Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 276: Suy luận gặp quỷ 100%

“Ta phát hiện ra một chuyện!”

Ngay lúc mấy người đang tám dóc, Đinh Lão Tiên vốn đang yên lặng đột nhiên xông ra, chỉ một câu đã thay đổi đề tài câu chuyện.

“Chuyện gì?”

Nhìn thấy tin nhắn của Đinh Lão Tiên, mọi người đồng loạt lên tiếng hỏi.

“Nhìn vào tình cảnh hai người Bôi Mạc Đình và Vô Kỵ gặp quỷ! Ta đã đoán được quy luật để gặp được quỷ!” Đinh Lão Tiên nói.

“Quy luật gì cơ?” Nhất Mộng Như Thị kích động nói: “Ta cũng muốn gặp quỷ một lần!”

“Chẳng lẽ bởi vì bọn họ đều ở chủ thành nằm ở bên ngoài môn phái?”

Không chờ Đinh Lão Tiên trả lời, Vương Viễn nghĩ ngợi một lúc bèn lên tiếng hỏi.

Coi như là đại sư bắt quỷ hai lần liên tiếp, Vương Viễn là người có quyền lên tiếng nhất ở đây.

Hai người Bôi Mạc Đình và Tống Dương gặp quỷ không hề có sự trùng lặp, điểm giống nhau duy nhất chính là bọn họ đều không ở chủ thành mà môn phái của bọn họ chiếm giữ.

“Không sai!”

Đinh Lão Tiên nói: “Vì lẽ đó ta cảm thấy nên thử tới sư tôn môn phái nhận một nhiệm vụ tế bái xa một chút xem sao, thử xác minh suy luận này một chút.”

“Ta vừa nhận nhiệm vụ gặp quỷ, sư phụ kêu ta nghỉ ngơi một chút đã.” Bôi Mạc Đình nhấc tay tỏ vẻ bản thân hiện giờ không thể nhận nhiệm vụ.

Hệ thống quy định, quỷ chính là một thứ âm tà, sau khi gặp quỷ phải nghỉ ngơi nửa tiếng để khôi phục nguyên khí.

“Ta đang ở trên xe ngựa...” Độc Cô Tiểu Linh tỏ vẻ bất đắc dĩ.

“Ta cũng đang ở trên xe ngựa.”

Nhất Mộng Như Thị và Đinh Lão Tiên cũng nói.

Ba tên này tương đối xui xẻo, không thể nhảy xuống xe ngựa giữa đường, bọn họ còn phải tốn chút thời gian ở trên xe.

“Cho ta mượn năm mươi đồng tiền, ta về môn phái trả nhiệm vụ.” Tống Dương vẫn nghèo khó như trước.

“Ngay cả năm mươi đồng tiền ngươi cũng không có nữa hả?”

Bôi Mạc Đình hoàn toàn không hay biết gì về sự nghèo khó của Tống Dương, thấy Tống Dương mượn năm mươi đồng để truyền tống, y không khỏi tỏ vẻ kinh ngạc.

Bôi Mạc Đình từng được mở mang kiến thức về thân thủ của Tống Dương, biết cô nương này không hề kém. Theo lý thuyết, cao thủ đều phải có tiền mới đúng, cô nàng này đến năm mươi đồng còn không có, thật sự không hợp lý một chút nào.

“Không có...” Tống Dương tập mãi thành quen nói: “Ta đến được Biện Lương là dựa vào tiền mượn từ Tô Tinh Hà đấy.”

“Tô Tinh Hà là ai?” Bôi Mạc Đình buồn bực nói.

“Sư phụ ta!”

“Trâu bò!!”

Bôi Mạc Đình từ tận đáy lòng giơ ngón tay cái lên.

Trong trò chơi “Đại Võ Tiên” này, NPC đều có thuộc tính thần giữ của, ngươi có thể móc tâm can của bọn họ, nhưng chắc chắn không móc được một đồng tiền nào đâu. Tống Dương thì hay rồi, thế nhưng có thể vay tiền của NPC, đúng là một người phi phàm.

Hiện giờ năm người kia đều không nhận được nhiệm vụ, lúc này người duy nhất có thể nhận nhiệm vụ chỉ có Vương Viễn.

Tuy rằng sau khi gặp quỷ sẽ có thời gian hồi nhiệm vụ, nhưng lại có thể tham gia nhiệm vụ của người khác, trong đội có sáu người, liên tục nhận nhiệm vụ tính ra cũng không quá mất thời gian.

Phần thưởng khi gặp quỷ gấp mười lần tế bái bình thường, hơn nữa còn có quà thưởng thêm, nếu như thật sự có thể tìm được phương pháp gặp quỷ 100%, tất nhiên phần thưởng của đám Vương Viễn không cần nói cũng biết.

Vì nghiệm chứng suy luận này của Đinh Lão Tiên, Vương Viễn vừa trở lại Thiếu Lâm tự bèn đi thẳng tới Đại Hùng bảo điện, bắt đầu ra sức quấy rầy Huyền Từ.

“Sư phụ, cho A Viễn một chút nhiệm vụ đi, cao tăng đắc đạo như ngài, kiểu gì cũng phải có mấy người bạn đã chết rồi chứ.”

Huyền Từ: “...”

Có đôi khi không uy hiếp Huyền Từ một phen thì thật đúng là không biết lão có bao nhiêu bằng hữu.

Bị Vương Viễn làm phiền đến nỗi không còn cách nào, Huyền Từ không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ nói: “Bang chủ tiền nhiệm của Cái Bang - Uông Kiếm Thông là một người bạn cũ của lão nạp, đã tạ thế mấy năm nhưng chưa từng tế bái, ngươi giúp ta đi tế bái một chút đi.”

Hệ thống nhắc nhở: [Bạn nhận nhiệm vụ hoạt động Thanh Minh (tế bái), cấp bậc nhiệm vụ: “Đại Triển Quyền Cước”]

(Tế Bái)

Cấp bậc nhiệm vụ: Đại Triển Quyền Cước

Nội dung nhiệm vụ: Tới thành Biện Lương tế bái Uông Kiếm Thông.

Phần thưởng nhiệm vụ: Cống hiến sư môn.

Tuy rằng Vương Viễn chưa từng được nghe nói qua về Uông Kiếm Thông, có điều Vương Viễn vẫn rất quen thuộc với Cái Bang. Tổng đàn Cái Bang ở thành Lạc Dương, Uông Kiếm Thông coi như là bang chủ tiền nhiệm, vậy mà phần mộ lại ở thành Biện Lương.

Có điều ngẫm lại thì cũng đúng thôi, người trong nước luôn luôn để ý tới lá rụng về cội, có lẽ quê nhà của Uông Kiếm Thông ngay tại Biện Lương, chết rồi chôn ở chốn cũ cũng là hợp tình hợp lý.

...

Biện Lương cách thành Lạc Dương không xa, có thể đi bằng dịch trạm. Dưới sự chỉ dẫn của nhiệm vụ, rất nhanh Vương Viễn rất đã tìm thấy phần mộ của Uông Kiếm Thông.

Sau đó cầm nhang đèn lên, bắt đầu tế bái.

Tuy rằng Bôi Mạc Đình và Tống Dương đều từng gặp quỷ, nhưng sau khi bọn họ hoàn thành nhiệm vụ tế bái thì mới bị du hồn tiếp cận... Thế nên cho dù Vương Viễn muốn gặp quỷ, cũng phải chờ tế bái xong xuôi rồi mới gặp được.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, nhang đèn vàng mã cháy sạch, hệ thống nhắc nhở: [Hoàn thành “Tế Bái”, nhận được 10 điểm cống hiến sư môn, giang hồ lịch duyệt 10000 điểm, Bách Giải Phù*1]

“Vù!”

Tế bái xong xuôi, Vương Viễn còn chưa đứng dậy, đúng lúc này sau lưng truyền tới tiếng gió.

Vương Viễn đột nhiên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một chiếc bóng mờ đứng ở phía sau, vẻ mặt chứa sự thù địch nhìn về phía mình.

Quả nhiên, đúng như suy đoán của Đinh Lão Tiên, chỉ cần nhiệm vụ tế bái của người chơi không nằm trong phạm vi chủ thành có sự chiếm giữ của các môn phái, có khả năng sẽ gặp được quỷ.

Con quỷ đứng phía sau Vương Viễn liếc nhìn hắn, lão giống Lỗ Cửu Công lấy ra một thứ tương tự như câu đố đưa cho Vương Viễn, sau đó nói: “Lão phu là Mạc Thiên Thành, chỉ cần cứu Tào Tháo ra, lão phu sẽ để ngươi đi.”

Trò xếp hình...

Vương Viễn liếc mắt nhìn câu đố, hắn không khỏi đen mặt lại!

Khác với trò xếp hình bình thường, câu đố trong tay Mạc Thiên Thành càng thêm phức tạp. Từ trước đến nay Vương Viễn đã không thích loại trò chơi này, trò xếp hình bình thường đơn giản nhất đã phải mày mò rất lâu, huống chi khuôn mẫu này còn phức tạp như vậy. Hắn nhận lấy bảng vẽ, thò tay lấy “Tào Tháo” ở trong đó ra rồi đưa cho Mạc Thiên Thành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận