Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 796: Triển Phi – Đường chủ Tiệp Báo Đường

Nhóm người này không những có trang bị xịn mà thực lực cũng giỏi đấy chứ, nhiều quái Tinh Anh như vậy, hơn nữa còn phối hợp trận hình, nếu là đội ngũ bình thường đụng phải, kiểu gì cũng phải tốn chút thời gian, bọn họ lại xử lý nhẹ nhàng như thái rau thái dưa, chẳng tốn chút sức nào.

Song ngẫm kỹ lại thấy cũng hợp lý, thời điểm những người chơi khác còn đang khổ cực tu luyện công pháp cấp thấp, người ta đã tu luyện đến công pháp cấp trung thậm chí là cấp cao rồi, thực lực mạnh mẽ cũng là chuyện thường tình. Điều khiến Vương Viễn cảm thấy bất ngờ đó là, bọn họ phối hợp khá nhuần nhuyễn, không giống như mới giết bang chúng Trường Lạc Bang lần đầu.

“Ha ha, để ngươi chê cười rồi!”

Mọi người thấy Vương Viễn khen mình thì khá bất ngờ. Tuyết Sơn Thần Kiếm cười cười nói: “Bọn chúng chỉ là đám quái nhỏ thôi, chúng ta tiếp tục đi nào!”

“Ừ!”

Vương Viễn gật đầu, dẫn đội ngũ tiến về phía trước.

Đoàn người xuyên qua tiền viện Trường Lạc Bang, chẳng mấy chốc đã đặt chân đến một đình viện, trên cửa đại sảnh treo một tấm bảng: Tiệp Báo Đường.

Lúc đến trước cửa Tiệp Báo Đường, đám Tuyết Sơn Thần Kiếm liếc mắt nhìn nhau, đồng loạt lùi về sau mấy bước.

“???”

Thấy mọi người lùi về, Vương Viễn ngu ngơ chả hiểu gì.

“Rầm!”

Không đợi hắn phản ứng xem rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, cửa Tiệp Báo Đường đột nhiên bị một luồng gió mạnh thổi bật ra, cùng lúc đó một bóng người lao tới, đập một chưởng thẳng hướng ngực Vương Viễn.

“Đậu mờ! Cái quỷ gì vậy!”

Vương Viễn thầm hoảng hốt, theo bản năng lùi về sau nửa bước, vận nội lực lên tay phải, đón đỡ bằng một chiêu [Lễ Kính Như Lai].

"Con mẹ nó ! Cái quỷ gì!"

“Ầm!”

Hai chưởng lực va chạm vào nhau, chân khí bắn ra bốn phía.

Bóng người Vương Viễn hơi chao đảo, cánh tay bị chấn động đến tê rần.

Mà bóng người bay ra từ trong nhà bị đẩy lùi về sau mấy bước mới đứng vững lại được.

Bấy giờ Vương Viễn mới thấy rõ ngoại hình của hắn ta.

Nam tử kia có vóc người tầm trung, mắt to mày rậm, khoác một bộ trường sam làm bằng tơ lụa trên người, trên đầu quấn chiếc khăn vuông màu xanh… ồ, chiếc khăn kia khá có thần.

“Tại hạ tên là Triển Phi!”

Bấy giờ, nam tử tự xưng là Trần Phi mơi nghiêm nghị ôm quyền hướng về phía Vương Viễn: “Vị đại sư này sao không ở Thiếu Lâm tự tụng kinh niệm phật, cớ gì lại xông vào đây, giết người Trường Lạc Bang ta?”

Triển Phi vừa dứt lời, trước mắt Vương Viễn và đám Tuyết Sơn Thần Kiếm nhảy ra tin tức của hắn ta.

Đường chủ Tiệp Báo Đường – Triển Phi [Giang Hồ Hào Khách]

Cấp: 60

Cảnh giới: Không

Điểm khí huyết: 200.000/200.000

Điểm nội lực: 5.000/5.000

Võ học tinh thông: Bôn Lôi chưởng pháp

Giới thiệu bối cảnh: Đường chủ Tiệp Báo Đường của Trường Lạc Bang, chưởng lực hùng hậu, khinh công trác tuyệt.

Võ học đặc thù: Ma Vân Tam Dược



“Đậu mòe! Chưởng lực của hòa thượng này mạnh thật đấy!”

Đám Tuyết Sơn Thần Kiếm dẫn Vương Viễn tới Tiệp Báo Đường là tính mượn đòn đánh lén của Triển Phi để giết chết hắn, lúc này lại thấy hòa thượng kia tung một chưởng đẩy lùi Triển Phi, nhất thời ai nấy đều sửng sốt.

Bọn Tuyết Sơn Thần Kiếm không biết đã đi phụ bản Trường Lạc Bang bao nhiêu lần rồi nên khá quen thuộc nơi này.

Nhất là phương thức đánh lén lúc ra sân của Triển Phi, bọn họ đã lợi dụng nó để gài bẫy bao nhiêu người nên cực kỳ hiểu rõ thực lực của tên đường chủ này.

Triển Phi tuy là Giang Hồ Hào Khách cấp 60 nhưng chưởng lực lại khá mạnh bạo, bọn họ dùng hắn ta tạo nên bao cạm bẫy mà cho tới giờ chưa thấy người này sẩy tay lần nào.

Đám Tuyết Sơn Thần Kiếm cũng biết người chơi Thiếu Lâm tự phòng thủ cao máu lại dày, nhưng dưới tình huống phải đối mặt với một chưởng đầy bất ngờ như vậy, cho dù không chết cũng phải bị thương mới đúng. Nhưng Vương Viễn không những không bị thương, ngược lại còn ép Triển Phi lùi về sau… Triển Phi dầu gì cũng là BOSS cấp 60 đó, hòa thượng này rốt cuộc có chưởng lực mạnh bực nào?

“Không hổ là cao thủ hàng đầu được giang hồ gọi là yêu tăng, quả nhiên danh bất hư truyền!”

Thấy Vương Viễn có chưởng lực hùng hậu như vậy, đám Tuyết Sơn Thần Kiếm không hề tỏ ra sợ hãi, ngược lại cảm thấy vô cùng hưng phấn: “Hòa thượng này chỉ mới cấp 50 mà thôi, theo lý thuyết chưởng lực không thể hùng hậu như vậy được, trên người hắn hiển nhiên có không ít trang bị tăng cảnh giới.”

“Trang bị tăng cảnh giới! Lần này chúng ta phát tài rồi!”

Mọi người kích động tột cùng.



“A di đà phật!”

Nghe thấy lời chất vấn của Triển Phi, Vương Viễn làm bộ làm tịch chắp hai tay nói: “Tiểu tăng không ngờ sẽ đắc tội đến quý bang, sở dĩ ta tới đây là muốn tìm một người.”

“Người nào?” Triển Phi hỏi.

“Cẩu Tạp Chủng!” Vương Viễn đáp đúng sự thật.

“Phụt…”

Nghe thấy lời nói của Vương Viễn, đám Tuyết Sơn Thần Kiếm nhịn không được bật cười, Cẩu Tạp Chủng… Hòa thượng này tới đây để làm trò hề hả?

Sắc mặt Triển Phi cũng sầm xuống: “Đại sư đang đùa ta đó hả? Bang ta từ trước tới giờ không có chó mèo tạp chủng gì cả!”

“Ồ? Người các ngươi bắt được ở Ma Thiên Nhai, chẳng lẽ quên rồi sao?” Vương Viễn hỏi ngược lại.

“Ma Thiên Nhai?”

Triển Phi nghe được ba chữ Ma Thiên Nhai thì hơi ngẩn ra, trong mắt thoáng lóe lên vẻ oán hận: “Hóa ra ngươi tìm tên nhóc tục tĩu đó, nếu ta không giao ra thì sao?”

“A di đà phật! Phổ độ chúng sinh là chức trách của tiểu tăng, nếu ngươi không chịu giao người ta, tiểu tăng chỉ có thể siêu độ toàn bộ Trường Lạc Bang mà thôi!” Vương Viễn lạnh lùng đáp lại.

“Chỉ bằng đám các ngươi?!”

Triển Phi nghe vậy lập tức nổi giận, tung người lên đánh ra một chưởng nữa.

“Hê hê!”

Đối mặt với Triển Phi lại bổ nhào về phía mình, Vương Viễn mỉm cười, vận chân khí bảo vệ toàn bộ cơ thể, không tránh không né mà giương ngực về phía trước.

“Coong!”

Một chưởng của Triển Phi ấn lên ngực Vương Viễn, lần này Vương Viễn lo trước khỏi họa, nhờ có chân khí hộ thể, đỡ được một chưởng của Triển Phi mà vẫn lông tóc vô thương, một đòn hết sức của Triển Phi lại không thể phá vỡ được chân khí hộ thể của hắn.

-1.

Một chỉ số mất máu hơi yếu miễn cưỡng bay lên trên đầu Vương Viễn.

Đám người Tuyết Sơn Thần Kiếm nhìn đến trợn tròn mắt há hốc mồm.

Triển Phi tốt xấu gì cũng là BOSS cấp sáu mươi, vậy mà tung một chưởng mạnh mẽ lên người Vương Viễn, lại chỉ đánh ra được một sát thương miễn cưỡng. Chưởng lực của hòa thượng này không không thua gì Triển Phi cũng thôi đi, đến lực phòng thủ cũng cao như vậy, con mẹ nó rốt cuộc đứa nào mới là BOSS đây?

Bạn cần đăng nhập để bình luận