Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 629: Sơ hở

[Thuẫn Kích]

"Duang!"

Điều Tử bị nện tới choáng váng, đầu óc ong ong, trong nhất thời mất đi tri giác ngay tại chỗ.

Trường mâu trong tay trái Sừng Sững Nghìn Trượng lao về phía trước, cắm lên eo Điều Tử, sau đó gã dùng sức, dưới chân đạp thêm một cái, đâm Điều Tử về phía vách tường phía sau.

"Phập!"

Điều Tử bị một mâu cắm ở trên tường.

Đây là Thương Giáp Quân, quân tinh nhuệ bảo vệ phương bắc quốc gia! Ra tay sát phạt quyết đoán, đơn giản, thô bạo, không hề có động tác võ thuật đẹp mắt!

Điều Tử còn chưa kịp phản ứng là đã xảy ra chuyện gì thì đã bị đánh tới mơ hồ rồi.

Chờ khi hắn ta kịp phản ứng, thì đã bị Sừng Sững Nghìn Trượng ghim lên trên tường.

Cũng may, lực phòng ngự của Thương Giáp Quân rất kinh người, nhưng sát thương lại rất xấu hổ.

Thao tác của Sừng Sững Nghìn Trượng này vô cùng hunh mãnh, trong hiện thực nếu ai trúng một bộ liên chiêu như vậy, e là đã bị đánh tới tè ra quần. Nhưng ở trong trò chơi, Điều Tử trúng một bộ liên chiêu này, thanh máu chỉ giảm xuống chưa được một phần ba.

Lúc này tuy rằng Điều Tử bị ghim lên vách tường, nhưng đã thoát khỏi trạng thái choáng váng, trường đao trong tay bổ xuống trường mâu.

Mặt Sừng Sững Nghìn Trượng không chút thay đổi, tay trái kéo về phía sau, thu hồi trường mâu.

"Bụp bụp!"

Điều Tử rơi từ trên vách tường xuống, đặt mông ngồi trên đất.

Điều Tử rơi xuống đất, lăn mình ngay tại chỗ một cái, lăn tới dưới chân Sừng Sững Nghìn Trượng thì vung đao chém lên.

Trường mâu Sừng Sững Nghìn Trượng dùng là binh khí dài, khoảng cách này hiển nhiên là khiến binh khí bị kẹt.

Nhưng còn không đợi một đao Điều Tử chém tới, tấm khiên ở tay phải Sừng Sững Nghìn Trượng đập xuống đất.

"Keng!" một tiếng, đại đao của Điều Tử bị ngăn cách, ngay sau đó gã nhảy ra sau, kéo ra một khoảng cách, trường mâu lại phát lực, đâm một cái về phía đầu vai Điều Tử.

"Phốc!" một tiếng, bả vai Điều Tử bị một mâu này chọc ra một lỗ thủng, thanh máu lại lần nữa giảm xuống.

Điều Tử mượn lực này lăn mình ra sau đứng dậy, kéo dài khoảng cách với Sừng Sững Nghìn Trượng. Hắn ta nhìn đối thủ trước mắt, đại não nhanh chóng vận chuyển.

Móa nó, tên Sừng Sững Nghìn Trượng này thật là mạnh tới đáng sợ, khá khó đối phó.

Con mẹ nó, ghét nhất chính là vỏ sắt rùa, trong tay còn cầm một vũ khí cán dài.

Cái gọi là dài một thước mạnh một thước, ở khoảng cách xa thì vũ khí của Điều Tử không công kích tới, chém vào bên cạnh thì người ta lại có tấm chắn hộ thân, hắn ta hoàn toàn không có cách nào.

"Tấm chắn hộ thân?"

Suy nghĩ tới điểm này, Điều Tử ngắm sau lưng Sừng Sững Nghìn Trượng như có ý tưởng.

Sừng Sững Nghìn Trượng cũng không nhàn rỗi, sau một mâu bức lui Điều Tử, gã sải bước đuổi tới, tấm chắn giơ lên, trường mâu lại chọc về phía Điều Tử.

Ánh mắt Điều Tử khẽ nheo lại, cúi đầu, ngay tại chỗ lăn mình về phía trước, lăn qua vũ khí của Sừng Sững Nghìn Trượng ra tới phía sau lưng gã.

"!!!"

Thấy Điều Tử biến mất trước mặt mình, con ngươi Sừng Sững Nghìn Trượng co rụt lại.

"Đậu má! Nhanh như vậy mà đã phát hiện ra sơ hở của Nghìn Trượng rồi sao?"

Trong lòng người Ngũ Nhạc Hùng Phong đều hoảng sợ.

Đúng vậy, Sừng Sững Nghìn Trượng cũng không phải vô địch.

Cho dù là Huyền Sách Quân hay là Thương Giáp Quân đều là môn phái quân đội thuộc chính phủ, nội công của loại môn phái này thiên về chiến đấu. So với các môn phái võ lâm, tuy rằng có công kích và phán định cao hơn nhiều, nhưng chân khí hộ thể và đón đỡ thì lại yếu hơn không ít.

Người chơi Thương Giáp Quân cầm tấm chắn trong tay, phòng ngự gần như vô địch, nhưng sau lưng không có tấm chắn phòng thủ, lực phòng ngự cũng cực kỳ yếu ớt. Dù sao thì vị trí của Thương Giáp Quân vẫn luôn là chiến sĩ đấu tranh anh dũng, phẩm hạnh nghề nghiệp của bọn họ chính là thẳng tiến không lùi, chỉ có đào binh mới đưa sau lưng cho đối thủ.

Không thể ngờ, chỉ mới giao thủ vài hiệp, tên nha dịch da đen này đã phát hiện ra sơ hở của Sừng Sững Nghìn Trượng.

Sừng Sững Nghìn Trượng là một cao thủ đỉnh cấp, đương nhiên không phải loại người ngồi chờ chết.

Sau khi nhận ra Điều Tử đã lăn ra phía sau mình, Sừng Sững Nghìn Trượng đột nhiên lắc mình, nhanh chóng tiến lên phía trước, kéo dài khoảng cách với Điều Tử.

Chờ tới khi Điều Tử đứng dậy, Sừng Sững Nghìn Trượng đã chạy ra ngoài phạm vi công kích của hắn.

"Hửm?"

Điều Tử cũng hơi ngoài ý muốn, không ngờ Sừng Sững Nghìn Trượng lại phản ứng nhanh như vậy, vì thế tay trái kéo chuôi đao.

"Viu!"

Một tiếng vang chói tai, trường đao trong tay Điều Tử biến thành quan đao, phạm vi công kích tăng gấp đôi.

"Liệt Hỏa Đốt Thành!"

Điều Tử thúc giục nội lực tới mức tận cùng, đại đao trong tay mang theo lửa cháy cuồng bạo thổi quét về phía Sừng Sững Nghìn Trượng.

Nhưng mà đúng lúc này, Sừng Sững Nghìn Trượng cũng đã xoay người lại, tấm chắn to lớn trong tay đập xuống đất.

"Duang!"

Sừng Sững Nghìn Trượng đập tấm chắn trong tay vào đất, thúc giục nội lực, tấm chắn huyễn hóa ra một ảo ảnh tấm chắn to lớn hơn, đứng sừng sững giữa hai người, trực tiếp ngăn cản công kích của Điều Tử.

"Thuẫn Lập Thiên Trọng!"

Chiêu thức thương hiệu của Thương Giáp Quân, sau khi thi triển thì tiến vào trạng thái vô địch trong 2 giây, không những đón đỡ được tất cả sát thương, còn có thể bắn ngược công kích và trạng thái tiêu cực.

"Rầm!"

Trường đao của Điều Tử dừng lại trước ảo ảnh tấm chắn, phát ra một âm thanh trầm nặng, cùng lúc đó đại đao cũng bị tấm chắn bắn ngược lại, mang theo lửa cháy cực nóng ngưng tụ bổ về phía Điều Tử.

Một đao Liệt Hỏa Đốt Thành này là sát chiêu mạnh nhất của Điều Tử, uy lực đương nhiên không cần nói cũng biết. Tính ra nếu trúng một đao này, cho dù là Thương Giáp Quân da dày thịt béo thì không chết cũng trọng thương, huống chi là Lục Phiến Môn chả có bao nhiêu máu?

"Phù!"

Lửa cháy thổi quét qua, Điều Tử bị một đao của mình mang đi ngay lập tức... Là ta giết ta...

Ván thứ ba, Ngũ Nhạc Hùng Phong thắng lợi.

"Trâu bò! Quá trâu bò rồi!"

Thấy Sừng Sững Nghìn Trượng tiêu diệt Điều Tử gọn gàng như vậy, khán giả đều phát ra một trận hoan hô.

Chuyện khiến người ta thán phục hơn là, mặt Sừng Sững Nghìn Trượng vẫn không chút thay đổi, không hề biến sắc, giống như tiêu diệt đối thủ trước mắt là chuyện bình thường không có gì hứng thú. Cảnh giới như thế khiến người xem mê mẩn ngẩn người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận