Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1324: Thành Yến Kinh rối loạn

Những người khác cũng tới tấp thả theo, ném lung tung vào đống lửa rồi quay người chạy, chỉ để lại một đám binh lính nước Kim với vẻ mặt ngơ ngác.

Một đám người này hiển nhiên không phải là ai khác, mà chính là đám người Một Đám Ô Hợp mà Vương Viễn đã gọi tới. Trách nhiệm của bọn họ chính là đi khắp nơi tuyên bố mình là người của Nhữ Dương Vương phủ.

Có bằng chứng hay không, hay là vu khống cũng không hề gì, cái này gọi là tam nhân thành hổ, nói nhiều rồi cũng thành thật thôi…

Huống chi nước Kim và cơ quan hành chính của Mông Cổ đều ở Yến Kinh, hai bên vốn như nước với lửa, đã không ít lần cọ sát, vẫn luôn muốn tìm cơ hội đánh một trận, cho dù Hoàn Nhan Hồng Liệt biết rõ có người tung tin vịt, nhưng cục tức này lại không thể nuốt trôi, cuối cùng vẫn dứt khoát quyết định nhân cơ hội này hạ lệnh báo thù, phái mấy đội nhân mã đi tới Nhữ Dương Vương phủ phóng hỏa.

Dù sao thì ở trong mắt dân chúng, người phóng hỏa cũng chính là Nhữ Dương Vương phủ, nếu Hoàn Nhan Hồng Liệt không báo thù, vậy thì trong mắt dân chúng còn không phải sẽ biến thành chịu thua hay sao?

Một trận có qua có lại này, hai bên hoàn toàn trở mặt, nhao nhao điều động quân từ ngoài thành vào thành, bắt đầu chém giết…

Trong lúc nhất thời, trong thành Yến Kinh, ánh lửa bùng lên khắp nơi, tiếng hô giết ngút trời.

Sau khi nhóm người Một Đám Ô Hợp này kích động hai nhà chiến tranh xong, còn không chịu thôi, mà trực tiếp bật chế độ tung tin đồn trong quần thể người chơi.

“Triệu vương phủ có vô số châu báu! Âu Dương Khắc nổ ra tuyệt học Cáp Mô Công, dược rắn của Lương Tử Ông có thể nâng cao cảnh giới tuyệt học!”

“Cao thủ trong Nhữ Dương Vương phủ nhiều như mây, Huyền Minh Nhị Lão nổ ra Huyền Minh Thần Chưởng, đó chính là võ học thuộc tính băng số một trong số một, thần binh Ỷ Thiên Kiếm và Đồ Long Đao đều đang ở trong tay của Mẫn Mẫn Thiếp Mộc Nhi tại Nhữ Dương Vương phủ!”

Đêm hôm khuya khoắt, chẳng hiểu tại sao nhà Kim và nhà Nguyên lại đột nhiên đánh nhau dữ dội, vốn dĩ người chơi còn đang ăn dưa xem náo nhiệt, người chơi đã ngủ nhận được tin nhắn cũng nhao nhao lên mạng xem phát sóng ở hiện trường, lúc này nghe thấy lời đồn do đám người Một Đám Ô Hợp tung ra, cảm giác giống như hoạt động phát lì xì tại sự kiện vậy, còn có thu hoạch ngoài ý muốn.

Vì thế các người chơi thân là bên thứ ba cũng gia nhập vào, bắt đầu nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của…

Thành Yến Kinh vốn bình yên, trong nháy mắt đã loạn như cào cào.

“Cũng ổn rồi đó!”

Thấy thành Yến Kinh đã loạn thành một mớ bòng bong, đám người Mario gửi tin nhắn cho Vương Viễn.

“Đi nào, chúng ta thể xông vào được rồi! Tuyệt đối sẽ không có ai tới chi viện đâu!” Vương Viễn gọi Trương Vô Kỵ một tiếng, rồi đi vào Vạn An tự.

Mà Trương Vô Kỵ thì lại nhìn thành Yến Kinh nổi lên ánh lửa khắp nơi, trên gương mặt tràn đầy vẻ hối hận: “Sao lại thế này? Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Rõ ràng ý định ban đầu của Trương Vô Kỵ là khiến lính Mông Cổ không thể tới chi viện cho Vạn An tự trong khoảng thười gian ngắn, chứ hắn hoàn toàn không ngờ sẽ làm ra động tĩnh lớn như vậy, đây là muốn hủy diệt cả thành Yến Kinh mà.

“Ngươi hiểu cái đếch gì!”

Vương Viễn nhìn thấy trái tim thánh mẫu của Trương Vô Kỵ lại phát tác, mới khiển trách: “Muốn di chuyển nhiều người của sáu đại phái như vậy rời đi an toàn, không làm ra động tĩnh lớn một chút thì sao mà được? Đợi bọn họ phản ứng lại, chúng ta còn không bị gói thành sủi cảo hay sao?”

“Nhưng… nhưng cũng không cần thiết phải sinh linh đồ thán thế này…” Trương Vô Kỵ nói: “Vì cứu một mình nghĩa phụ của ta, mà lại hại nhiều người như vậy, ta…”

“Hại người? Ha ha!” Vương Viễn đáp: “Lính Mông Cổ và lính Kim đều là kẻ ức hiếp và sát hại dân chúng người Hán (Ở đây chỉ tình tiết trò chơi, tuyệt đối không đại diện cho quan điểm cá nhân của tác giả, những người có dụng ý khác đó xin đừng xuyên tạc), muốn bọn họ sống hay chết liên quan đếch gì đến ngươi? Hôm nay ngươi giết ít hơn mười tên ác nhân, thì ngày mai những tên ác nhân này có thể sẽ giết chết một trăm người Hán, rốt cuộc ngươi là thiện hay là ác? Hôm nay chết hơn trăm nghìn kẻ ác, lại cứu được lê dân bách tính ở thành Yến Kinh, đây mới là đại thiện chân chính, hiểu chưa?”

“Chuyện này… ta…”

Trương Vô Kỵ là một người vô cùng không quả quyết và không có ý kiến cá nhân, đầu óc xoay chuyển vốn không nhanh, lại bị Vương Viễn với Phật pháp tầng mười lừa như vậy, lập tức không còn lời gì để nói, ngược lại còn cảm thấy lời nói của hắn vô cùng có đạo lý.

“Cô nương nói cực đúng! Trương Vô Kỵ xin tiếp thu!”

Trương Vô Kỵ hành lễ với Vương Viễn một cách cung kính, sau đó lại cùng hắn xông thẳng vào Vạn An tự.

Bây giờ quân đội đang chiến đấu ở khắp mọi nơi, phía bên Vạn An tự không có cửa cầu viện, hai người Vương Viễn cùng nhau xông vào một cách nghênh ngang, không hề kiêng dè gì.

Có một cao thủ tuyệt đỉnh như Trương Vô Kỵ tọa trấn, những binh lính Mông Cổ tuần tra này hoàn toàn không thể ngăn cản được, chưa quá bao lâu, hai người Vương Viễn đã xông tới bên dưới tháp Vạn An.

“Bọn họ đang ở bên trên, chúng ta mau lên cứu người thôi!”

Tới đến dưới tháp, Vương Viễn vô cùng hưng phấn, toàn bộ nhiệm vụ tiến triển vô cùng thuận lợi, chỉ thiếu mỗi một bước cứu người cuối cùng, chỉ cần cao thủ của sáu đại phái được cứu ra ngoài, thì nhiệm vụ sư môn này của Vương Viễn coi như đã hoàn thành.

“Phật!”

Thế nhưng ngay đúng lúc hai người Vương Viễn sắp tiến vào tháp Vạn An, đột nhiên phía sau truyền tới một tiếng dây cung.

“Vút!”

Cùng lúc đó, một tiếng xé gió đã vụt tới phía sau Vương Viễn.

“?”

Vương Viễn nghe thấy tiếng thì cả kinh, vội vàng nghiêng người lùi sang trái.

“Phập!”

Một mũi tên thô như cánh tay trẻ con mang theo gió mạnh sượt qua bên người hắn, cắm phập vào khung cửa bằng đá xanh cứng chắc, dày chừng hơn nửa thước của tháp Vạn An, lông vũ ở mũi tên hơi rung lên, phát ra tiếng “vù vù”, đủ để thấy công lực thâm hậu của người bắn tên.

Một mũi tên bất thình lình xuất hiện này, dọa Vương Viễn sợ hết hồn chim én.

Sức công phá của một mũi tên này khá đáng sợ, nếu không phải Vương Viễn né rất nhanh, chỉ e là đã hứng trọn một mũi rồi, cho dù hắn có Kim Cương Bất Hoại Thần Công hộ thể, nhưng trúng một mũi tên này, cũng không khá khẩm hơn gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận