Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 551: Mục đích là đánh tới mức xuất hiện bóng ma tâm lý

Trên sàn đấu, khán giả lập tức trở nên sôi sục.

“Trâu bò! Quá trâu bò! Tên hòa thượng này quá kỳ lạ!”

“Đúng đấy! Không nghĩ tới Nhất Đao Tiên lại bị hắn nện chết tươi...”

“Hóa ra Thiếu Lâm tự mạnh như vậy đó hả?”

Trong lúc nhất thời, mọi người không ngừng dẫn luận.

Dù sao trước khi trận đấu này diễn ra, sức chiến đấu giết người không cần đao thứ hai của Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ vô cùng đặc sắc, thậm chí còn được xưng là đệ nhất cao thủ thành Lạc Dương.

Bây giờ lại bị người ta ngược đãi như vậy, còn bị nện chết tươi ở trên sàn đấu, tất nhiên có thể tưởng tượng được tâm trạng của khán giả lúc này.

Vương Viễn cũng trở về đội ngũ dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người.

“Lão Ngưu quá đáng thật sự! Nhưng mà ta thích!”

“Nếu lần sau gặp được y, lại làm như vậy một lần nữa!”

Vương Viễn vừa trở lại, tất cả mọi người đều sát lại gần hắn, xem chừng bọn họ còn kích động hơn cả chính chủ.

Mẹ nó, đao pháp của tên Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ này quả thật là đáng sợ cực kỳ, các vị đang ngồi ở đây còn không có ai dám khẳng định có thể đỡ được một đao của y. Trước đây Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ ba lần bốn lượt khiêu khích Một Đám Ô Hợp, mọi người cũng chỉ có thể nén giận.

Lúc này thấy Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ bị Vương Viễn đánh bại, hơn nữa còn bại một cách thảm hại như vậy, mọi người ai cũng cảm thấy vui vẻ, hãnh diện giống như đã báo được một mối thù lớn.

“Có ngu không vậy!”

Tống Dương lại bước tới gần Vương Viễn, lầm bầm nói: “Dựa vào bản lĩnh của ngươi, muốn đánh chết Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ không phải chỉ cần ba đấm hai đá thôi sao, cần gì phải tốn hơi sức với y như vậy?”

“Ngươi thì biết cái gì!”

Vương Viễn cười nói: “Mục đích của ta không phải là đánh chết y, mà là ta muốn đánh y đến mức xuất hiện bóng ma tâm lý! Khiến y bỏ bớt cái thói ngông nghênh không biết trời cao đất rộng là gì...”

“Ặc... Đánh đến mức xuất hiện bóng ma tâm lý...”

Thấy Vương Viễn mỉm cười nói ra mấy lời này, tất cả mọi người đều cảm thấy phía sau lưng mát lạnh cực kỳ.

Tên hòa thượng này, quả thật không thể trêu vào.

Tu vi khủng bố cùng lắm chỉ tăng mạnh sức chiến đấu của một người, đáng sợ nhất chính là đã có tu vi khủng bố lại còn nham hiểm xảo trá. May mà mọi người đều là bạn bè của nhau, nếu không chẳng may chọc phải tên này, không biết sẽ xúi quẩy đến mức độ nào nữa.

Nhất là Trường Tình Tử, y không khỏi âm thầm lau mồ hôi lạnh.

Ba ván tiếp theo, bên phía Một Đám Ô Hợp cũng giống lúc trước, lần lượt phái mấy vị cao thủ như Bôi Mạc Đình, Đạo Khả Đạo và Mario ra trận.

Đạo Khả Đạo và Mario đều là cao thủ hàng đầu trong môn phái của mỗi người, nội công thâm hậu công pháp siêu quần, tất nhiên thực lực của bọn họ không phải là thứ mà mấy vị cao thủ bình thường có thể chống lại.

Bôi Mạc Đình có tuyệt học trong người, cho dù là thực chiến, công pháp và tu vi của y còn cao hơn Đạo Khả Đạo và Mario một bậc, cũng không phải là người mà tuyển thủ của chiến đội Tam Sát Thanh Niên có thể so bì.

Vô cùng dễ dàng thắng thêm ba ván nữa, trận đầu tiên đã chiến thắng với lợi thế tuyệt đối là 5 – 0.

Sau khi thời gian nghỉ ngơi giữa trận kết thúc, kế tiếp chính là trận thứ hai.

Thật ra chiến đội Tam Sát Thanh Niên và chiến đội Một Đám Ô Hợp cũng ngang ngang nhau, tuy đều là ngựa đen, nhưng thực lực của người chơi trong chiến đội lại chênh lệch không đồng đều, cách biệt tương đối lớn, cao thủ cũng chỉ có vài người. Trận thứ hai là hình thức lựa chọn ngẫu nhiên, đôi bên đều không chiếm ưu thế quá lớn.

Dù sao đều mặc cho số phận, thắng thua hoàn toàn phải dựa vào vận may.

“Nếu như các ngươi gặp phải Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ, đừng đánh chính diện, ráng sức chạy là được!”

Trận đấu chưa bắt đầu, Vương Viễn gọi mấy tên vướng chân vướng tay như Độc Cô Tiểu Linh và Phi Vân Đạp Tuyết lại gần mình, truyền thụ kinh nghiệm để ứng phó với kẻ địch.

Vương Viễn biết – kẻ khó đối phó nhất trong đội ngũ của đối phương chính là Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ. Nếu không phải là cao thủ hàng đầu, gặp phải Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ thì tỷ lệ sống sót cũng không lớn, dắt y đi loanh quanh một vòng có lẽ còn có thể lấy được kết quả hòa.

“Chỉ sợ ván đầu tiên lựa chọn ngẫu nhiên sẽ là Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ!” Đạo Khả Đạo đứng ở một bên lo lắng vuốt cằm.

“Mẹ nó! Ngươi có thể ngậm miệng lại được không!”

Nghe thấy lời nói chứa đầy sự lo âu của Đạo Khả Đạo, mọi người kêu lên một tiếng, sau đó đè y xuống dưới mặt đất, tay đấm rồi chân đá.

Người này trông thì có vẻ hiền lành, vô hại, nhưng lại có một thuộc tính là mồm thúi. Vừa rồi chỉ một câu của y: “Có thể sẽ chạm mặt với Tam Sát Trang.”, bây giờ còn nói ván đầu tiên sẽ gặp phải Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ, nói không chừng lát nữa chuyện đó sẽ xảy ra cũng nên.

Đừng thấy Vương Viễn đánh Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ đến mức khiến y mất niềm tin vào cuộc sống, nhưng mọi người cũng biết, Vương Viễn không phải là người bình thường. Hơn nữa hắn mình đồng da sắt, vừa hay có thể khắc chế Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ, có thể đè y xuống mặt đất rồi đánh là một chuyện hết sức bình thường.

Cho dù vậy, thực lực của tên này cũng khá mạnh, đao pháp một đao một mạng đánh đâu thắng đó kia, có là hai kẻ điên cuồng ngang ngược như Bôi Mạc Đình và Mario cũng không dám vỗ ngực nói mình có thể đánh thắng được Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ.

Chẳng may ván đầu tiên chọn ngẫu nhiên lại chọn trúng tên nhãi này, ngoại trừ Vương Viễn ra, quả thật không có ai có thể trị được y. Nếu xui xẻo, phía bên mình lúc chọn ngẫu nhiên lại không chọn Vương Viễn, như vậy chẳng phải sẽ để đối phương ăn trọn năm mạng sao.

“Được rồi được rồi, làm gì có chuyện trùng hợp đến vậy!”

Thấy Đạo Khả Đạo bị mọi người đánh no đòn, người làm ông chủ như Phi Vân Đạp Tuyết không nhìn nổi nữa, vội vàng ra tay ngăn lại.

Nhưng vào lúc này, Độc Cô Cầu Bại đã tuyên bố trận đầu tiên bắt đầu.

Ánh sáng lóe lên, Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ bị truyền tống lên sàn đấu, đồng thời người được truyền tống lên sàn đấu còn có Phi Vân Đạp Tuyết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận