Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 443: Gợi ý nhiệm vụ chơi trò giương đông kích tây

Vương Viễn nhìn Tống Dương đang ăn đồ ăn vặt của mình thì tỏ vẻ bất đắc dĩ.

"Tâm trạng của anh nhìn không được tốt lắm!"

Tống Dương vừa ăn vừa cười nói: "Rốt cuộc Thiếu Lâm đã xảy ra chuyện gì?"

"Không có chuyện gì!" Vương Viễn khoát tay bảo: "Tôi chỉ đang cảm thán xem lúc nào cô mới có thể tự kiếm tiền nuôi sống bản thân. Tháng này cô biết mình đã ăn hết bao nhiêu tiền của tôi không?"

"Ngừng, ngừng!"

Tống Dương liếc mắt nói: "Người đâu hẹp hòi kinh khủng, tôi sắp xuất sư rồi đấy! Anh vội gì chứ?"

"Thật hả?" Vương Viễn hơi bất ngờ, hỏi: "Nhận nhiệm vụ xuất sư rồi sao?"

"Chưa!"

Tống Dương nói: "Dù sao cũng sắp rồi! Thấy Tô Tinh Hà nói, có sư huynh trong Tiêu Dao Phái gửi cho y một thiệp mời đi tham gia đại hội anh hùng gì đó, quá nửa là y định để cho ta đi."

"Mấy cái đại hội anh hùng chó má!"

Vương Viễn nghĩ đến tiệc rửa tay gác kiếm lần trước thì khinh bỉ không thôi: "Đều là một đám nhát gan vô dụng cả."

Đồng thời Vương Viễn cũng thầm nhủ: "Xem ra nhiệm vụ xuất sư của mỗi môn phái đều là tham gia tụ hội võ lâm, hiểu rõ sự hiểm ác trong giang hồ, Tiêu Dao Phái cũng không ngoại lệ."

Bọn họ ăn cơm xong đã đến tối muộn.

Sau khi hoạt động gân cốt đơn giản, Vương Viễn lại đeo thiết bị trò chơi lên, đăng nhập vào game.

Ngày sáng đêm tối trong trò chơi đồng bộ với hiện thực, lúc này Thiếu Lâm tự đã là ban đêm.

Lần thứ hai lên mạng, người chơi trong Bồ Đề Viện còn nhiều hơn lúc trước, tất cả mọi người giơ cao bó đuốc khiến toàn viện sáng trưng lên.

Ai nấy đều cảnh giác nhìn chằm chằm từng cửa phòng trong Bồ Đề Viện, phòng ngừa người ngoài xâm nhập.

Nhưng mà đợi hồi lâu, ngoại trừ một hòa thượng nhỏ tên là Hư Thanh tiến vào đại điện ra thì chẳng có kẻ lạ nào bén mảng đến.

"???"

Một lúc sau, người chơi đều dần mất kiên nhẫn, nhịn không được nhốn nháo nghị luận: "Khốn kiếp, nhiệm vụ này chẳng đáng tin chút nào! Đã mấy giờ rồi mà Kiều Phong còn chưa tới?"

"Không phải là bị chúng ta dọa đến không dám tới đó chứ?"

"Có khả năng là vậy ấy!"

"Hừ!" Vương Viễn nghe thấy đám người chơi xung quanh tự mãn như vậy thì tỏ vẻ khinh thường. Bọn đần này đúng là chưa trải sự đời, cứ tưởng mình là cao thủ, lại chẳng biết rằng với tài nghệ của mình, ở trước mặt Kiều Phong còn không bằng một quả rắm.

"Gợi ý nhiệm vụ chỉ nói Kiều Phong có thể đi qua Bồ Đề Viện, chứ đâu nói nhất định sẽ quay lại Bồ Đề Viện."

Đúng lúc này, một người chơi Thiếu Lâm vừa ốm vừa cao tên "Ba Nghìn Thế Giới" đứng bên cạnh Vương Viễn hơi nhíu mày nói.

"Chuyện này..."

Vương Viễn và mấy người bên cạnh nghe Ba Nghìn Thế Giới nói vậy đều sửng sốt.

Quả thực là vậy, trong gợi ý nhiệm vụ chỉ nói Kiều Phong có khả năng đi tắt qua Bồ Đề Viện, để người chơi mai phục ở đây... chứ hoàn toàn không nói y nhất định quay lại chỗ này.

Hiện tại người chơi nâng cao bó đuốc, khiến Bồ Đề Viện chẳng khác nào hiện trường hòa nhạc, Kiều Phong đến chắc?

"Vậy ngươi xem, Kiều Phong sẽ đi đâu?"

Một đệ tử Thiếu Lâm khác sau lưng Ba Nghìn Thế Giới hỏi.

"Trên nhiệm vụ không phải nói rõ rồi sao? Phải đi tìm Huyền Khổ đại sư! Có ai biết Huyền Khổ đại sư ở đâu không?" Ba Nghìn Thế Giới nhìn quanh hỏi.

"Chuyện này..."

Tất cả mọi người đồng loạt im lặng.

Huyền Khổ đại sư không phải thủ tọa La Hán Đường, cũng không phải thủ tọa Đạt Ma Viện, tuy là ân sư dạy dỗ Kiều Phong nhưng không hề thu nhận đồ đệ trong Thiếu Lâm tự, là một hòa thượng có độ tồn tại cực kỳ thấp.

Nếu không phải có nội dung nhiệm vụ này, chỉ sợ phần lớn người chơi chẳng biết có tồn tại của một đại sư như thế, giờ phút này dĩ nhiên sẽ không ai biết Huyền Khổ đại sư đang tu dưỡng ở nơi nào.

"Không xong rồi, trong Chứng Đạo Viện xảy ra chuyện lớn! Huyền Khổ đại sư viên tịch rồi!"

Ngay lúc đoàn người đang buồn bực thì bên ngoài Bồ Đề Viện đột nhiên có tiếng la của đám NPC tăng nhân trong chùa. Lập tức sau đó, ở Chứng Đạo Viện cách đó không xa vang lên tiếng tăng nhân tụng kinh.

"Má nó! Chúng ta bị gợi ý nhiệm vụ lừa rồi! Mau đến Chứng Đạo Viện bắt người!"

Nghe được tiếng la và tiếng tụng kinh, người chơi trong Bồ Đề Viện đều giật mình, sau đó không biết là ai hô lên, đoàn người như ong vỡ tổ chen lấn xô đẩy xông ra khỏi viện, hùng hổ chạy về phía Chứng Đạo Viện.

Má nó, hệ thống này quá khốn nạn, Kiều Phong rõ ràng muốn đi Chứng Đạo Viện hỏi thăm Huyền Khổ đại sư, gợi ý của nhiệm vụ lại khiến mọi người đến mai phục ở Bồ Đề Viện. Đó chẳng phải là chơi đùa với người chơi hay sao?

Phần thưởng của nhiệm vụ đại sư huynh môn phái không thể nói là không phong phú, mặc dù chưa chắc ai tới trước là có thể giữ chân Kiều Phong, thế nhưng tìm người mà tìm sai địa phương thì sao giữ chân người ta được.

Đệ tử Thiếu Lâm trong Bồ Đề Viện chỉ sợ mình chạy chậm, ai nấy đều sử dụng tất cả vốn liếng để xông ra ngoài. Thậm chí còn có người có ý đồ dùng khinh công trong môn phái, kết quả bị côn tăng trông coi viện đập cho một gậy té xuống đất…

Chớp mắt sau, Bồ Đề Viện người đông như mắc cửi chỉ còn lại mấy chục người, trong đó bao gồm cả Ba Nghìn Thế Giới, những người khác đều chạy hết sang Chứng Đạo Viện.

Mấy chục người này vì sao còn ở lại đây Vương Viễn không rõ lắm song hắn lại biết, hệ thống chắc chắn sẽ không vô duyên vô cứ đưa ra một gợi ý vô dụng.

Nếu là nội dung nhiệm vụ môn phái, Kiều Phong chỉ có một, hiển nhiên đây chính là một nhiệm vụ có tính xung đột cực lớn.

Chơi trò chơi phải biết động não!

Kiều Phong là kẻ ngu sao? Khẳng định không phải!

Kiều Phong từ trước đến nay đều nương tay với đồng môn, nếu đã muốn lặng lẽ chạy đi không làm người khác bị thương thì dĩ nhiên sẽ không chạy về nơi có nhiều người. Vừa rồi Bồ Đề Viện đông đúc như vậy, cho dù Kiều Phong đi ngang qua đây thật thì sẽ tùy cơ ứng biến, đợi ở Chứng Đạo Viện khá ít người.

Nhưng bây giờ tất cả mọi người chạy đến Chứng Đạo Viện, Kiều Phong tất nhiên sẽ không nán lại đó.

Thủ vệ ở Bồ Đề Viện đi hết, Kiều Phong dĩ nhiên sẽ dựa theo gợi ý của nhiệm vụ đi tắt qua đây...

Đại sư huynh môn phái tất nhiên phải trí dũng song toàn, sở dĩ làm trò giương đông kích tây như vậy chắc hẳn là muốn loại bỏ những kẻ không có đầu óc a dua chạy theo người khác trước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận