Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 725: A La Hán Thần Công

Bồ Đề Nào Phải Cây không né tránh được, vội vàng vung tay trái lên, ống tay áo cuốn về hướng binh khí của Biển Trời Một Màu.

“Cà Sa Phật Ma Công”!

Đây là một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm tự, dùng áo giáp như binh khí, thúc giục chân khí phòng ngự đồng thời khống chế công kích của đối thủ.

Ống tay áo dài của Bồ Đề Nào Phải Cây vung ra, bọc trường kiếm của Biển Trời Một Màu lại.

“Đâm!”

Nhưng đúng vào lúc này, chỉ nghe một tiếng động lạ vang lên, ống tay áo của gã bị chém rách từ trong ra ngoài, trường kiếm của đồng chí giang hồ tán nhân mang theo kiếm khí màu vàng sậm phá áo chui ra.

“Đúng là một thanh kiếm quỷ dị!” Bồ Đề Nào Phải Cây thấy Cà Sa Phục Ma Công của mình bị phá vỡ thì đột nhiên hoảng sợ.

Biển Trời Một Màu chỉ trong chốc lát đã sử dụng ba bộ kiếm pháp, công pháp chuyển đổi như có bàn tay thao túng, tất cả người xem đều ngạc nhiên sửng sốt. Thành thật mà nói thì, kiếm pháp hắn ta sử dụng không phải võ học mạnh gì, sát thương gây ra và tính phán định không cao, nhưng thanh kiếm trong tay y lại cực kỳ mạnh, sát thương và phán định còn cao hơn cả công pháp cao cấp “Cà Sa Phục Ma Công”.

Sau khi phá Cà Sa Phục Ma Công, trường kiếm trong tay Biển Trời Một Màu nhoáng lên, chia ra làm ba, di chuyển theo ba hướng đâm lần lượt vào các vị trí cổ họng, tim và dưới sườn Bồ Đề Nào Phải Cây.

Kiếm pháp Trọng Dương, [Nhất Khí Hóa Tam Thanh].

Thân pháp vẫn luôn là nhược điểm của người chơi Thiếu Lâm tự, đùi Bồ Đề Nào Phải Cây trúng một kiếm, đang ở trong trạng thái giảm tốc, đối mặt với công kích bất thình lình, muốn né tránh dĩ nhiên là có lòng mà không đủ sức.

Vì vậy gã dứt khoát bắt chéo hai tay, vận chuyển nội lực để chân khí bảo vệ toàn thân.

“Đâm!”

“Đâm!”

“Đâm!”

Ba đạo kiếm quang đâm vào người Bồ Đề Nào Phải Cây, phát ra tiếng vang “phập phập”, quần áo của gã bị đường kiếm chém ra vết rách dài đến một thước, độ bền áo giáp tụt thẳng về 0.

“Hây da…!”

Bồ Đề Nào Phải Cây hít vào một hơi thật sâu, thúc giục chân khí đến tột cùng.

“Roẹt!”

Chiếc áo nổ tung, nửa trên trần trụi lộ ra bắp thịt.

“Hử?”

Biển Trời Một Màu thấy Bồ Đề Nào Phải Cây chỉ mất có mỗi áo giáp, trên người chẳng bị thương chút nào thì hơi sửng sốt, vẻ mặt có chút bất ngờ.

“Trọng Dương Kiếm Pháp” là kiếm pháp cấp cao của Toàn Chân giáo, bất kể là lực phán định hay sát thương đều khá mạnh, hơn nữa binh khí hắn ta cầm trong tay chính là thần kiếm Công Bố, sắc bén vô cùng, chỉ cần khẽ thúc giục nội công một cái là đã có thể chém sắt chém ngọc.

Chiêu [Nhất Khí Hóa Tam Thanh] mới nãy là một chiêu vô cùng tốn nội lực trong “Trọng Dương Kiếm Pháp”, ba kiếm đã đủ để người chơi tầm trung bình thường chết không kịp ngáp, dù Bồ Đề Nào Phải Cây có là đệ tử Thiếu Lâm da dày thịt béo cũng phải chết ngay tức khắc.

Nhưng hòa thượng trước mắt này không những không chết mà thậm chí không chịu bao nhiêu sát thương, chỉ hỏng áo giáp mà thôi. Công pháp hộ thân của phái Thiếu Lâm mạnh đến như vậy sao?

“Í? Phòng ngự của tên Bồ Đề Nào Phải Cây kia cao thế, chẳng nhẽ gã cũng tu luyện công pháp giống lão Ngưu?”

Nhóm Một Đám Ô Hợp thấy cảnh tượng vừa rồi cũng buồn bực không thôi.

Mặc dù Thiếu Lâm tự là phái xe tăng điển hình, nhưng người có chỉ số phòng ngự đáng khiếp sợ thế này không nhiều, ngoại trừ Vương Viễn ra thì Bồ Đề Nào Phải Cây vẫn là người đầu tiên.

“Không thể đâu!”

Vương Viễn gãi gãi đầu, bản thân cũng không chắc chắn lắm.

Dẫu sao Bồ Đề Nào Phải Cây cũng là đệ tử của một trong Tứ Đại Thần Tăng – Không Văn, mà Kim Cương Bất Hoại Thần Công lại là công pháp độc môn của Không Kiến – hòa thượng đứng đầu bốn Thần Tăng. Từ chiêu gã mới sử dụng có thể lần ra chút đầu mối, nhưng Kim Cương Bất Hoại Thần Công không phải là Cái Thế Thần Công à? Theo lý phải là thứ có một không hai chứ?

“Là A La Hán Thần Công!”

Lúc mọi người đang ngờ vực không thôi, Ngàn Dặm Hoa Đào đang thuyết minh trên sân lớn tiếng giải thích: “Là nội công hộ thể cao cấp và mạnh nhất của Thiếu Lâm tự! Luyện đến trình độ cực cao sẽ đạt được sức mạnh vô cùng, đao thương không làm gì được.!”

“Chẳng trách! Hóa ra là A La Hán Thần Công!”

Nghe thấy lời giải thích của Ngàn Dặm Hoa Đào, Vương Viễn gật đầu hiểu rõ.

Hắn từng nghe Huyền Từ nhắc đến A La Hán Thần Công rồi.

Kim Cương Bất Hoại Thần Công mặc dù mạnh mẽ vô cùng, nhưng yêu cầu luyện tập quá hà khắc, mà A La Hán Thần Công là một bộ nội công cải tiến dựa trên tâm pháp của quyển trước.

Hiệu quả công pháp của nó ngược hoàn toàn với Kim Cương Bất Hoại Thần Công, có điều kém hơn chút xíu, là một trong những công pháp cao cấp của Thiếu Lâm tự, cũng là võ học trấn đường của Đạt Ma Đường.

Song tuy nói môn công pháp này đã được cải tiến, điều kiện học tập không hà khắc như bản gốc, nhưng người chơi có thể học được nó đều có thiên phú dị bẩm.

Đúng là cao thủ chuyên nghiệp, đến cả môn võ học này cũng nắm trong tay.

“Để ta coi ngươi chống đỡ được bao lâu!”

Trong lúc ngạc nhiên sửng sốt, Biển Trời Một Màu vẫn không dừng tay, trường kiếm vung liên tục mấy cái, kiếm quang lập lòe vạch ra bốn tàn ảnh.

“Hừ!”

Bồ Đề Nào Phải Cây cười lạnh, khom người cúi thấp đầu, chợt lao về trước, không lùi mà tiến, tay trái đặt ngang trước ngực.

“Keng keng keng keng!”

Bốn kiếm của Biển Trời Một Màu đâm liên tục lên cánh tay Bồ Đề Nào Phải Cây.

-111

-122

-145

-96

Bốn giá trị sát thương không đáng kể nhảy lên trên đầu gã hòa thượng.

Cùng lúc đó, Bồ Đề Nào Phải Cây vung tay nện ba chưởng liên tiếp vào ngực Biển Trời Một Màu.

Bồ Đề Nào Phải Cây có nội lực hùng hậu, dưới sự thúc đẩy của chân khí, chưởng lực bên phải ngưng tụ thành một bóng mờ màu vàng, ba chưởng đều xuất hiện từng đóa hoa sen, lao thẳng về phía kẻ địch đối diện.

[Liên Thai Tam Thủ Pháp] trong Tán Hoa Chưởng của Thiếu Lâm.

Đối mặt với chưởng lực của Bồ Đề Nào Phải Cây, Biển Trời Một Màu dĩ nhiên không dám thờ ơ. Y kéo trường kiếm lại, vung ngang từ trái sang phải, vạch ra một đường kiếm quang.

“Soạt!”

Dưới lực phán định cực mạnh của kiếm Công Bố, chưởng lực của Bồ Đề Nào Phải Cây bị chém tan, tiêu tán giữa không trung.

Bạn cần đăng nhập để bình luận