Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1023: Thiên Nhân Hóa Sinh

Người đó chính là Vương Viễn mới sử dụng [Di Hình Hoán Ảnh] vọt đến trước người Độc Cô Tiểu Linh.

[Kim Cương Bái Tháp] Mở!

Vương Viễn vươn tay ôm Độc Cô Tiểu Linh vào ngực, một luồng sáng vàng lóe lên từ người hắn.

“Đùng! Uỳnh!”

Cùng lúc đó, mảnh vỡ từ lò luyện đan nện hết lên lưng Vương Viễn.

Kế tiếp, cả người Vương Viễn cứ như thể bị xe lửa đụng trúng, lưng trúng một cú đập trời giáng, bị đẩy bay ra xa hơn mười thước mới dừng lại được, người ngã nhưng vẫn cố chống hai tay xuống đất bảo vệ Độc Cô Tiểu Linh chặt chẽ.

Luồng sáng vàng bao quanh người cũng bị mảnh vỡ từ lò luyện đan đập cho thành từng điểm sáng vỡ vụn.

Độc Cô Tiểu Linh sợ đến choáng váng… nhìn tròng chọc Vương Viễn chẳng thốt lên lời.

“Ngươi có sao không?”

Trong lòng Vương Viễn vẫn còn hãi hùng đây, hắn đáp: “Không, không vấn đề gì!”

Độc Cô Tiểu Linh đỏ mặt nói: “Cám ơn!”

“Cám ơn làm gì!”

Vương Viễn đứng dậy, kéo Độc Cô Tiểu Linh lên nói: “Chúng ta đều là anh em tốt! Ngươi vì giúp ta mới đến đây, sao lại để ngươi chết được!”

“Anh em?” Độc Cô Tiểu Linh nghi hoặc.

“Chị em? Phụ nữ? Không đúng không đúng…” Vương Viễn tự cảm thấy mình dùng sai rồi, thế là bắt đầu nói năng lung tung.

“Ngươi nói gì thì chính là vậy!” Độc Cô Tiểu Linh bất đắc dĩ thở dài. Hòa thượng này chẳng bao giờ hết gợi đòn.

“Này này này, hai người các ngươi xong chưa hả? Không thèm để ý đến cảm nhận của lão phu gì cả?”

Ngay lúc cả hai đang tán dóc chuyện đâu đâu, một giọng nam thoi thóp vang lên sau lưng Vương Viễn.

Theo tiếng nói nhìn lại, chỉ thấy vách tường phía sau đã bị mảnh vụn từ lò luyện đan phá tanh bành.

Giữa đống đổ vỡ, Tề Ứng lộ ra nửa người, nhìn Vương Viễn và Độc Cô Tiểu Linh với vẻ mặt đầy khó chịu.

Tề Ứng là luyện dược sư, chịu trận nhiều nhất, không ngờ vào thời khắc mấu chốt Vương Viễn lại che chở cho Độc Cô Tiểu Linh, hoàn toàn ngó lơ y.

Tề Ứng rất hậm hực.

“Sao ngài lại bị chôn trong đó?” Vương Viễn thấy dáng vẻ chật vật của Tề Ứng thì nhịn không được cười hỏi.

“Không phải bị chôn, mà bị nổ tan!” Tề Ứng hất cằm sang bên, chỉ thấy một cánh tay bê bết máu nằm chỏng chơ ở đó.

“Vãi đạn!”

Vương Viễn hoảng hốt, vội vàng chạy lại.

“Khỏi tốn công! Ta là thuốc, không chết được!” Tề Ứng cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn hẳn, vội vàng nói: “Nhanh lại nhìn xem đan dược luyện thành chưa.”

Vừa nói Tề Ứng vừa dùng cánh tay lành lặn run rẩy móc một lọ đan dược ra, ăn một viên thuốc, cơ thể bắt đầu được tu bổ và chữa lành…

Tái Sinh Đan mặc dù có cái tên rất khoa trương nhưng thật ra không phải là đan dược gì hiếm thấy trong trò chơi.

Dẫu sao người chơi ngao du giang hồ khó tránh khỏi bị cụt tay cụt chân, sau khi ăn một viên tay chân sẽ lành lại, có thể sống trẻ mãi đến hai trăm tuổi.

Vương Viễn thấy Tề Ứng ăn Tái Sinh Đan xong cũng yên lòng, quay người bước đến cạnh lò luyện đan bị sét đánh tan tành.

Chỉ thấy trong nửa phần đáy của chiếc lò may mắn còn sót lại sau một hồi sấm rền chớp giật là ba viên đan dược màu xanh nhạt.

Tái Tạo Đan

Chủng loại: Đan dược

Phẩm chất: Tiên dược ngũ phẩm

Công dụng đặc biệt: Tăng năm điểm ngộ tính vốn có

Số lần dùng: 0/1

Người luyện chế: Tề Ứng, Ngưu Đại Xuân, Độc Cô Tiểu Linh

Giới thiệu vật phẩm: Đan dược thần kỳ lấn át cả tạo hóa của đất trời, tái tạo lại thuộc tính vốn có. Mỗi người chơi có thể sử dụng tối đa năm viên. Không có giá trị sử dụng với người chơi có ngộ tính khởi điểm đã đạt đến giới hạn 40 điểm.

"Được rồi! Được rồi!"

Nhìn thấy thuộc tính của Tái Tạo Đan trong lò luyện đan, Vương Viễn mừng muốn rơi nước mắt! Hắn lập tức vươn tay cầm Tái Tạo Đan lên.

"Phù!"

Tề Ứng nhìn thấy đan dược đã luyện xong cũng thở phào một hơi, không khỏi lau mồ hôi lạnh.

Độc Cô Tiểu Linh thấy Vương Viễn kích động như thế thì cũng mừng rỡ thay hắn từ tận đáy lòng.

Làm cơ quan sư thì ngộ tính không thể thấp, ngộ tính của Độc Cô Tiểu Linh vốn dĩ cũng đã cao nhưng vẫn có thời điểm cảm thấy không đủ dùng.

Có trời mới biết Vương Viễn đã ôm mười điểm ngộ tính kia sống qua một năm nay thế nào!

Chắc chắn không hề dễ dàng!

Vào khoảnh khắc Vương Viễn cầm Tái Tạo Đan trong tay, trên bầu trời vang lên tiếng thông báo của hệ thống.

[Giang hồ thông báo: Trưởng lão phái Nga Mi Tề Ứng, dưới sự trợ giúp của đệ tử Thiếu Lâm Ngưu Đại Xuân và đệ tử Đường Môn Độc Cô Tiểu Linh, đã thành công luyện chế ra tiên dược 'Tái Tạo Đan'. Danh vọng võ lâm của phái Nga Mi +5000...]

Cùng lúc đó, Vương Viễn và Độc Cô Tiểu Linh cũng nhận được lời nhắc nhở từ hệ thống: [Bạn đã tham gia quá trình luyện chế tiên dược, hiểu được cảnh giới thiên địa giao hòa, sinh ra linh cảm, lĩnh ngộ được Thiên Nhân Hóa Sinh.]

Thiên Nhân Hóa Sinh: Nhận thức tối cao về võ học, có thể chỉ định nâng cao một tầng cảnh giới của một loại công pháp, không giới hạn cấp độ.

"Đệt! Lần này lãi lớn rồi!"

Vương Viễn và Độc Cô Tiểu Linh nhận được tin tức của hệ thống thì không khỏi trợn mắt há hốc mồm.

Thật ra, khi Vương Viễn đến núi Nga Mi để luyện chế đan dược, trong đầu chỉ có một mục đích duy nhất, đó là luyện ra Tái Tạo Đan để nâng cao ngộ tính của mình.

Nhưng sau khi bị Tề Ứng lừa dối một phen, sự chờ mong của Vương Viễn đã bị dập tắt hơn một nửa, trở thành cảm giác khát cầu muốn làm được.

Giờ Tái Tạo Đan đã được luyện xong, còn luyện được hẳn ba viên, hiển nhiên đã vượt xa mong đợi của Vương Viễn lắm rồi, trong lòng hắn lúc này đã hưng phấn đến cực điểm.

Nhưng ngàn vạn không thể ngờ, ngoài Tái Tạo Đan còn có những thu hoạch ngoài ý muốn khác.

Nâng cao một tầng cảnh giới của một loại công pháp được chỉ định, còn không giới hạn cấp độ, phần thưởng Thiên Nhân Hóa Sinh này thực sự chẳng khác gì một viên đan dược nhất phẩm Tạo Hóa Đan cả!

Dù gì đây cũng là tiên dược, nhưng không ngờ phần thưởng cho việc luyện chế thành công tiên dược lại hậu hĩnh đến thế.

“Ngươi muốn chọn loại công pháp gì?" Vương Viễn quay đầu tò mò hỏi Độc Cô Tiểu Linh.

Thiên Nhân Hóa Sinh không phải là Tạo Hóa Đan chân chính, quý đến mấy cũng chỉ có thể dùng cho bản thân mình. Mặc dù Độc Cô Tiểu Linh cực kỳ thiếu tiền nhưng cô vẫn không thể đem nó ra bán, chỉ có cách tự mình sử dụng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận