Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1288: Kinh Kim Cương (Bản chép tay của Đạt Ma tổ sư)

“Không hổ là sư phụ ta!” Vương Viễn xoay người lại nói: “Ta biết ngay ngài sẽ làm thế mà, dùng bao lâu như vậy, sao ngài không đổi cách làm khác đi?”

“Đơn giản nhưng hữu dụng!” Huyền Từ lên giọng cao thâm: “Chiêu thức quý ở tinh chứ không phải nhiều, con phải nhớ kỹ đạo lý này.”

“Được rồi được rồi, ngài đừng vòng vo nữa! Ngài lại có chuyện gì cần đến ta?” Vương Viễn hỏi.

“Bóp vai giúp ta!” Huyền Từ nói.

“Chỉ vậy thôi?” Vương Viễn ngạc nhiên hỏi lại: “Ngài đang đùa ta đấy à?”

“Ta bảo con bóp vai thì bóp đi! Nhiễu sự!” Huyền Từ nghiêm túc nói.

“Được rồi!”

Mặc dù Vương Viễn không biết trong bụng Huyền Từ rốt cuộc đang ấp ủ ý định gì nhưng vẫn rất nghe lời, đến bóp vai cho lão.

“A di đà phật!”

Sắc mặt Huyền Từ nặng nề, lão niệm một tiếng phật hiệu thật dài rồi nói: “Sư phụ chấp chưởng Thiếu Lâm tự đã hơn ba mươi năm, chỉ có mình con là khiến sư phụ vui vẻ nhất. Ta vốn không nên lưu luyến tình cảm cõi trần, duy chỉ có hai người là không yên lòng được.”

“Là phu nhân và con của sư phụ à?” Vương Viễn nghe vậy thì cười híp mắt hỏi.

“Ha ha!”

Huyền Từ cười khổ một tiếng: “Ngộ Si đồ nhi lại đùa sư phụ rồi, ta là người đi tu, sao lại có vợ được… Nhưng sư phụ quả thực đã phạm phải sai lầm của một người đàn ông.”

“Lời này nghe quen tai thế!” Vương Viễn thầm lẩm bẩm trong lòng.

“Được rồi, không nhắc đến những chuyện này nữa!” Huyền Từ trầm mặc chốc lát rồi nói: “Đồ nhi à, người đầu tiên ta không yên tâm nhất chính là con. Nếu sư phụ không ở đây, Thiếu Lâm tự chẳng có ai chiều được ý con cả, sau này bớt hành động ngang bướng giống như ngày xưa đi.”

“Chuyện này…” Vương Viễn nói: “Từ trước đến giờ đồ nhi toàn lấy đức thu phục người, tất cả đều vì chính nghĩa!”

“Ha ha!”

Huyền Từ khẽ mỉm cười bảo: “Có biết tại sao ta lại thu con làm đồ đệ không?”

“Bởi vì ta can đảm hiệp nghĩa, công chính đường hoàng, anh tuấn tiêu sái, khiêm tốn, nho nhã lại chính trực!” Vương Viễn nói mà không biết ngại.

“Ha ha!” Huyền Từ bật cười bảo: “Con thử nhìn lại con đi, cực kỳ giống ta hồi còn trẻ…”

“Đấy là thầy giỏi có trò giỏi!” Vương Viễn tỉnh bơ nịnh nọt một câu.

“Con thông minh hơn ta nhiều.” Huyền Từ nói: “Nếu con là ta, sẽ không có thảm án ở Nhạn Quan Môn, càng không phạm phải lỗi lầm lớn.”

“Sư phụ, hôm nay ngài nói chuyện cứ là lạ sao ấy.” Lúc này Vương Viễn cảm nhận được Huyền Từ có điểm gì đó bất thường.

Là một cao tăng đắc đạo, Huyền Từ có tư thái của mình, tuy không vênh váo kiêu căng, mắt cao hơn đầu nhưng cũng sẽ không giống như hiện tại, ngồi tâm sự với Vương Viễn như hai người bạn cũ. Hôm nay lão chủ động bảo Vương Viễn bóp vai cho, còn kể không ít chuyện ngoài lề, quả thực khiến hắn khó mà thích ứng nổi.

“A di đà phật!”

Huyền Từ nói: “Là nhân, là quả, là báo, một niệm ngu muội là Bát nhã tuyệt… Đứa bé ngoan, có thể cùng ngươi làm sư trò, sư phụ cảm thấy rất vui vẻ. Hư Trúc là một đứa bé chất phác, hy vọng con nể mặt sư phụ mà sau này giúp đỡ hắn nhiều hơn.”

“Chuyện này... Được rồi!”

Mặc dù không biết Huyền Từ rốt cuộc phạm phải tội gì nhưng chung quy lão hòa thượng cũng tạo dựng bầu không khí đến mức này rồi, Vương Viễn quả thực không muốn làm lão mất hứng.

Dù sao với phúc duyên của Vương Viễn, hắn đi đâu cũng phải lận đận mới đúng, đừng nói là học được tuyệt học, công pháp cấp cao cũng phải phí hoài khối ra. Mà lão hòa thượng Huyền Từ yêu thích Vương Viễn có thừa, cho hắn đủ loại đãi ngộ tốt, đống tai họa ngày thường hắn reo rắc khắp nơi đều có lão đứng sau dọn dẹp hậu quả cả.

Nếu không với hành động tùy tiện, không coi ai ra gì của Vương Viễn, hắn đã sớm bị trục xuất sư môn bao nhiêu lần rồi.

Không nói đâu xa, riêng chuyện vi phạm môn quy Vương Viễn đã làm bao nhiêu lần rồi. Giúp Tiêu Phong ở Bồ Đề Viện này, xích mích với Không Văn ở Võ Đang… những chuyện này đối với người chơi khác mà nói đều là đại nghịch bất đạo, là chuyện có nghĩ cũng không dám nghĩ.

Vương Viễn ngoài miệng thì mắng lão hòa thượng lừa mình thế này lừa mình thế kìa, kỳ thực trong lòng cũng biết Huyền Từ đối với hắn rất tốt, nếu không hắn đã chẳng vâng lời lão như thế, thậm chí còn giấu Tiêu Phong chuyện Huyền Từ chính là người dẫn đầu gây ra trận thảm án năm đó.

Trong thế giới ảo, rất nhiều người chơi đều có bạn tốt NPC của riêng mình.

Ví dụ như Bôi Mạc Đình có Đông Phương Bất Bại, với Mario là Trương Tam Phong, bạn tốt NPC trong trò của Vương Viễn không nhiều, Huyền Từ vừa khéo chính là một trong số đó.

Về thân phận của Hư Trúc, Điều Tử đã giúp Vương Viễn suy đoán ra gần hết, Huyền Tử bảo hắn giúp Hư Trúc, hắn tất nhiên không đành lòng từ chối lão.

Hư Trúc và Vương Viễn không hợp nhau nhưng Vương Viễn vẫn xem hắn như đám bạn mình mà bận bịu lo trước lo sau.

“Con có thể bỏ qua tị hiềm, sư phụ cảm thấy vô cùng yên tâm!”

Huyền Từ hài lòng gật đầu, lôi từ trong ngực ra một quyển sách, đặt vào tay Vương Viễn rồi nói: “Quyển Kinh Kim Cương này chính là bản chép tay của Đạt Ma tổ sư, hy vọng nó sẽ giúp ích được cho con.”

[Hệ thống thông báo: Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ sư môn… Giang hồ lịch duyệt tăng… Danh vọng sư môn tăng… nhận được đạo cụ “Kinh Kim Cương” (Bản chép tay của Đạt Ma tổ sư)]

[Kinh Kim Cương] (Bản chép tay của Đạt Ma tổ sư)

Loại hình: Đạo cụ đặc biệt

Giới thiệu vật phẩm: Đạt Ma tổ sư tự tay viết Kinh Kim Cương, có tác dụng cao siêu và thần kỳ.

“Ặc…”

Vương Viễn nhìn “Kinh Kim Cương” trong tay mà mờ mịt không thôi.

Lão hòa thượng Huyền Từ này đúng là keo kiệt, nói bài tình cảm với mình hồi lâu như vậy, cuối cùng lại cho một quyển kinh thư vô dụng.

Gì mà “Kinh Kim Cương” – bản chép tay của Đạt Ma tổ sư, còn có tác dụng siêu thần kỳ? Thần kỳ ở đây là tăng điểm tấn công hay điểm phòng thủ?

Có điều nhắc tới kinh chép tay, Vương Viễn đột nhiên tới tới quyển “Hoàng Đình Kinh” do Trương Tam Phong tự tay chép.

Quyển kinh thư kia cũng bỏ đi như “Kinh Kim Cương” vậy, chẳng có tí thuộc tính nào, Vương Viễn đã cầm nó đi đổi lấy “Tẩy Tủy Kinh” từ chỗ Linh Quan hòa thượng rồi.

“Sư phụ à… Thứ này có tác dụng gì vậy?” Vương Viễn khó hiểu hỏi.

Không hiểu thì cứ hỏi, dù sao lời nói không mất tiền mua, lỡ như kiếm được tí nhắc nhở lại hay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận