Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1162: Lệnh Hồ Xung – đồ đệ bị trục xuất của Hoa Sơn

Cấp 80 là rào cản cuối cùng của người chơi!

Bởi vì sau khi lên tới cấp 80, người chơi có thể nhận nhiệm vụ thức tỉnh lần ba của môn phái. Hoàn thành nhiệm vụ thức tỉnh lần ba là người chơi có thể học tập võ học tối cao của môn phái.

Ví dụ như người chơi Thiếu Lâm có thể học Dịch Cân Kinh, người chơi Hoa Sơn có thể học Tử Hà thần công, người chơi Võ Đang có thể học Thái Cực thần công...

Học được mấy võ học môn phái đỉnh cấp này, người chơi mới chân chính lột xác thành cao thủ.

Vì sao Vương Viễn lại mạnh hơn những người chơi khác rất nhiều? Ngoại trừ năng lực chiến đấu của hắn mạnh hơn người ta, chủ yếu là do hắn đã học được tuyệt học từ rất sớm.

Là võ học mạnh nhất trong chốn giang hồ, uy lực của tuyệt học cao hơn uy lực công pháp cấp trung và cấp cao không biết bao nhiêu lần, có thể học được tuyệt học ở ngay đầu trò chơi, tất nhiên là sẽ mạnh hơn những người chơi khác rất nhiều.

Đồng nghĩa với việc lúc người chơi khác cũng học được tuyệt học, sự chênh lệch này sẽ được rút ngắn lại.

Chẳng qua không biết vì sao, những cao thủ top đầu lên được cấp 80 trong trò chơi không phải là con số ít, nhưng lại chưa nghe nói có người nào đã làm được nhiệm vụ thức tỉnh lần ba rồi học được tuyệt học môn phái, đặc biệt là mấy chính phái lớn như Thiếu Lâm Võ Đang Nga Mi Hoa Sơn, ngay cả một người học được tuyệt học cũng không có.

Lỗi này cũng đã từng được nhắc tới ở website diễn đàn chính thức, nhưng hệ thống lại trả lời là: “Không hề có lỗi, sở dĩ không thể làm nhiệm vụ thức tỉnh lần ba là bởi vì chưa đủ điều kiện.”

Bốn chữ “chưa đủ điều kiện” quả thật vô cùng mơ hồ, lúc trước nhiệm vụ thức tỉnh chỉ cần cống hiến đủ cho môn phái đồng thời đủ cấp bậc là có thể nhận nhiệm vụ ở chỗ sư tôn môn phái. Nhưng nhiệm vụ thức tỉnh cuối cùng này, rõ ràng cống hiến và cấp bậc đều đủ rồi mà vẫn chưa đủ điều kiện, điều này hiển nhiên là có nhân tố bí ẩn gì đó ở bên trong.

Không biết là nhân tố bí ẩn gì, mà câu trả lời của hệ thống lại càng mơ hồ: “Hy vọng các vị hiệp sĩ tự mình tìm tòi...” Má nó!

Chẳng qua so với Phi Vân Đạp Tuyết đã hơn 90 cấp mà vẫn chưa nhận được nhiệm vụ thức tỉnh lần ba mà nói, mọi người cũng đều nghĩ thoáng ra rồi.

Dù sao việc mà ngay cả kẻ có tiền cũng không làm được, vậy chắc chắn là việc khó...

Vương Viễn lên tới cấp 80, hắn dựa theo lệ thường trở về Đại Hùng Bảo Điện Thiếu Lâm tự báo cáo tiến độ tu luyện với Huyền Từ, đồng thời cũng muốn thử vận may, xem có thể nhận được nhiệm vụ thức tỉnh lần ba hay không.

Nhưng Vương Viễn vừa mới trở lại Thiếu Lâm tự, đột nhiên giữa không trung vang lên tiếng thông báo của hệ thống.

[Thông báo giang hồ: Đệ tử Lệnh Hồ Xung phái Hoa Sơn, giao du với kẻ xấu, chẳng phân biệt được chính tà, chấp mê bất ngộ, bị chưởng môn phái Hoa Sơn Nhạc Bất Quần trục xuất khỏi sư môn.]

“Ai nha... Phái Hoa Sơn này có chút thú vị, Nhạc chưởng môn đúng là có thói ở sạch về mặt tinh thần.”

Nhìn thấy thông báo giang hồ, Vương Viễn lập tức nghĩ tới đồng chí Bôi Mạc Đình đáng thương, lúc trước đồng chí Bôi Tử do giao du với kẻ xấu là Vương Viễn nên đã bị Nhạc Bất Quần trục xuất khỏi sư môn, bây giờ thế nhưng cũng trục xuất NPC đại sư huynh Lệnh Hồ Xung ra khỏi sư môn.

Đây chẳng lẽ là sở thích đặc biệt của Nhạc chưởng môn chăng?

Chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, tuy Bôi Mạc Đình bị oan, nhưng tên Lệnh Hồ Xung này đúng là không thể nào nói nổi, đến bây giờ trong kho ảnh của Vương Viễn vẫn còn lưu ảnh Lệnh Hồ Xung quỵt tiền, bị tên côn đồ đánh.

Hơn nữa tên này cũng rất hay giao du với kẻ xấu.

Nghe nói Lệnh Hồ Xung từng xưng huynh gọi đệ với tên dâm tặc Điền Bá Quang, cũng may Vương Viễn kịp thời xuất hiện, giết chết Điền Bá Quang, Lệnh Hồ Xung mới không nhầm đường lạc lối. Về sau tên nhãi này lại chơi chung với tên khốn khiếp Hướng Vấn Thiên, cũng là Vương Viễn ra tay giết chết Hướng Vấn Thiên, cứu vớt Lệnh Hồ Xung đang lạc đường.

Không thể ngờ được Vương Viễn giải vây giúp Lệnh Hồ Xung nhiều lần như vậy mà vẫn không thể kéo y về với chính đạo, cuối cùng vẫn bị Nhạc Bất Quần đá ra khỏi cửa.

Đáng thương, quá đáng thương... Lời hay khó khuyên được ma quỷ, mưa gió giang hồ thổi sáo gảy đàn người khác, chẳng lẽ không thể thổi sáo gảy đàn Lệnh Hồ Xung y sao?

Thở dài một hơi, Vương Viễn bước vào Đại Hùng Bảo Điện.

“A di đà phật, Ngộ Si, ngươi đã đến rồi!”

Thấy Vương Viễn bước vào cửa, Huyền Từ cười tủm tỉm chủ động lên tiếng chào hỏi Vương Viễn.

“Hí...” Vương Viễn nhăn mày, hít hà một hơi.

Khi không mà tỏ ra ân cần, không phải chuyện gian trá thì cũng là chuyện trộm cắp, lão hòa thượng Huyền Từ chủ động tiếp lời với mình như vậy, không phải định lừa gạt gì mình đấy chứ.

“Sư phụ!”

Vương Viễn đánh đòn phủ đầu: “Trên con đường võ học, hình như ta có một vài chỗ không hiểu, mong rằng ngài có thể chỉ điểm một hai.”.

“Không vội!”

Huyền Từ xua tay nói: “Ngươi thay ta tới Hoa Sơn một chuyến trước đi.”

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn kích hoạt nhiệm vụ ẩn sư môn [Kiếm Khí Tung Hoành], có muốn nhận hay không?]

“Hoa Sơn? Tới Hoa Sơn làm gì?” Vương Viễn hỏi với vẻ khó hiểu.

Đại sư huynh của phái Hoa Sơn người ta vừa bị trục xuất sư môn, ngươi lại phái đệ tử của mình tới Hoa Sơn, thật sự không phải là tới hóng drama sao?

Lão bụng đen Huyền Từ này đúng là hết thuốc chữa rồi.

“Ha ha!” Huyền Từ cười ha ha nói: “Hôm nay là ngày vui của phái Hoa Sơn, là môn phái đứng đầu chính đạo, Thiếu Lâm tự chúng ta đáng lý phải đến thăm hỏi mới đúng.”

“Ngày vui? Ngài niệm kinh đến mức hồ đồ rồi hả?” Vương Viễn nói: “Hình như đại sư huynh Lệnh Hồ Xung của phái Hoa Sơn vừa mới bị trục xuất sư môn mà, sao lại là ngày vui được.”

“Ngươi không biết rồi!” Huyền Từ nói: “Hôm nay chính là ngày đính hôn của con gái Nhạc chưởng môn, sao lại không phải là ngày vui chứ? Trước kia ngươi từng có hiểu lầm với Ngũ Nhạc Kiếm phái, lần này tới đó vừa hay hóa giải hiểu lầm lúc xưa.”

“Ha...”

Vương Viễn nói với vẻ suy tư: “Ngày con gái đính hôn lại trục xuất đại sư huynh ra khỏi sư môn, phái Hoa Sơn đang làm cái gì không biết? Chẳng lẽ là Lệnh Hồ Xung phá đám không thành? Hẳn là vậy rồi!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận