Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1299: Chó cùng rứt giậu

“Đệt mợ! Cái đậu má!”

Thấy Cao Lão Đại chết thảm như vậy, đám người Hồng Hoa hội bao vây Vương Viễn và Tạ Tốn đều sợ đến mức cả người run rẩy, suýt chút nữa thì không cầm nổi vũ khí trong tay.

“A di đà phật!”

Vương Viễn mặc áo cà sa màu vàng, dưới chân giẫm lên một hình ảnh làm mờ, trong tay cầm một đống lờ mờ, tay còn lại còn không quên tạo dáng, chắp một tay trước ngực, niệm dài một tiếng Phật hiệu để siêu độ cho vong hồn của Cao Lão Đại.

Một cảnh tượng máu me như vậy phối với hình tượng trang nghiêm như tượng Phật của Vương Viễn, hình ảnh này muốn kỳ quái bao nhiêu thì kỳ quái bấy nhiêu, khiến da đầu của người chơi Hồng Hoa hội tê rần, đã không còn ai dám tiến thêm một bước nào nữa.

Nói đùa, trong trò chơi không cảm thấy đau, nhưng từ một chữ “thái (太)” bị người xé thành chữ “bắc (北)”, cái cảm giác đó chắc chắn không tốt đẹp gì.

Cao thủ Tiên Thiên, mà người ta nói xé là xé, huống chi một người chơi bình thường như ngươi?

“Lão Tạ, đi nào!”

Thấy người chơi Hồng Hoa hội bị dọa sợ không dám vây lên, Vương Viễn ném một nửa người của Cao Lão Đại đi, túm Tạ Tốn định rời đi.

Thương Khung Thần Cái ở cách đó không xa thấy hắn định đi, đôi mắt lập tức đỏ ngầu, lại hạ lệnh: “Đừng lại gần tên hòa thượng đó, hàng trước dựng khiên, hàng sau gây sát thương chính tầm xa, Đồ Long Đao và Tạ Tốn có thế nào cũng phải giữ lại một.”

“…”

Đám người Hồng Hoa hội, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, vẫn không ai dám tiến lên.

Hồng Hoa hội không phải là bang hội thương nghiệp, mà chỉ là một tổ chức người chơi cỡ lớn, có ai trong đám người chơi ở đây lại không có suy tính nhỏ, nếu như ỷ đông hiếp yếu, đương nhiên có thể đi lên góp vui, nhưng bây giờ lại có nguy hiểm đến tính mạng, nào còn ai mất não tiến lên nữa chứ.

Mẹ nó, nhiệm vụ là của Thương Khung Thần Cái ngươi, cầm được Đồ Long Đao cũng sẽ không chia tiền cho chúng ta, cớ gì còn kêu chúng ta đi liều mạng?

“Chết có tiền trợ cấp! Lấy được Đồ Long Đao hoặc giết Tạ Tốn sẽ có thưởng hậu hĩnh!” Thương Khung Thần Cái cũng không phải thằng đần, hiển nhiên biết những người chơi này đang nghĩ gì, vì thế lại bổ sung một câu.

Vừa dứt lời, đám người chơi Hồng Hoa hội lại kéo lại trận hình.

“Bạo Vũ Lê Hoa Tiễn! Giết!”

Sau một tiếng ra lệnh, đệ tử Đường môn đồng loạt bắn ra vạn mũi tên, mũi tên giống như mưa đổ bay về phía hai người Vương Viễn.

“Đù!”

Vương Viễn nhìn thấy mưa tên ngập trời này, cũng nhíu chặt mày lại.

Bạo Vũ Lê Hoa Tiễn là công pháp tuyệt học của Đường Môn.

Trước khi học tuyệt học, đệ tử Đường Môn đi theo con đường gây sát thương chính liên tục, dựa vào tấn công tầm xa với tần suất cao để quần nhau với đối thủ, cùng với tẩm độc và ẩn thân, bọn họ còn có thể đi theo con đường ám sát, nhưng cũng không tính là đột phá về mọi mặt, nên không thể xem là một môn phái tuyến một.

Nhưng đệ tử Đường Môn đã học tuyệt học, và đệ tử Đường Môn chưa học tuyệt học, chắc chắn không thể so sánh với nhau, trực tiếp từ môn phái gây sát thương liên tục biến thành một môn phái tuyến một gây sát thương chính bùng nổ.

Bạo Vũ Lê Hoa Tiễn này có thể bắn ra hơn một trăm mũi tên trong nháy mắt, con mẹ nó, còn khoa trương hơn cả súng Gatling, nếu tẩm thêm độc, tản ra lửa xanh, thì dưới một đợt tấn công này, không thể bắn chết được ngươi thì cũng có thể khiến ngươi trông kinh tởm muốn chết.

Đệ tử Đường Môn đông như vậy còn đồng thời sử dụng Bạo Vũ Lê Hoa Tiễn, bỏ qua sát thương tuyệt học không nói đến, cho dù là cưỡng chế rớt máu cũng đủ cho Vương Viễn uống một bình.

Vương Viễn phòng thủ cao, còn có thể hồi máu, có một chiêu thức dịch chuyển vị trí như [Càn Khôn Ma Lộng] đây, cho dù không ngăn nổi thì muốn chạy cũng vẫn được.

Nhưng bây giờ hắn không thể chạy được, hắn vừa chạy mất, Tạ Tốn sẽ trở thành bù nhìn rơm hứng tên, nhiệm vụ của Vương Viễn chính là dẫn Tạ Tốn về Thiếu Lâm tự, Tạ Tốn chết rồi, cũng không thể mang mỗi cái đầu lão về được.

Điều càng khiến Vương Viễn cảm thấy vô lực hơn, là lúc này [Kim Cương Bái Tháp] còn đang trong thời gian làm lạnh, nên cũng không thể hứng sát thương giúp Tạ Tốn được, nếu hứng trọn một đợt gây sát thương chính này, ít nhất cũng phải mang đi một phần ba lượng máu.

Vốn dĩ việc muốn cứu Tạ Tốn sóng sót ra ngoài dưới vòng vây của mọi người đã không dễ dàng rồi, nếu lão còn bị đánh thành cạn máu, thì độ khó này lại tăng lên một cấp bậc.

“Thực sự không ổn, chỉ đành biến thân thôi!”

Nghĩ đến điểm này, Vương Viễn thầm vận chân khí, chuẩn bị khởi động Trượng Lục Kim Thân. Trượng Lục Kim Thân có tác dụng phụ quá lớn, nếu không phải không có cách nào khác, thì Vương Viễn sẽ không mở thứ này.

Thế nhưng ngay khi mũi tên sắp rơi lên cơ thể của hai người Vương Viễn, và hắn cũng đã chuẩn bị hoàn tất Trượng Lục Kim Thân, thì một lá phù chú màu đen đột nhiên rơi xuống dưới chân hắn.

“?”

Hắn nhìn phù chú trên đất, có hơi sững sờ: “Đây là… Huyền Vũ phù!”

“Ầm ầm!”

Cùng lúc đó, cùng với một tiếng vang lớn, mặt đất rung chuyển một hồi, rồi một bức tường đá cao hơn một trượng dâng lên xung quanh hai người Vương Viễn và Tạ Tốn.

“Keng keng coong coong!”

Mũi tên rơi lên tường đá, bắn cho đá vụn bay tứ lung tung, mà hai người Vương Viễn ở phía sau bức tường lại bình an vô sự.

“Cũng may mà đuổi kịp!”

Lúc này, sau lưng Vương Viễn vang lên giọng nói của Phi Vân Đạp Tuyết, tiểu tử này không biết từ khi nào đã lách qua vòng vây của Hồng Hoa hội, tới phía sau Vương Viễn.

Nhờ sự bảo vệ của tường đá, ba người Vương Viễn bình yên vô sự.

“Không ổn, gần đó có cao thủ Tiên Thiên!”

Thương Khung Thần Cái nhìn thấy bức tường đá đột nhiên xuất hiện, mới lớn tiếng kêu lên.

Hiệu ứng pháp thuật của Huyền Vũ phù này, thoạt nhìn tương tự với kỹ năng của cao thủ Tiên Thiên, nên người bình thường khó phân biệt được. Dù sao thì người bình thường cũng không dùng nổi loại đạo cụ như Huyền Vũ phù này.

“Được đó ông chủ ơi!” Vương Viễn cũng bị tường đá đột nhiên xuất hiện này làm cho ngây người.

Quả nhiên, dưới sức mạnh của tiền tài tuyệt đối, bất cứ tuyệt học gì cũng đều không thiết thực hết, cho dù là tu sĩ Tiên Thiên, cũng không đáng để nhắc tới.

Phi Vân Đạp Tuyết suy cho cùng cũng là Phi Vân Đạp Tuyết, không có tuyệt học thì đã làm sao? Ai dám nói mình có thể làm ra được cảnh tượng này?

Bạn cần đăng nhập để bình luận