Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 231: Nghề phụ của Vương Viễn

Hôm qua ngươi là một danh nhân được giang hồ thông báo cho toàn thế giới biết, hôm nay ngươi có thể trở thành một người đi đường không có chút danh tiếng nào.

Trước khi bị giam, Vương Viễn là kẻ địch của tất cả mọi người thuộc Ngũ Nhạc phái, thế nhưng chỉ cần hắn bị giam nửa tháng, tất cả mọi người đều đã quên Ngưu Đại Xuân là ai.

Bây giờ, không ai quan tâm đến Vương Viễn nữa, hắn không khác gì một người bình thường cả.

Không thể phủ nhận lão hòa thượng Huyền Từ rất giảo hoạt, nói là giam Vương Viễn nửa tháng để cho hắn úp mặt vào tường hối lỗi, thật ra là dùng một hình thức khác để bảo vệ Vương Viễn, để hắn có thể yên ổn luyện cấp tu hành.

...

Đi tới thành Lạc Dương, Vương Viễn chạy thẳng tới cửa bắc của thành.

Trong trò chơi, mỗi một chủ thành đều có khu vực khai thác mỏ, khu vực khai thác mỏ của thành Lạc Dương ngay tại thành bắc.

Trước khi Vương Viễn bị giam, Độc Cô Tiểu Linh đã đồng ý giúp hắn làm một cái cánh, hơn nữa còn đưa cho Vương Viễn danh sách những nguyên liệu cần thiết. Thế nhưng bởi vì bị giam nên Vương Viễn vẫn chưa đi tìm nguyên liệu được. Hôm nay được ra tù, hắn đương nhiên muốn làm xong đôi cánh này.

Ở trong trò chơi mà khinh công ở khắp mọi nơi này, biết bay tuyệt đối là một lợi thế không nhiều người có.

Nhưng mà ngay khi Vương Viễn đi ngang qua tửu điếm Hữu Gian, hắn bỗng dừng lại.

Cho dù là nơi để giải trí tiêu xài, thế nhưng tửu điếm Hữu Gian vẫn rất vắng vẻ, dù sao thì trò chơi này mới mở không bao lâu, phần lớn người chơi đều đang tranh thủ từng giây từng phút để thăng cấp, tu luyện võ học, vì vậy trừ những bang chủ của các bang hội ra, những người khác đương nhiên sẽ không lãng phí thời gian ở chỗ này.

Thế nhưng không hiểu vì sao, lúc này lại có rất nhiều người chơi chen chúc ở trước cửa của tửu điếm Hữu Gian.

"Chẳng lẽ có BOSS xuất hiện?"

Nhìn thấy cảnh này này, Vương Viễn suy đoán.

Có thể để cho người chơi nghiêm nghiêm thật thật thành như vậy, hoặc là có người đang đánh nhau, hoặc là có BOSS xuất hiện.

Vương Viễn là ai? Gặp được tiện nghi mà không chiếm thì không phải Vương Viễn, vì vậy hắn cũng chen vào tửu điếm.

Thế nhưng khi Vương Viễn chen được vào trong tửu điếm thì hắn lại thấy những người chơi ở đây đều đang luyện tập nấu ăn. Chuyện này khiến Vương Viễn cảm thấy rất khó hiểu.

Trong trò chơi này, nấu ăn giống với rèn đúc và may vá, đều là nghề phụ, bất quá nếu phải so sánh thì nấu ăn vẫn kém hơn một chút. Dù sao nếu học rèn đúc hoặc may vá thì người chơi còn có cơ hội chế được thần binh bảo giáp, còn nếu học nấu ăn thì hoàn toàn không có một chút tác dụng nào.

Mặc dù thức ăn có thể gia tăng vĩnh viễn một chút thuộc tính của người chơi, nhưng muốn làm thức ăn thì phải cần công thức nấu ăn, không phải cứ ném loạn nguyên liệu vào nồi là có thể nấu được một món ăn ngon.

Trọng yếu hơn, thức ăn khác với thần binh lợi khí, trang bị tốt rất khó tìm còn thức ăn ngon thì ở đâu cũng có. Dù người chơi có học nấu ăn hơn nửa năm thì đồ ăn họ làm ra chưa chắc đã hơn được đồ ăn ở quán rượu.

Vì vậy trong tất cả các nghề phụ, nấu ăn là nghề có con đường tăm tối nhất. Trong mười ngươi chơi sẽ có ít nhất là ba người theo nghề thợ rèn, thế nhưng trong một trăm người chơi chưa chắc tìm được một người theo nghề nấu ăn.

Thế nhưng bây giờ lại có nhiều người xếp hàng trước cửa quán rượu học nấu ăn như vậy, thực sự có chút kì quái.

Ngay tại thời điểm Vương Viễn vẫn đang cảm thấy khó hiểu, hắn bỗng nghe được lời nói của người bên cạnh: "Lão già kia như thần long thấy đầu không thấy đuôi, chúng ta học nấu ăn xong có tác dụng gì không?"

"Đừng quan tâm đến việc có dùng được hay không, nghề nhiều cũng không đè chết người được!" Người còn lại nói: "Thời điểm tên "Cung Hỉ Phát Tài" học nấu ăn, hắn cũng không nghĩ nhiều như vậy."

"Cung Hỉ Phát Tài? Cái tên này nghe có chút quen tai." Vương Viễn xoa xoa cằm.

Sau khi nghe ngóng một phen, Vương Viễn rốt cuộc cũng hiểu có chuyện gì đang xảy ra.

Nguyên lai gần đây có một người chơi tên là Cung Hỉ Phát Tài đang nướng đồ ăn ở ngoài thành Lạc Dương thì gặp một lão già ăn xin. Lão già kia ăn mấy miếng thịt của gã, sau đó truyền cho gã một chiêu "Hoặc Dược Tại Uyên", đó là một trong những chiêu thức của môn tuyệt học Giáng Long Thập Bát Chưởng.

Cung Hỉ Phát Tài là một người thích khoe khoang, sau khi học được tuyệt học, hắn trực tiếp đăng thông tin của môn võ học mình vừa nhận được lên diễn đàn, kết quả khiến rất nhiều người chú ý. Bây giờ người chơi chưa có nghề phụ ở các chủ thành đều kéo nhau đi học nấu ăn, hy vọng cũng có thể gặp được kỳ ngộ khi đi dã ngoại như Cung Hỉ Phát Tài.

Tuyệt học Giáng Long Thập Bát Chưởng hay còn được gọi là chưởng pháp đệ nhất thiên hạ, thà học sai cũng không buông tha chính là thứ mà mọi người chơi đều nhắm tới.

Nghe xong, Vương Viễn không nhịn được khịt mũi coi thường đám người này.

Bất quá Vương Viễn suy nghĩ lại một chút, hình như hắn cũng chưa có nghề phụ.

Thợ rèn vừa mệt vừa nóng, Vương Viễn không thích, thợ may phải kiên nhẫn xe chỉ luồn kim, để Bôi Mạc Đình học nghe còn hợp lý... Nghĩ tới nghĩ lui, Vương Viễn thấy mình chỉ có hứng thú với nấu ăn, dù sao thì trình độ nấu nướng của Vương Viễn ở ngoài đời thực cũng ở mức khá cao.

Tới cũng đã tới rồi, không thể trở về tay không, Vương Viễn dứt khoát đi vào phòng bếp sau quán rượu, nói chuyện với NPC đầu bếp, học được khả năng nấu ăn cơ bản.

Học xong, Vương Viễn cũng không quên vạch rõ ranh giới giữa mình và đám người chơi xuôi theo chiều gió này: "Các ngươi học vì kỳ ngộ, còn ta học vì sở thích!"

Học nấu nướng, cũng chỉ là tiện đường mà thôi.

Sau khi rời khỏi quán rượu Hữu Gian, Vương Viễn trâu không ngừng vó, thi triển Vạn Lý Độc Hành một đường thẳng tiến tới khu quặng của Lạc Dương.

Giống như đội cày vàng và đội cày đồ, đào quặng cũng là một nghề nghiệp người chơi thường chọn, hơn nữa đây còn là nghề nghiệp được số người chơi lựa chọn nhiều nhất, chiếm gần 60% sức lao động của người chơi nghề nghiệp.

So với đội cày vàng và đội cày đồ, nghề nghiệp này khá là buồn tẻ, mỗi ngày chỉ vung cuốc lên đào quặng trong hầm mỏ. Nếu chơi game sử dụng bàn phím với chuột, chỉ cần mở auto treo mấy chục tài khoản xong là người chơi được rảnh tay không cần để ý nữa. Nhưng game thực tế ảo thì phải tự mình đào quặng cuốc đất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận