Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 105: Diệp Nhị Nương không có chuyện ác nào là không làm

"Hừ!" Bôi Mạc Đình nghiến răng nghiến lợi nói: "Còn không phải là bởi vì ngươi sao? Ngươi còn mặt mũi để hỏi nữa hả!"

"Ta?" Vương Viễn kinh ngạc nói: "Liên quan quái gì đến ta chứ?"

"Ngươi là người bán Tịch Tà Kiếm Pháp cho ta đúng không? Ta không tin ngươi không nhìn thấy dòng chữ muốn luyện công pháp này thì phải xách đao tự cung trước." Bôi Mạc Đình giận dữ nói.

"Nhìn thấy chứ…" Vương Viễn có chút sửng sốt, sau đó kinh ngạc hỏi: "Chẳng lẽ tự cung chính là phải cắt đứt cậu em hả?"

"Hừ..."

Bôi Mạc Đình lại hừ lạnh một tiếng, quay đầu sang chỗ khác không tiếp tục để ý Vương Viễn nữa.

"Con mẹ nó!"

Nghe xong lời Bôi Mạc Đình nói, Vương Viễn không khỏi toát mồ hôi hột.

Trời đất chứng giám, Vương Viễn thật sự không biết tự cung có nghĩa là gì, lúc đó hắn còn tưởng rằng là tự mình phải xây một tòa cung điện ấy chứ...

May mà lúc đó ngộ tính và thân pháp của hắn không đủ, nếu không cái người bị người khác coi là quái vật sẽ không phải là Bôi Mạc Đình rồi.

Vốn Vương Viễn còn cảm thấy khó chịu vì mặt chó của Bôi Mạc Đình nói trở mặt là trở mặt ngay được, bây giờ chút khó chịu này đều đã biến thành sự áy náy.

Meo meo, nhận nhiều tiền của Bôi Mạc Đình như vậy, còn khiến cho người ta trở thành một kẻ người không ra người, quỷ không ra quỷ, Vương Viễn quả thật lương tâm bất an…

"Phái Hoa Sơn không giao nhiệm vụ cho ngươi hẳn cũng không phải là bởi vì vấn đề liên quan tới hiệp nghĩa."

Sau khi suy tư một lát, Vương Viễn bèn nói với vẻ chắc chắn.

"Vậy nguyên do là vì đâu?" Bôi Mạc Đình nghi hoặc.

"Bọn họ kỳ thị giới tính của ngươi ấy mà!" Vương Viễn buông tay nói: "Mấy danh môn chính phái này, miệng toàn là nhân nghĩa đạo đức. Ngoại trừ bản thân ra, lúc nào cũng muốn người khác phải có đạo đức trong sạch. Một kẻ năm chi không được đầy đủ như ngươi, bọn họ đương nhiên không ủng hộ ngươi rồi, phản môn đi."

"Phản môn... Aizz..."

Bôi Mạc Đình lắc lắc đầu nói với vẻ thương cảm: "Nào có chuyện dễ dàng như vậy, ta là một kẻ tàn phế, sau khi phản phái Hoa Sơn thì có thể đi đâu chứ?"

"Chuyện này..."

Vương Viễn không nói nên lời.

Cũng đúng, tình cảnh hiện giờ của Bôi Mạc Đình có chút đặc biệt.

Trong “Đại Võ Tiên”, chính phái và môn phái trung lập sẽ không thu nhận mấy kẻ phản đồ, vì lẽ đó sau khi người chơi phản sư, chỉ có thể gia nhập tà phái. Mà trước mắt trong chín đại môn phái, cũng chỉ có Ma giáo được xem là tà phái. Không nói tới Ma giáo có thu nhận người tàn tật hay không, riêng cái tên của giáo chủ Ma giáo là Dương Đỉnh Thiên thôi thì cũng đã có chút không thân thiện lắm với Bôi Mạc Đình rồi.

Xem ra chỉ có thể giúp Bôi Mạc Đình tìm được môn phái ẩn không chê mấy kẻ tàn tật, nhưng mà thiên hạ to lớn như vậy, phải đi đâu để tìm được môn phái đó chứ?

...

Trong lúc nói chuyện, hai người đã đi tới cổng dịch trạm.

Đi theo Vương Viễn liên tục làm xong mấy nhiệm vụ, điểm anh hùng của Bôi Mạc Đình đã lên hơn 80 điểm, vào lúc này tất nhiên là phải về Hoa Sơn để thử xem rốt cuộc có thể nhận được nhiệm vụ hay không.

Mà Vương Viễn vốn chỉ định gửi một lá thư mà thôi, ai ngờ do bàn tay quá hèn hạ nên mới nhận phải nhiệm vụ liên hoàn này, bây giờ đã làm xong nhiệm vụ, cũng phải trở lại Thiếu Lâm tự để phục mệnh.

"Hai vị thiếu hiệp khoan hãy đi!"

"??"

Hai người vừa định đi vào dịch trạm, chợt nghe ở phía sau có người la lên, thế là vội vàng quay đầu lại, nhưng phía sau lại không có ai. Sau khi hai người quay người lại, chỉ thấy một thanh đoản đao chắn ở trước cổng dịch trạm.

Nhìn theo thanh đao, chỉ thấy có một vị nữ tử đang đứng ở trước mặt.

Trên người nữ tử mặc một bộ áo dài màu xanh nhạt, một đầu tóc dài, khoảng chừng chừng bốn mươi tuổi, mặt mày khá là xinh đẹp, nhưng hai bên gò má có ba vết máu màu đỏ sẫm, từ đáy mắt kéo dài xuống hai bên má, giống như vừa mới bị người nào đó dùng móng tay cào xước vậy.

Điều càng khiến hai người Vương Viễn cảm thấy kinh ngạc chính là, người phụ nữ này còn ôm một cậu bé khoảng chừng hai ba tuổi trong tay, bụ bẫm trông rất đáng yêu.

Người phụ nữ này hiển nhiên là người trong giang hồ, có thể hành tẩu giang hồ mà còn ôm theo con, quả thật trông quái dị cực kỳ.

"Ha ha!"

Thấy Vương Viễn và Bôi Mạc Đình quan sát mình từ trên xuống dưới một lượt, người phụ nữ đi tới chỗ hai người, nở một nụ cười xinh đẹp thản nhiên.

"Hí..."

Nhìn thấy nụ cười của người phụ nữ kia, hai người Vương Viễn không nhịn được mà run rẩy cả người, chỉ cảm thấy trong nụ cười này của cô cất dấu rất nhiều sầu khổ, rất nhiều nỗi đau, giống như bản thân sắp không nhịn được mà chuẩn bị rơi lệ đến nơi.

"Hừ hừ hừ!"

Người phụ nữ kia cười lạnh một tiếng, nói: "Hai vị giết Vân Trung Hạc, lẽ nào định bỏ đi như vậy sao?"

"Vân Trung Hạc? Ngươi là?"

Hai người Vương Viễn nghe vậy, trong lòng đột nhiên cả kinh nói: "Ngươi... ngươi là vợ của gã?"

Tuy rằng võ công của tên Vân Trung Hạc kia chẳng ra sao, nhưng dù sao cũng là một trong Tứ đại ác nhân. Gã là một kẻ cực kỳ háo sắc, khuôn mặt lúc ban đầu của người phụ nữ này xinh đẹp như vậy, lại đang ở độ tuổi như hổ như sói, còn ôm một đứa bé ở trong lòng, nói không chừng là một vị tình nhân nào đó của Vân Trung Hạc.

"Hừ! Nói nhăng nói cuội gì đấy!"

Người phụ nữ kia nhổ một ngụm nước bọt, nói: "Gã cũng xứng sao? Ta là Nhị tỷ của gã, là lão Nhị trong tứ đại ác nhân, không có chuyện ác nào là không làm - Diệp Nhị Nương!"

"Ngươi… ngươi cũng là một trong tứ đại ác nhân?"

Sau khi Diệp Nhị Nương tự giới thiệu bản thân, thông tin đưa ra vô cùng chắc chắn, vẻ mặt của hai người Vương Viễn và Bôi Mạc Đình đều trở nên mờ mịt.

Hai người vốn tưởng rằng Diệp Nhị Nương "không có chuyện ác nào là không làm" này xếp ở bên trên Nam Hải Ngạc Thần "Hung Thần Ác Sát", chắc chắn sẽ là một nhân vật ác độc tàn nhẫn vô cùng đáng sợ, không ngờ lại là một người phụ nữ, hơn nữa còn là một người phụ nữ trông cũng khá xinh đẹp.

"Thế nào, không giống à?" Đối mặt với câu hỏi của hai người Vương Viễn, Diệp Nhị Nương cười tủm tỉm hỏi ngược lại.

"Ha ha!"

Vương Viễn cười ha ha: "Không giống, Vân Trung Hạc đã xấu, Nhạc lão tam còn xấu hơn, ta cứ tưởng Tứ đại ác nhân các ngươi dựa vào ngoại hình để phân chia thứ hạng, không ngờ cô lại đẹp như vậy."

Bạn cần đăng nhập để bình luận