Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1546: Giết chết BOSS đầu tiên

“Giỏi lắm! Sức lực của ngươi không vừa đâu!”

Vương Viễn không khỏi cảm thán một tiếng. Con súc sinh này không hổ là yêu thú cấp Vương sắp kết Kim Đan, nếu không phải trên người Vương Viễn có Cửu Chuyển Huyền Công, sức lực lớn lại miễn dịch 90% sát thương, đổi thành cô gái vừa rồi, bị va chạm kiểu này chắc đã chết đến mảnh vụn cũng chẳng còn.

“Grào!”

Liêu Nha Kiếm Trư Vương xông tới bị Vương Viễn chặn lại, nó gầm lên một tiếng giận dữ, dưới chân dùng sức lại húc lên.

“Hây!”

Vương Viễn giẫm mạnh chân, vận sức từ eo, hai cánh tay dùng mười thành sức lực lật sang phải.

“Rầm!”

Liêu Nha Kiếm Trư Vương giống như một bao vải cũ nát, bị Vương Viễn hất văng đi, cơ thể giống như gò núi đập ngang lên thân cây gần đó, những gốc cây to lớn bị đập gãy ngang eo.

Nếu để cô gái vừa rồi đó nhìn thấy một màn này, thể nào cũng sợ phát khóc.

Loại yêu thú như Liêu Nha Kiếm Trư Vương này vốn máu dày phòng thủ cao, lại thêm sự hỗ trợ của Địa Giáp Thuật, người chơi bình thường đánh nhau với nó vô cùng tốn sức.

Huống chi Liêu Nha Kiếm Trư Vương còn là BOSS cấp Vương giống như ngọn núi nhỏ.

Cô gái kia có tu vi Trúc Cơ tầng năm, một chiêu thuật pháp bậc hai [Thủy Long Phá] ở giai đoạn hiện tại có sát thương chắc chắn không thể tính là yếu, nhưng đối mặt với Liêu Nha Kiếm Trư Vương Trúc Cơ tầng mười, hiển nhiên đến ngay cả phòng thủ của nó cũng không phá nổi.

Mà lúc này, Vương Viễn không dùng phi kiếm, không lấy pháp bảo, lại càng không dùng thuật pháp, chỉ dựa vào cơ thể máu thịt để ngăn cản Liêu Nha Kiếm Trư Vương lao tới, chỉ từ mặt sức lực đã hoàn toàn áp chế yêu thú Trúc Cơ tầng mười, đây là chuyện khủng khiếp cỡ nào.

“Grào!” Liêu Nha Kiếm Trư Vương cũng được tính là yêu thú da dày thịt béo điển hình.

Bị Vương Viễn quăng ngã mà vẫn không sao, vừa lăn mình một cái đã bò dậy được, đầu hơi chúi xuống.

"Vù vù vù vù!”

Chiếc bờm giống như gai nhọn phía sau Liêu Nha Kiếm Trư Vương hóa thành mấy chục đường kiếm quang bắn về phía Vương Viễn.

“Ha ha!” Vương Viễn chắp hai tay lại, vận chuyển linh lực trong đan điền.

“Cong cong keng keng!”

Kiếm quang rơi lên người hắn phát ra tiếng kim loại va chạm kỳ quái, toàn bộ lưỡi đao sắc bén hóa ra từ chiếc bờm đều bị bắn rụng đầy đất.

Ngay đúng lúc này, Vương Viễn giẫm chân xuống đất.

“Rầm!”

Mặt đất dưới chân bị hắn giẫm ra một cái hố to, còn hắn thì lại giống như viên đạn, lắc mình một cái đã tới trước mặt Liêu Nha Kiếm Trư Vương, nắm tay to cỡ bao cát, giáng một đòn vào mắt của Liêu Nha Kiếm Trư Vương.

“Phụt!”

Máu bắn ra tứ tung, một nắm đấm của Vương Viễn đã đánh nát bét một con mắt của Liêu Nha Kiếm Trư Vương.

Liêu Nha Kiếm Trư Vương bị đánh cho cả người lung lay một cái, gần như đứng không vững.

“Grào!!”

Một tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp vòm trời, hai chân của Liêu Nha Kiếm Trư Vương giơ lên cao rồi dộng mạnh xuống đất.

“Rắc rắc rắc!”

Lấy Liêu Nha Kiếm Trư Vương làm trung tâm, trên mặt đất nứt thành những khe rãnh lan rộng ra bốn phía, đi đến đâu mặt đất ở đó cũng như rách ra, toàn bộ nền đất đều sụp đổ hết.

Thuật pháp hệ Thổ bậc ba – Sơn Hà Băng Liệt.

“Hây!”

Thanh thế của Sơn Hà Băng Liệt lớn như vậy, hiển nhiên Vương Viễn không dám đón đỡ, hắn tung người nhảy lên trên Liêu Nha Kiếm Trư Vương, chân giẫm lên Linh Quy Kiếm, bay đến không trung tránh thuật pháp của Liêu Nha Kiếm Trư Vương.

Sau khi giải phóng thuật pháp, Liêu Nha Kiếm Trư Vương rơi vào trạng thái cứng còng sau công kích, Vương Viễn thấy thế, từ trời giáng xuống, tay trái nắm lấy răng nanh nhọn hoắt to lớn ở bên phải của Liêu Nha Kiếm Trư Vương, tay phải dùng sức, tung một chưởng [Thiên Hạ Vô Song] lên chiếc răng nanh của nó.

“Rắc!”

Răng nhanh bên phải của Liêu Nha Kiếm Trư Vương gãy thành tiếng từ gốc, Vương Viễn nắm răng nanh sắc bén, thuận thế cắm xuống, răng nanh cắm phập vào trong hốc mắt của Liêu Nha Kiếm Trư Vương, mang theo máu tươi xuyên thủng ra sau ót.

Con mẹ nó, cũng may là trò chơi không có óc gì đó, bằng không cho dù là Vương Viễn cũng sẽ thấy ghê tởm.

“Grào…”

Cùng với tiếng rít gào giận dữ và thê thảm, Liêu Nha Kiếm Trư Vương đột nhiên lao về phía trước, ước chừng hơn trăm bước, cả đầu cắm xuống đất, tứ chi giãy dụa vài cái, đã không còn động tĩnh.

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã đánh chết yêu thú cấp Vương Trúc Cơ tầng mười “Liêu Nha Kiếm Trư Vương”, điểm tu vi +200.000, điểm danh vọng +50.]

[Bạn đã nhận được linh vận nguyên thần của Liêu Nha Kiếm Trư Vương, có thắp sáng đồ giám không?]

“Thắp sáng.” Vương Viễn chọn xác nhận.

[Hệ thống nhắc nhở: Thêm linh vận nguyên thần của Liêu Nha Kiếm Trư Vương thành công, thay đổi và thắp sáng đồ giám, lực phòng thủ tăng 2%.]

Cùng lúc đó, trong đồ giám Thiên Biến Vạn Hóa của hắn, lại có thêm một con heo rừng hung hãn.

Xem ra thuộc tính của đồ giám này dựa theo thuộc tính của mục tiêu để tăng thêm cho bản thân.

Mao Thái có lực tấn công tốt, sẽ cộng thêm tấn công, Liêu Nha Kiếm Trư Vương sức phòng thủ cao thì cộng thêm phòng thủ. Con số cộng thêm của thuộc tính hình như cũng dựa theo cấp bậc.

Mao Thái và Liêu Nha Kiếm Trư Vương đều là đối thủ cấp hai, cho nên cộng thêm thuộc tính hai phần trăm. Từ đây suy ra, mục tiêu cấp mười chắc hẳn là mười phần trăm sao?

Nếu thiết lập như vậy, hình như cấp bậc cũng không cao.

Vương Viễn sờ cằm suy đoán.

Nguyên thần của BOSS dưới Trúc Cơ kỳ không thể sinh tồn độc lập, cho nên sau khi Vương Viễn giết Mao Thái và Liêu Nha Kiếm Trư Vương, linh vận nguyên thần của bọn họ đều tự động thêm vào đồ giám.

Mà tu hành giả có tu vi Kim Đan kỳ như Lăng Hư Tử, có thể thoát xác giải phóng nguyên thần.

Vương Viễn muốn thắp sáng đồ giám, không chỉ phải đánh bại đối thủ, mà còn phải bắt được nguyên thần của bọn họ.

Đến cảnh giới cao cấp, BOSS thậm chí không cần thoát xác, nhưng nguyên thần vẫn có thể tự do tự tại bên ngoài. Như vậy nguyên thần càng khó bắt hơn.

Nếu cộng thêm của cao thủ cấp mười chỉ gấp năm lần BOSS cấp hai, vậy còn chẳng bằng kiếm một vài BOSS cấp thấp.

Rõ ràng, Thiên Biến Vạn Hóa này chắc chắn không hạn hẹp như ngoài mặt nhìn thấy, hoặc là đồ giám có số lượng giới hạn, hoặc là thuộc tính cộng thêm của linh vận nguyên thần cao cấp nhiều hơn.

...

Đang suy nghĩ, Vương Viễn đi tới bên cạnh thi thể của Liêu Nha Kiếm Trư Vương, bắt đầu sờ mó. BOSS suy cho cùng cũng là BOSS, không chỉ trực tiếp nổ ra năm viên linh thạch thượng phẩm, mà còn nổ ra ba viên tinh thể Mậu Thổ bậc hai. Dựa theo giá thị trường, tinh thể Mậu Thổ này đáng giá ba mươi viên linh thạch thượng phẩm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận