Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 494: So tài

"Xoẹt!"

Điều Tử bổ một đao vào lưng Vương Viễn, khiến áo hắn rách một đường dài.

-524

Một giá trị sát thương màu đỏ rực nhảy lên trên đầu Vương Viễn, đồng thời trên người hắn còn nhiều thêm một trạng thái tiêu cực.

Thiêu Đốt: Khí huyết giảm 50 điểm mỗi giây, duy trì 30 giây, trong thời gian dính hiệu quả Thiêu Đốt, hiệu quả trị liệu giảm một nửa.

...

"Chém phía sau lưng mà gây ra có hơn năm trăm điểm sát thương thôi hả? Bố tổ sư nó, đây là giá trị phòng ngự thần tiên gì vậy?"

Điều Tử thấy một đao của mình chỉ đánh rớt chút máu chả thấm vào đâu của Vương Viễn thì hít vào một hơi thật sâu.

Bộ đao pháp kia của Điều Tử tên là [Vô Thượng Liệt Diễm Đao], do một cao nhân trong đại nội hoàng cung sáng tạo và cũng là thứ mà Hoàng đế ban thưởng cho hắn. Bộ đao pháp này có sở trường vận dụng nội lực cực hùng hậu phát ra sức nóng từ lửa là kẻ địch bị thương, tạo thành sát thương thuộc tính Hỏa cực kỳ khủng bố.

Uy lực của công pháp cao hay thấp không chỉ quyết định ở cảnh giới mà cũng có liên quan cực lớn đến sự kết hợp giữa vũ khí và nội công.

[Tung Dương Chân Khí] trên người Điều Tử vốn là nội công thuộc tính Hỏa, Xích Viêm Đao trong tay là thần binh thuộc tính Hỏa do thợ rèn có tay nghề giỏi trong đại nội rèn nên. Chiêu thức nội công và vũ khí hỗ trợ lẫn nhau tạo ra uy lực cực mạnh có thể so với tuyệt học. Hắn vốn cho rằng sau khi chém một đao kia, chí ít cũng phải làm rớt một phần trăm lượng máu của Vương Viễn, ai ngờ tấn công sau lưng mà chỉ được hơn năm trăm điểm.

Thực ra, may cho Điều Tử là Kim Cương Bất Hoại Thần Công của Vương Viễn chỉ phòng ngự nội công và ngoại công thôi đấy, chứ mà phòng ngự cả công kích thuộc tính thì ngay cả năm trăm điểm sát thương cũng không đánh ra nổi đâu.

Theo thiết lập của hệ thống, tấn công phía sau lưng mục tiêu sẽ có hiệu quả tăng thêm ngoài định mức. Lúc chiến đấu, người chơi luôn cố gắng hết sức duy trì trạng thái đối mặt với kẻ địch, giờ Vương Viễn để lộ phần lưng, đây không phải là cho người ta cơ hội chém sao?

Điều Tử thình lình giẫm mạnh chân phải về phía trước, hai tay nắm lấy chuôi đao, lấy lực từ dưới lên trên, vung đại đao mang theo lửa nóng chém thẳng vào sau gáy Vương Viễn.

Nhưng ngay lúc đại đao của Điều Tử định hạ xuống, Vương Viễn không tránh không né, chân trái đứng vững, chân phải giống như con lừa đá về sau một phát.

"Bốp!"

Chân phải Vương Viễn đá trúng đầu gối Điều Tử.

Cửu Chuyển Liên Hoàn!

Nếu là người tập võ như Tống Dương, thấy Vương Viễn chuyển mông sẽ lập tức lách người, nhưng Điều Tử chỉ là người chơi, làm sao phòng được một chiêu này.

Điều Tử đột nhiên cảm thấy đầu gối truyền đến một lực cực mạnh, cả người nhất thời đứng không vững, chiêu thức bị cưỡng chết cắt ngang, lảo đảo ngã về phía Vương Viễn.

Lúc này, Vương Viễn xoay người, tay phải thuận thế chụp tới, túm lấy cổ áo Điều Tử, kế đó dùng sức nhấc hắn lên cao, hai chân lơ lửng cách mặt đất.

Điều Tử là người duy nhất trong Lục Phiến Môn có thể nhận được khen ngợi của Hoàng đế nên dĩ nhiên không đơn giản chỉ có trình độ phá án cao thôi.

Hắn bị Vương Viễn túm lấy thì quả thực hơi luống cuống chút, song rất nhanh đã tỉnh táo lại, hai ngón tay trái duỗi về phía trước, đâm thẳng vào mắt kẻ địch.

Nếu Vương Viễn là người chơi bình thường hiển nhiên sẽ theo bản năng nhắm hai mắt lại, cứng rắn ngăn cản đòn tấn công này, nhưng hắn là người tập võ, né tránh tấn công vào điểm yếu hại là bản năng cơ bắp. Thấy Điều Tử chọc vào hai mắt mình, Vương Viễn căn bản không cần suy nghĩ đã nắm lấy tay Điều Tử thình lình quật hắn từ trên cao xuống đất.

Ngay sau đó Vương Viễn giơ chân giẫm lên người Điều Tử.

Chớp mắt khi Điều Tử rơi xuống đất, bàn tay trái đã xòe ra khẽ chống xuống, thúc giục nội kình vỗ vào mặt đất.

"Bịch!"

Điều Tử mượn lực vỗ này di chuyển ngang sang bên mấy mét, lập tức lộn nhào trên đất rồi đứng dậy.

"Ầm ầm!"

Cùng lúc đó, Vương Viễn đạp mạnh một cước, khiến vị trí Điều Tử mới rơi xuống biến thành một chiếc hố to.

"…"

Điều Tử nhìn chiếc hố to trên mặt đất mà thầm lau mồ hôi. Ôi mẹ ơi, hòa thượng này tàn bạo quá, may mà mình chuồn nhanh, nếu không chẳng phải đã bị hắn giẫm cho phát bể đầu rồi sao?

"Thân thủ khá đấy!"

Vương Viễn thấy Điều Tử tránh thoát được chiêu này thì hơi bất ngờ, nhịn không được khen ngợi.

Vương Viễn vô cùng tự tin với thân thủ của mình, động tác quật xuống và giẫm vừa rồi mặc dù không phải chiêu thức trong trò chơi nhưng lại là chỗ tinh túy của quyền thuật. Người bình thường cho dù có thân pháp cao như Điều Tử cũng chưa chắc thoát được, Điều Tử dưới trạng thái mất trọng lượng mà có thể chịu thân né tránh thành công, có thể thấy năng lực phản ứng và trình độ thao tác cũng thuộc hàng đầu. Cộng thêm đao pháp với công kích cực kỳ bá đạo kia, nghiễm nhiên có thể liệt kê vào hàng cao thủ tuyệt đỉnh, cho dù đụng độ với đám hung ác như Huỳnh Hoặc Thủ Tâm hay Ba Nghìn Thế Giới cũng chưa chắc sẽ thua.

Tên này có thể thoải mái lăn lộn trong Lục Phiến Môn quả nhiên có lý do cả.

"Ngưu ca cũng vậy!" Điều Tử thán phục từ tận đáy lòng: "Thủ đoạn của ngươi vẫn mạnh như trước đây!"

Lúc mới quen biết với Vương Viễn, Điều Tử đã biết hòa thượng này có lực tấn công lẫn phòng thủ cực cao, nội lực hùng hậu, cực kỳ khó đối phó. Lúc ấy hai người là đồng đội, Điều Tử chưa đánh nhau với hắn, nhưng bây giờ vừa bắt đầu đối địch Điều Tử mới phát hiện, sự lợi hại của hòa thượng này còn xa hơn những gì mình tưởng tượng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận