Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 189: Côn pháp trung cấp

Nhận được mệnh lệnh, mọi người không chút do dự thu hẹp đội hình, đứng sát bên người Vương Viễn.

...

Hầu Thông Hải quả nhiên là một tên côn đồ ngay thẳng.

Là BOSS có trí thông minh, trong tình huống biết rõ đánh không lại ba chân bốn cẳng ù té chạy để giữ mạng mới là thượng sách, ví dụ như Vân Trung Hạc, hiểu rất rõ nguyên tắc này.

Nhưng Hầu Thông Hải không những không chạy, mà còn đuổi theo.

Mấy người vừa mới đứng vững bên cạnh Vương Viễn, dưới chân Tống Dương đột nhiên gồ lên.

"Ngươi lên đây đi!"

Vương Viễn thấy thế, không đợi Hầu Thông Hải nhảy ra đánh người, hai cánh tay đã cắm thẳng xuống cát, chụp thẳng vào gã, lôi gã ra khỏi cát.

Trong lúc hoảng hốt, Hầu Thông Hải quay cây đinh ba, ném thẳng vào đầu Vương Viễn. Vương Viễn không né không tránh, dùng mặt đỡ lấy đinh ba, đồng thời tay trái duỗi ra bắt lấy cổ tay Hầu Thông Hải, tay phải ra chiêu "Lễ Kính Như Lai" vỗ vào xương khuỷu tay của gã.

"Rắc!"

Một chưởng này của Vương Viễn đã đánh gãy cánh tay Hầu Thông Hải.

"Keng!"

Cây đinh ba rơi xuống đất. Sau đó Vương Viễn quay ngược tay, dựa vào lực cánh tay ấn Hầu Thông Hải xuống đất.

Thực lực của Hầu Thông Hải vốn cũng không được tốt, chỉ dựa vào Hành Sa Chi Thuật để đọ sức với đám người Vương Viễn.

Lúc này gã không còn cây đinh ba, không thi triển được Hành Sa Chi Thuật nữa, làm sao mà thoát được khỏi sự khống chế của Vương Viễn.

Một Đám Ô Hợp hò nhau cùng lên, đánh Hầu Thông Hải thành một xác chết.

Hầu Thông Hải chết, tiến độ nhiệm vụ của Vương Viễn cũng hoàn thành được 75%.

"Ai lục?"

Nhìn thoáng qua thi thể Hầu Thông Hải, Vương Viễn xoay người hỏi.

"Ngươi tìm là được rồi! Còn hỏi người khác."

Mọi người rối rít nói.

"Thật sao?" Vương Viễn nói: "Phúc duyên của ta không cao!"

Trong Đại Võ Tiên, phúc duyên là một thuộc tính ấn, trực tiếp liên quan đến kỳ ngộ và tiền thu được trong phụ bản của người chơi.

Người chơi có phúc duyên cao, làm gì cũng thuận lợi.

Ví dụ như cùng là nhảy vách núi, người chơi phúc duyên cao có thể lấy được Tuyệt Học, người chơi có phúc duyên thấp chỉ có thể tươi sống ngã chết.

Đánh BOSS cũng như vậy, ngoại trừ mấy thứ mà BOSS bắt buộc phải rơi ra, dưới tình hình chung thì người chơi có phúc duyên thấp sẽ không có được thứ gì tốt.

Phúc duyên của Vương Viễn chỉ có 10, lúc trước khi khai phá Hắc Phong trại có lật tìm thi thể một lần, kết quả lấy được một cuốn bí tịch công pháp, bí tịch này lại còn là vật nhất định sẽ rơi ra.

Để Vương Viễn lục thi thể, tâm của đám người Một Đám Ô Hợp cũng khá lớn.

"Vậy thì ngươi thôi đi!" Mọi người nghe vậy quay đầu nhìn Tống Dương nói: "Em gái Vô Kỵ, ngươi đi thử một chút."

Cô nàng này tuy mới có cấp 10 nhưng lại học được nội công cao cấp trong môn phái, phúc duyên chắc chắn không thấp.

"Ta sao?" Tống Dương bối rối sửng sốt một chút, cuối cùng vẫn tiến lên.

Suy cho cùng thì Tống Dương vẫn là người mới, để cho cô lục thi thể một người đàn ông thì nhất thời khó có thể tiếp thu được.

Đi tới bên người Hầu Thông Hải, Tống Dương vươn tay moi móc trong lòng Hầu Thông Hải một chút, sau đó liền lôi ra một quyển sách.

[Dạ Xoa Thập Tam Thức]

Thể loại: Côn pháp

Phẩm chất: Trung cấp

Giới thiệu: Tuyệt kỹ độc môn của Tam Đầu Giao - Hầu Thông Hải.

Điều kiện học tập: Ngộ tính 15, Lực cánh tay 27, Căn cốt 24

Bối cảnh công pháp: Một trong hai song tuyệt của Hoàng Hà bang, chiêu thức to lớn, thế nhưng tư chất Hầu Thông Hải có hạn, chỉ học được ba tầng.

"Côn pháp trung cấp!"

Thấy bí tịch công pháp trong tay Tống Dương, trước mắt mọi người đều sáng ngời.

Mọi người đều biết, cấp bậc của người chơi trong game chính là tồn tại mang tính hạn chế, không có thuộc tính cộng thêm, nguồn gốc thuộc tính của người chơi chủ yếu dựa vào công pháp.

Chính vì vậy nên đồ vật như công pháp, ngoài việc là võ học mà người chơi dùng để chiến đấu ra thì học những võ học khác cũng là vì thu thập thuộc tính.

Dù sao người chơi có mười ô chiêu thức, năm ô nội công cùng với năm ô khinh công, một bộ võ học thường dùng là vậy.

Những ô công pháp khác trống thì vẫn là trống, nhưng nếu điền đầy thì cho dù toàn bộ đều là võ học cấp thấp, cũng tăng thêm được kha khá thuộc tính.

Võ học giang hồ bày bán trên đường dùng để góp thuộc tính phần lớn đều là công pháp cấp thấp, nhưng giá thì lại không thấp, mỗi tầng tối đa cũng chỉ có cộng thêm 10 điểm thuộc tính. Mà võ học trung cấp có thể tăng tối đa 20 điểm thuộc tính cho mỗi tầng.

Sức mạnh của Dạ Xoa Thập Tam Thức này ra sao tạm thời không nói đến, khả năng nâng cao thuộc tính cũng gấp đôi công pháp cấp thấp, tương đương với việc tiết kiệm được một ô công pháp, giá trị cao hơn rất nhiều so với võ học cấp thấp.

Huống hồ giai đoạn đầu game, công pháp trung cấp vốn là lông phượng sừng lân, gọi là đầu cơ trục lợi, giá võ học trung cấp đưa ra ít nhất cũng phải bắt đầu từ mười lượng vàng.

Không hổ là người chơi may mắn từ cấp 10 đã học được nội công cao cấp của môn phái, vận may của Tống Dương này quả đúng là không thể bàn cãi.

Loại đồ vật như công pháp vốn rất thưa thớt, cho dù có tiền cũng chưa chắc mua được. Muốn lấp đầy ô võ học cũng không dễ dàng.

Độc Cô Tiểu Linh và Nhất Mộng Như Thị còn tốt, tốn thêm vài lượng bạc là có thể học được vài võ học môn phái. Về phần Bôi Mạc Đình và Đinh Lão Tiên thì khá là thê thảm, võ học môn phái cũng không học được, chỉ có thể tìm võ học giang hồ để nâng cao thuộc tính.

Lúc này thấy [Dạ Xoa Thập Tam Thức] hai người họ vô cùng kích động.

Chỉ có điều tuy rằng bạn bè cùng nhau khai phá sẽ được phân chia theo nhu cầu, thế nhưng nếu là thứ tất cả mọi người đều có thể dùng, thì còn phải nhìn vào sự cống hiến.

Nếu như không có Vương Viễn ở đây, mọi người ngay cả phòng ngự của Hầu Thông Hải cũng không phá được. Lúc này quyển "Dạ Xoa Thập Tam Thức" đương nhiên phải nhường Vương Viễn chọn trước.

"Lão Ngưu! Ngươi cầm đi!" Đinh Lão Tiên liếm môi một cái, vẻ mặt khao khát nói.

"Loại rác rưởi này ta lấy có tác dụng gì!" Vương Viễn ngoảnh mặt khinh thường.

Con mẹ nó một quyển công pháp trung cấp rác mà cần tới 15 điểm ngộ tính, Hầu Thông Hải thông minh được như thế sao? Vương Viễn vô cùng không phục.

"Rác rưởi? Nâng được tối đa 20 điểm thuộc tính đó, sao có thể là rác rưởi được?" Bôi Mạc Đình khó hiểu.

"Ông đây còn thiếu 20 điểm thuộc tính sao?" Vương Viễn kiêu ngạo, trong lòng âm thầm thăm hỏi cả nhà Hầu Thông Hải.

"Đúng vậy!" Tống Dương cũng ở một bên nói: "Loại bỏ đi này có cái gì tốt đâu."

Bạn cần đăng nhập để bình luận