Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 202: Hòa thượng độc ác

"Tên đạo sĩ kia, trông ngươi như vậy mà lại ác độc!"

Điền Bá Quang cũng bị đệ tử Võ Đang này làm giật nảy mình.

Eo chính là vị trí của thận, nếu bị túm lấy chẳng phải mất đường con cháu sao?

Điền Bá Quang háo sắc thành tính, thấy có người bắt eo mình thì hoảng sợ không thôi.

Điền Bá Quang vừa nói chuyện vừa né tránh đòn tấn công của đệ tử Võ Đang, vung đao về phía đầu hắn ta.

Đệ tử Võ Đang cúi đầu xuống, tránh thoát khỏi cú chém của Điền Bá Quang, hắn ta quặp một ngón tay lại, hướng lòng bàn tay đánh về phía hông gã.

"Đậu xanh rau má!"

Những người xung quanh nhìn thấy cảnh này thì đều thốt lên kinh ngạc, ngay cả Vương Viễn cũng nhịn không được nhíu mày.

Ôi mẹ nó, tên đó không phải người xuất gia sao, ra tay cũng hung ác quá rồi, chiêu nào chiêu nấy đều đánh vào phần từ hông trở xuống của người ta.

Có trời mới biết Vương Viễn – cũng là người xuất gia – lấy đâu ra mặt mũi nói người khác tàn nhẫn…

"Hèn hạ!"

Điền Bá Quang đối với đòn tấn công của đệ tử Võ Đang nọ thì vừa sợ vừa giận, ném tiểu ni cô trong tay ra, bắt đầu sử dụng toàn lực đối phó kẻ thù trước mặt.

Đệ tử Võ Đang kia hiển nhiên có thực lực không yếu, có thể bức Điền Bá Quang đến nước này, công phu trong tay ít nhất cũng phải là võ học cấp cao.

Nhưng Điền Bá Quang vẫn là BOSS Hào Khách Giang Hồ cấp 30, mặc dù lúc còn túm theo một người khác thì không phải là đối thủ của đệ tử Võ Đang nọ, nhưng khi quăng ni cô đi thì thực lực lập tức tăng vọt.

Cơ chế võ học của BOSS khác với người chơi.

Người chơi phải đến cảnh giới nhất định mới có thể lĩnh ngộ chiêu thức mới, mà BOSS thì tinh thông tất cả chiêu thức trong công pháp mà mình học, uy lực như thế nào đều quyết định bởi cảnh giới của BOSS.

Chớp mắt Điền Bá Quang và người chơi Võ Đang đã đánh qua lại được bảy tám chiêu, công phu quyền cước của đệ tử Võ Đang hiển nhiên mới luyện nên cảnh giới không cao, đánh qua đánh lại có mấy chiêu, toàn bắt eo và dưới hông người ta, nên dù có ngoan độc nhưng dễ dàng bị người ta khám phá ra đường đi nước bước.

Sau bảy tám chiêu, chiêu thức của đệ tử Võ Đang không đổi mới, nháy mắt rơi xuống thế hạ phong.

Điền Bá Quang tìm đúng thời cơ, thân hình lóe lên xông đến trước mặt đệ tử Võ Đang nọ, tay trái đập vào tay hắn ta, tay phải cầm đao thép vung ra, chém một đường từ trái qua phải.

"Soạt!"

Một ánh đao lóe lên quét qua yết hầu đệ tử Võ Đang.

Một chiêu cắt cổ này của Điền Bá Quang tất cả mọi người đã được chứng kiến rồi, tất sẽ gây ra sát thương chí mạng, người chơi ngã trên mặt đất cũng không thiếu Cái Bang da dày thịt béo, trúng một đao cũng toi đời tại chỗ. Võ Đang dù cũng máu dày phòng thủ cao nhưng cho dù là người chơi Võ Đang có phòng ngự nội công xuất chúng cũng không chịu nổi một đao kia.

"A Di Đà Phật!"

Mắt thấy đệ tử Võ Đang sắp bị một đao của Điền Bá Quang chém chết thì đột nhiên có một tiếng niệm phật vang lên bên tai mọi người.

Ngay sau đó một hòa thượng cao thước tám, eo lớn thình lình xuất hiện sau lưng đệ tử Võ Đang.

Chỉ thấy hòa thượng nọ duỗi tay ra, trực tiếp ngăn ngay trước cổ đệ tử Võ Đang.

"Keng!"

Tiếng va chạm vang lên, đao của Điền Bá Quang chém vào tay hòa thượng.

Đao pháp của Điền Bá Quang trác tuyệt, mạnh ở chỗ vừa nhanh vừa chuẩn chứ lực đạo cũng không lớn lắm.

-1

Một giá trị tổn thương nhỏ nhoi nhảy lên trên đầu hòa thượng.

Có lực phòng ngự mạnh như vậy, hòa thượng kia tất nhiên là Vương Viễn không thể sai vào đâu được.

"Mẹ kiếp, cái quỷ gì vậy?"

Tất cả mọi người thấy đột nhiên xuất hiện một hòa thượng thì sửng sốt cả lượt, khi thấy hòa thượng đó cứng rắn ngăn lại đòn tấn công của Điền Bá Quang mà chẳng hề hấn chút gì thì thoáng chốc hiện trường lặng ngắt như tờ.

Đệ tử Võ Đang cũng ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Vương Viễn, trong mắt đầy vẻ sửng sốt.

Nói thế nào thì Điền Bá Quang cũng là BOSS, thuộc tính cao hơn người chơi không biết bao nhiêu, cho dù lực tay của gã không nổi trội nhưng một đao kia chém xuống vậy mà chỉ miễn cưỡng đánh ra một điểm sát thương. Điểm phòng ngự của hòa thượng này rốt cuộc cao bao nhiêu?

"Ha ha!"

Vương Viễn mỉm cười, đánh một chưởng [Lễ Kính Như Tân] về phía Điền Bá Quang.

"!!!"

Điền Bá Quang dù gì cũng là BOSS, thân thủ nhanh nhẹn cực kỳ.

Trước khi một chưởng của Vương Viễn đánh đến, người gã đã lóe lên, tránh thoát chưởng lực của hắn, gã nhấc cổ tay phải lên, vung ngang, chém từng đao về cổ Vương Viễn.

"Hừ!"

Chém xong một đao, Điền Bá Quang cũng không nhìn Vương Viễn, hừ lạnh một tiếng: "Không biết tự lượng sức mình! Chỉ bằng một tên hòa thượng mà cũng dám cản đao của ông nội mày hả?"

Dứt lời, Điền Bá Quang chuyển tầm mắt lên người đệ tử Võ Đang.

Nhưng gã lại phát hiện, đệ tử Võ Đang nọ cứ như tên ngốc nhìn mình.

"???"

Điền Bá Quang thấy thế sững sờ, nhìn xung quanh bốn phía một cái chỉ thấy ánh mắt của những người khác cũng y hệt đệ tử Võ Đang.

"Ặc…"

Điền Bá Quang thấp thỏm trong lòng, vội vàng ngẩng đầu lên, chỉ thấy đại hòa thưọng trước mặt đang trừng mắt nhìn gã.

"Hì hì!"

Vương Viễn nhếch miệng lên, nở một nụ cười như thiên sứ.

"Thiếu hiệp có công phu tuyệt lắm! Hẹn gặp lại!"

Điền Bá Quang giật mình thon thót, lúc này gã quay người lại, tung người bay lên.

Gã này có danh xưng Vạn Lý Độc Hành, khinh công tất nhiên là cực mạnh, đánh không lại ít ra có thể bỏ chạy.

"Ngươi xuống cho ta!"

Vương Viễn thấy Điền Bá Quang muốn chạy thì tay phải đột nhiên duỗi ra, trực tiếp chộp lấy mắt cá chân gã, thuận thế sử dụng một chiêu [Hồ Giảo Man Triền].

Chỉ đơn thuần nói về lực tay, Vương Viễn đã thắng Điền Bá Quang không biết bao nhiêu lần, hơn nữa Hồ Giảo Man Triền lại là kỹ năng bắt tóm.

"Yaaa!"

Vương Viễn dùng lực trên tay, Điền Bá Quang vốn tung người bay lên nhất thời bị hắn lôi xuống dưới, cả người như một chữ Mộc(*) đập thật mạnh xuống đất.

(*)chữ Mộc木

Vương Viễn theo sau, rút ra thiền trượng nện vào hai chân Điền Bá Quang.

"Răng rắc!" "Răng rắc!"

Hai chân Điền Bá Quang bị Vương Viễn nện đứt.

"Aaa!"

Điền Bá Quang bị đau, kêu rên liên tục.

Vương Viễn không thèm quan tâm tên dâm tặc này, dùng hai chân đạp lên bả vai Điền Bá Quang.

Bạn cần đăng nhập để bình luận