Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1339: Tìm người chuyên nghiệp

Rất nhiều manh mối nhiệm vụ cao cấp đều nằm trong tay của NPC phát nhiệm vụ, sau khi kích hoạt nhiệm vụ không thể vội vàng nhận nhiệm vụ ngay, bằng không những manh mối này sẽ không thể có được nữa, mà nhất định phải hỏi cho rõ rồi chọn nhận hay không mới được.

Sau khi nhiệm vụ cao cấp thất bại thường đều có sự trừng phạt, huống hồ đây còn là nhiệm vụ cốt truyện sư môn ẩn… nếu như bọn họ không hoàn thành được nhiệm vụ này, không chỉ Phi Vân Đạp Tuyết mất cống hiến sư môn, mà ngay cả Vương Viễn cũng sẽ bị liên lụy mà rớt cống hiến bản môn.

Kết quả, Phi Vân Đạp Tuyết không thèm hỏi lấy một lời mà đã xác nhận, khiến Vương Viễn thật sự muốn đánh hắn ta một trận.

“Ta cũng không biết mà…” Phi Vân Đạp Tuyết cũng rất oan ức: “Trước đây, ta không làm nhiều nhiệm vụ cho lắm.”

“Vậy trang bị công pháp của ngươi ở đâu ra?” Vương Viễn vừa nói ra lời này, đã hơi hối hận, ông nội trước mặt này đến thăng cấp còn có thể tốn tiền mua đan kinh nghiệm, lại còn phải hỏi trang bị công pháp ở đâu ra à, đây còn không phải biết rõ còn hỏi hay sao. Với khả năng kinh tế của Phi Vân Đạp Tuyết, sợ rằng không phải nhiệm vụ sư môn thì bản thân cũng chỉ phụ trách việc giao nhiệm vụ.

“Ngươi biết mà…” Phi Vân Đạp Tuyết mang vẻ mặt bất đắc dĩ, trên đầu lấp lóe ánh sáng của cẩu bài cấp mười lăm.

“Được rồi…”

Vương Viễn cũng không có cách nào khác, đổi lại là người khác nói mình không biết, con mẹ nó, hơn cấp một trăm rồi chắc chắn là đang làm màu, nhưng Phi Vân Đạp Tuyết nói mình không biết rõ, vậy chắc chắn là không rõ thật…

Người không biết thì không có tội, Vương Viễn cũng chẳng muốn mắng hắn ta.

“Đi thôi…”

Phi Vân Đạp Tuyết thấy Vương Viễn không nói gì, mới đi qua kéo cánh tay hắn ta với vẻ lấy lòng, định rời khỏi đại điện Linh Tựu cung.

“Đi? Đi đâu?” Vương Viễn hỏi ngược lại.

“Thì đi tìm Đồng Lão đó!” Phi Vân Đạp Tuyết đáp.

Vương Viễn tức cười: “Ngươi có biết Đồng Lão ở đâu không?”

“Không biết…” Phi Vân Đạp Tuyết lắc đầu.

“Chính là thế đó, lẽ nào chúng ta đi bộ khắp thế gian hay sao?” Vương Viễn nói với vẻ cạn lời.

“Vậy phải làm sao? Ra ngoài tìm một chút, lỡ như đụng phải thì sao, tóm lại vẫn tốt hơn là ở lại đây.” Cách làm nhiệm vụ của Phi Vân Đạp Tuyết thật sự tầm thường đến mức khiến người không đành lòng nhìn thẳng.

Vương Viễn đỡ trán, thở dài rồi đáp: “Ngươi có thể nghỉ ngơi một chút! Đưa một phù truyền tống cho ta, ta gọi người tới giúp!”



Tìm người hiển nhiên không thể chạy loạn như ruồi bọ mất đầu được, mà phải tìm NPC phát nhiệm vụ hỏi cho rõ manh mối mới được, nhưng bây giờ đã nhận nhiệm vụ rồi, NPC nhiệm vụ đã đưa củ khoai lang nóng phỏng tay này cho Vương Viễn, nên nào còn có manh mối gì muốn nói cho hắn nữa.

Manh mối nhiệm vụ đã bị gián đoạn ở đây, muốn tiếp tục điều tra phá án, nhất định phải tìm người chuyên nghiệp.

Nói đến phá án tìm người, thì Chưa Tỏ của Thần Bộ Ti Đông Xưởng, và Điều Tử của Lục Phiến Môn mới là người chuyên nghiệp nhất, đương nhiên, Phương Đông Chưa Tỏ chủ yếu tay chân mật thám của hoàng đế, còn chuyện tìm người vẫn phải để Điều Tử, thuật Thiên Lý Truy Tung đó còn hữu dụng hơn cảnh khuyển nhiều.

Vương Viễn nhận được phù truyền tống từ tay của Phi Vân Đạp Tuyết, gửi tin nhắn cho Điều Tử, sau khi xác nhận Điều Tử đang không bận, mới gửi lời mời truyền tống tới.

Tia sáng lóe lên, Điều Tử mặc đồ màu đen đã tới Linh Tựu cung của phái Thiên Sơn.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Vừa đến đại điện Linh Tựu, Điều Tử đã ngửi thấy mùi phạm tội, mắt đảo sáu phía, tai nghe tám hướng, sau khi nhìn quanh một vòng, mới hỏi: “Có phải có người mất tích hay không?”

Nhìn thấy chưa, đây mới gọi là chuyên nghiệp.

“Không sai!” Vương Viễn đáp.

“Xác nhận thời gian mất tích trước, rồi xác định trong khoảng thời gian này có người lạ hay không, rồi tra đến động cơ gây án…” Điều Tử phân tích một cách chuyên nghiệp, gần như là bản năng.

“Được rồi, đừng phí lời nữa! Đã xác định được kẻ tình nghi gây án rồi!” Vương Viễn vô cùng vui vẻ khi thấy Điều Tử có cùng suy nghĩ với mình, xem ra mình làm việc cũng được tính là một nửa chuyên nghiệp.

Điều Tử là người chuyên truy tìm, còn Vương Viễn vừa vặn ngược lại, hắn từ nhỏ đến lớn đều chơi trò chống theo dõi… cái này cũng có thể nói là trăm sông đổ về một biển, thật sự khiến người cảm thán.

“Vậy ngươi kêu ta qua đây làm gì?” Điều Tử hỏi ngược lại.

“Truy tìm hung thủ!” Vương Viễn quay đầu, hỏi Mai Kiếm: “Có vật bên người của Đồng Lão không?”

“Có!” Mai Kiếm lôi một cái yếm màu hồng cho trẻ con mặc ra, đưa cho Vương Viễn, rồi nói: “Đây là đồ bên người mà Đồng Lão thích nhất…”

[Nội y của Thiên Sơn Đồng Lão]

Đù, màu hồng, không ngờ rằng lão yêu bà này còn có nội tâm dữ dội như vậy.

Vương Viễn nhận được nội y, đặt ngay dưới mũi của Điều Tử, nói: “Ngửi đi!”

“Con mẹ nó, sỉ nhục công sai! Đi về nha môn với ta một chuyến!”

Điều Tử nổi giận, trực tiếp lôi gông cùm ra, sau khi thành lập tội danh, cái thứ này đã mắc lên cổ thì đến Tiêu Phong cũng không chạy thoát được.

Mẹ nó, hòa thượng này thật đúng là láo xược, vậy mà lại dám coi đường đường là thần bộ số một của Lục Phiến Môn làm cảnh khuyển!

“Ha ha!”

Vương Viễn thấy Điều Tử nổi nóng, mới cười ha ha, vội vàng nói với vẻ vô cùng hèn hạ: “Điều ca, ta cũng không có ý gì khác, thuật Thiên Lý Truy Tung đó của ngươi không phải là dùng như vậy hay sao?”

“Ta có thể dùng, nhưng ngươi không thể nói, hiểu chưa?” Điều Tử lớn tiếng uy hiếp.

“Hiểu rồi, hiểu rồi… vậy ngài?” Vương Viễn vội vàng giơ nội y với vẻ mặt cầu xin.

“Tạm thời giúp ngươi việc này vậy!” Điều Tử trợn trắng mắt nhìn Vương Viễn, thuận tay cầm nội y của Thiên Sơn Đồng Lão, đặt dưới mũi ngửi một cái, đồng thời trong lòng cũng thầm mắng nhà thiết kế trò chơi là đồ chó má, đừng nói là người khác, mà ngay cả bản thân Điều Tử khi sử dụng một chiêu này cũng cảm thấy mình không phải con người.

“Đệt! Sớm biết thế này, ngay từ đầu đã tìm Điều Tử tới không phải là được rồi sao…”

Phi Vân Đạp Tuyết nghĩ đến tuyệt kỹ này của Điều Tử, nói: “Trực tiếp ngửi một cái đã có thể xác định được phương hướng, còn cần suy luận hung thủ làm gì nữa?”

“Ngươi đừng nói những lời không có chuyên môn như thế!” Vương Viễn đáp: “Hệ thống có thiết lập, nhất định phải tìm ra đường suy luận chính xác, xác định được mục tiêu, thì thuật Thiên Lý Truy Tung mới có tác dụng, trực tiếp đưa lên ngửi, còn không phải là cảnh khuyển hay sao, ngươi dám sỉ nhục công sai, cẩn thận Điều Tử bắt ngươi lại đấy.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận