Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1184: Lấy công bù tội

Nhìn cột võ học đầy đủ, Vương Viễn tiện tay mở thuộc tính nhân vật của mình ra.

Tên: Ngưu Đại Xuân (Ngộ Si)

Môn phái: Thiếu Lâm Tự - Đệ tử của trụ trì Huyền Từ

Cấp độ: 80

Cảnh giới: Ngạo Thị Quần Hùng

Giá trị khí huyết: 153.320

Giá trị nội lực: 186.540

....

Đánh giá thiên phú: Căn cốt trác tuyệt, thần lực siêu nhiên, thiên tư thông tuệ.

Trang Bị Võ Học

Chiêu Thức: (Đã Trang Bị)

Đại Kim Cương Chưởng (Cao Cấp): Ngạo Thị Quần Hùng

Dã Cầu Quyền (Bất Nhập Lưu): Đăng Phong Tạo Cực

Ác Long Đào Tâm Trảo (Cao Cấp): Ngạo Thị Quần Hùng

Đại Vi Đà Xử (Cao Cấp): Ngạo Thị Quần Hùng

Thích Già Trịch Tượng Công (Cao Cấp): Ngạo Thị Quần Hùng

Nhất Phách Lưỡng Tán (Cao Cấp): Ngạo Thị Quần Hùng

Cầm Long Công (Cái Thế Thần Công): Lược Hữu Tiểu Thành

Hàng Long Nhập Bát Chưởng (Cao Cấp): Tâm Lĩnh Thần Hội

Càn Khôn Đại Na Di (Cao Cấp): Sơ Khuy Môn Kính

Tả Hữu Hỗ Bác (Cao Cấp) (Bị Động): Sơ Khuy Môn Kính

(Không Trang Bị)

Dịch Dung Thuật (Kỳ Thuật): Sơ Khuy Môn Kính

Phúc Ngữ Thuật (Kỳ Thuật): Sơ Khuy Môn Kính

Tâm Pháp: (Đã Trang Bị)

Kim Cương Bất Hoại Thần Công (Cái Thế Thần Công): Ngạo Thị Quần Hùng

Nội Công: (Đã Trang Bị)

Dịch Cân Kinh (Cái Thế Thần Công): Nhất Đại Tông Sư

Bắc Minh Thần Công (Tuyệt Học): Ngạo Thị Quần Hùng

La Hán Phục Ma Công (Cao Cấp): Ngạo Thị Quần Hùng

Thái Huyền Kinh (Cao Cấp): Ngạo Thị Quần Hùng

Âm Dương Cửu Chuyển (Cái Thế Thần Công): Sơ Khuy Môn Kính

(Không Trang Bị)

Nội Công Cơ Bản (Bất Nhập Lưu): Nhất Đại Tông Sư

Khinh Công: (Đã Trang Bị)

Thần Hành Bách Biến (Tuyệt Học): Ngạo Thị Quần Hùng

Vân Hạc Cửu Tiêu (Cao Cấp): Ngạo Thị Quần Hùng

Vạn Lý Độc Hành (Trung Cấp): Ngạo Thị Quần Hùng

Di Hình Hoán Ảnh (Trung Cấp): Ngạo Thị Quần Hùng

Thiếu Lâm Thân Pháp (Sơ Cấp): Ngạo Thị Quần Hùng

Trang Bị: Bồ Đề Yêu Đái (Đai Lưng), Huyền Chiên Pháp Châu (Trang Sức), Đấu Chiến (Vũ Khí), Nhất Vi Độ Giang (Giày), Vòng Kim Cô (Mũ), Kim Cương Tứ Phương (Trang Phục), Tam Giới Noãn Ngọc (Ngọc Bội).

Vương Viễn bây giờ, ngoại trừ những võ học đặc thù không thể nâng cấp, hoặc được trang bị nâng thêm cảnh giới, hầu hết võ học của hắn đều đã luyện tới cảnh giới Ngạo Thị Quần Hùng.

Lúc này Vương Viễn đã đạt tới cấp 80, võ công cực hạn có thể đạt tới cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực.

Tuy nhiên, do vấn đề ngộ tính cùng với những công pháp đang học đều là loại tương đối cao cấp, hầu hết võ học chủ yếu của Vương Viễn, ngoại trừ Dịch Cân Kinh đã đạt thành nhờ tác động bên ngoài, Đại Kim Cương Chưởng, Nhất Phách Lưỡng Tán và Kim Cương Bất Hoại Thần Công đều mới chỉ ở tầng thứ tám, Hàng Long Nhị Thập Bát Chưởng thậm chí còn mới ở tầng thứ năm tiêu chuẩn.

Tuy nhiên, đánh giá thuộc tính hiện tại của Vương Viễn thì chắc chắn đã vượt qua cảnh giới Ngạo Thị Quần Hùng từ lâu rồi, hai thuộc tính khí huyết và nội lực cũng ở mức những người chơi khác không thể so sánh.

Chờ tất cả các võ học đều được tu luyện tới cảnh giới Nhất Đại Tông Sư, hắn có thể bắt tay vào phi thăng rồi.

Nhưng bây giờ xem ra vẫn còn một chặng đường dài phía trước.

Mỗi một võ học khi muốn nâng cấp tới tầng cao hơn, yêu cầu về trình độ cũng rất khó nắm bắt, tầng tám lên tầng chín còn không sao, chứ từ tầng chín lên tầng mười thì quả thực khiến người ta đau đầu. Một số võ học đặc thù nghe nói còn không thể sử dụng đan dược để nâng cấp mà người chơi nhất định phải luyện bằng quyền cước thực sự.

"Khó làm rồi đây!"

Nhìn vào lượng công pháp dày đặc cùng yêu cầu độ thành thạo dài như một con số thiên văn trong cột võ học, Vương Viễn cảm thấy đầu mình cũng phình to theo rồi.

Đóng bảng thuộc tính, Vương Viễn đi dạo một vòng quanh thành Lạc Dương, sau đó quay trở về Thiếu Lâm Tự trả nhiệm vụ.

Trên đường về, trong lòng Vương Viễn có chút bất an.

Huyền Từ bảo mình đi chúc mừng, kết quả mình lại làm ra chuyện lớn như vậy, còn bắt cóc con rể của Nhạc Bất Quần, cuối cùng Nhạc Bất Quần lại có thêm một người sư đệ...

Nếu Vương Viễn là Huyền Từ, chắc giờ cũng muốn sụp đổ tới nơi, không biết lần này lão hòa thượng Huyền Từ ấy sẽ dùng cách gì để đối phó với hắn.

"Sư phụ!"

Đi vào Đại Hùng Bảo Điện, Vương Viễn trực tiếp đi thẳng đến bên cạnh Huyền Từ, thận trọng nói: "Đệ tử đã trở về!"

"A di đà Phật!"

Huyền Từ ngẩng đầu liếc nhìn Vương Viễn nói: "Ngộ Si, chuyến đi này của ngươi lại xảy ra chuyện, ngươi đã biết tội của mình?"

“Đệ tử biết tội!” Vương Viễn nhanh chóng thú nhận tội lỗi của mình, nhưng sau đó lại nói tiếp: “Tuy nhiên, đệ tử ghi nhớ lời sư phụ dạy bảo, chưa từng quên mất tâm nguyện lúc ban đầu, thân là đệ tử Phật gia đương nhiên phải coi việc bảo vệ chính nghĩa là nhiệm vụ của mình, thế nên đệ tử không hối hận vì tất cả những hành động đã làm!"

Vương Viễn cũng rất gian trá, biết cách giảng đạo lý với Huyền Từ, đầu tiên là thú nhận lỗi lầm, sau đó là thể hiện lập trường về phe chính nghĩa của bản thân, cuối cùng là kéo Huyền Từ lên thuyền, khiến cái búa trăm cân cũng không thể đánh sập.

Ta sai rồi, nhưng tất cả những gì ta làm đều vì chính nghĩa, nhờ công ơn sư phụ dạy bảo!

Một đồ đệ vừa nghe lời vừa hiểu chuyện như thế, Huyền Từ sao có thể nỡ lòng xử phạt nặng nề.

"Ha ha!"

Huyền Từ bật cười, lắc đầu nói: "Ta biết ngươi làm vì chính nghĩa, nhưng phái Ngũ Nhạc dù sao cũng không phải Thiếu Lâm Tự của chúng ta. Sao ngươi có thể tùy tiện can thiệp vào khi chưa được phép? Chuyện này khiến ta rất khó xử."

“Đệ tử đã hiểu!” Vương Viễn nói tiếp: “Nhưng lúc đó có rất nhiều người cùng bắt nạt một thiếu niên yếu ớt, chuyện này nếu truyền ra bên ngoài, trong mắt người đời Thiếu Lâm Tự cũng không làm sai."

Trên thực tế, đây rất có thể chính là ý định ban đầu của Huyền Từ, hung hăng đánh cho phái Ngũ Nhạc một bạt tai trước mặt bàn dân thiên hạ.

"Ừm! Đúng vậy!" Huyền Từ gật đầu nói: "Xả thân vì chính nghĩa, đồ nhi không hổ là người đầu tiên có được Phật hiệu trong suốt trăm ngàn năm qua của Thiếu Lâm Tự!"

Sau khi khen xong, Huyền Từ lại tiếp tục nói: "Tuy nhiên, sư phụ phái ngươi đến phái Ngũ Nhạc để chúc mừng, ngươi lại khiến cho nhà người ta gà bay chó sủa, chuyện này kiểu gì sư phụ cũng phải tỏ chút thái độ mới được. Lấy công bù tội, ngươi thấy thế nào?"

“Tất cả đều do sư phụ định đoạt!" Vương Viễn bất đắc dĩ nói.

Suy cho cùng, bất kể Huyền Từ có nói thế nào, nhiệm vụ chúc mừng của Vương Viễn cũng đã thất bại, phần thưởng của nhiệm vụ ẩn Duy Hộ Chính Nghĩa đã được Phong Thanh Dương đưa, vậy nên Huyền Từ quả thực không cần thiết tặng thêm một phần thưởng nữa.

“Vậy cứ quyết định thế đi!" Huyền Từ xua tay nói: “Nhưng ta nghe nói ngươi đã giúp phái Ngũ Nhạc bắt đầu nhiệm vụ tuyệt học?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận