai biết ai, hiển nhiên khỏi phải nói đến việc đoàn kết. Cho nên những bang phái lớn này mới là sự tồn tại chiếm quyền lên tiếng trong trò chơi.

Mấy người Vương Viễn cướp đồ của những bang phái lớn đã có được lợi ích đoàn thể này, có thể nói là trực tiếp chọc vào tổ ong vò vẽ.

Trong lúc nhất thời, trên diễn đàn đăng lên vô số bài chửi.

Có bài đăng làm màu một chút: “Cảm ơn, người ở Tây Vực, vừa mới ra khỏi trạm dịch, thân là “người chơi tự do trong trò chơi”, ta tới bình luận về hành vi của Vạn Thánh Sơn một chút. Vạn Thánh Sơn thân là bang phái lớn số một trong trò chơi, nhưng lại không có một chút phong độ nào của bang phái lớn, vậy mà lại phái chiến đội tinh anh đi khắp nơi làm xằng làm bậy, giành giật Niên Thú, hành động mất trí khiến người giận điên, mọi người đều có thể giết.”

Còn có anh giai nóng nảy trực tiếp văng tục: “Vạn Thánh Sơn, đệt mẹ ngươi!”

Những bang phái này không dám trực tiếp đắc tội với Vạn Thánh Sơn, mà người nào cũng giả trang thành người chơi tự do giấu đầu hở đuôi, ngoại trừ những cư dân mạng não tàn không có khả năng tư duy ra, thì trên cơ bản đều nhìn ra được những người tự xưng là người chơi tự do này là cái thứ hàng gì.

Dù sao thì chuyện bang phái lớn làm cũng chính là bắt nạt người chơi tự do. Lúc này bang phái lớn lại bị bang phái lớn hơn bắt nạt, hiển nhiên người vui vẻ hết giận cũng chính là người chơi tự do.

Không có người chơi tự do đần độn nào sẽ nhảy ra nói chuyện với những bang phái này hết, mọi người xem náo nhiệt, không bỏ đá xuống giếng đã là tốt lắm rồi.

Đương nhiên, những bang phái chửi người trên mạng này chắc chắc cũng đều nghi ngờ tính chân thực của [Tiểu đội Vạn Thánh Sơn đánh Niên Thú], dù sao cũng không có người nào là thằng ngu cả, đã cướp quái còn muốn tự giới thiệu.

Nhưng thực lực và tài lực mà một đám người Vương Viễn thể hiện ra, rõ ràng không phải là thứ mà một bang phái tùy tiện có thể hỗ trợ được.

Cái khác không nói, chỉ riêng những quả pháo đó thôi, bang phái hơi nhỏ một chút đã không lôi ra được rồi, càng đừng nói đến thực lực khủng khiếp của đám người Vương Viễn đó.

Nhưng bây giờ Vạn Thánh Sơn đang bị nghìn người chỉ trích, rốt cuộc thì tiểu đội đánh Niên Thú có phải là người chơi Vạn Thánh Sơn hay không, đã không còn quan trọng nữa, điều quan trọng là nhân lúc người thất thế mà đi đả kích hắn.

Trong trò chơi, trên diễn đàn, tất cả đều đang xỉ vả Vạn Thánh Sơn.

Cho dù là bang phái ngày thường đối địch gặp nhau, cũng phải chào hỏi nhau một tiếng: “Ngươi đã xỉ vả Vạn Thánh Sơn chưa?”

Nếu xỉ vả rồi thì chúng ta chính là bạn bè tạm thời, hôm nay không đối địch nữa. Mà chưa xỉ vả thì mụ nội nhà ngươi nhé, ngươi đi chết đi!



Người chơi Vạn Thánh Sơn lại càng bị tiếng chửi bất thình lình xuất hiện này khiến cho vẻ mặt mờ mịt, đầu óc mơ hồ.

“Lão Bạch, đã xảy ra chuyện gì vậy? Chúng ta có tiểu đội đánh Niên Thú sao?”

Trong nội bộ Vạn Thánh Sơn, Công Đức Vô Lượng đã kéo kênh họp ra, bắt đầu chất vấn Bạch Hạc Lưỡng Sí.

“Phí lời! Có tiểu đội đánh Niên Thú có thể không gọi với ngươi sao?” Bạch Hạc Lưỡng Sí đáp.

“Cho nên có người dùng danh nghĩa của chúng ta đi làm chuyện xấu à?” Kiếm Hàn Tây Bắc nói: “Chắc chắn là đám cháu trai Bên Bờ Hải Hà đó rồi!”

“Không, không phải!” Đạo Vô Hưu nói: “Nghe nói người bị cướp Niên Thú đầu tiên chính là đội ngũ của Vạn Thánh Sơn chúng ta, người cướp quái của bọn họ tự xưng là Bên Bờ Hải Hà!”

“Thế này không phải khớp rồi sao má?” Kiếm Hàn Tây Bắc kêu lên.

“Khớp cái cục cớt! Ngươi đi làm chuyện xấu còn tự giới thiệu nữa sao?’ Đạo Vô Hưu cạn lời, Kiếm Hàn Tây Bắc này uổng công là cao thủ, chẳng có chút đầu óc gì hết.

“Đám người đó rốt cuộc trông thế nào?” Bạch Hạc Lượng Sí hỏi.

“Đều che giấu thân phận, mang mặt nạ hết, nhưng nghe nói người dẫn đầu là một hòa thượng, tự xưng là Công Đức Vô Lượng.” Đạo Vô Hưu đáp.

“Ngươi đừng có nói lung tung nhé lão Đạo! Bần tăng khiêm tốn nho nhã và chính trực, nào có làm ra loại chuyện đó chứ!” Công Đức Vô Lượng rú lên.

“Hòa thượng?”

Nghe đến hai chữ hòa thượng, trong đầu Bạch Hạc Lưỡng Sí đột nhiên hiện ra một bóng người quen thuộc, trong lòng căng thẳng hẳn lên.

“Còn gì nữa không?” Bạch Hạc Lưỡng Sí lại hỏi.

“Hòa thượng đó vô cùng thô bạo, lực tấn công cực cao, cho dù là cao thủ thế nào, cũng đều không chịu được một chưởng của hắn!” Đạo Vô Hưu lại nói.

“Đệt!” Mồ hôi của Bạch Hạc Lưỡng Sí cũng chảy xuống.

Thiếu Lâm tự chính là Thái Sơn Bắc Đẩu trong chốn võ lâm, người chơi cao thủ nhiều như mây, nhưng hòa thượng da dày thịt béo, mạnh như siêu nhân, một chưởng đã đánh bại một người, trong ấn tượng của Bạch Hạc Lưỡng Sí chỉ có một.

"Ta biết đó là người nào!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận