Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1211: Ai chơi ta?

Nhưng khi tất cả mọi người đều nghĩ đám Thần Uy Không Cản Nổi đã thoát khỏi cạm bẫy, thì đột nhiên từ dưới bẫy truyền lên một tràng cười điên cuồng: "Khà khà khà, muốn chạy?"

"???"

Nghe tiếng cười kỳ dị như thế, tất cả mọi người đều sửng sốt, cùng lúc đó, một đám đệ tử Ma giáo mặc áo vàng, mang theo xẻng từ dưới đất nhảy lên.

Là kỳ chúng Hậu Thổ Kỳ!!!

Đám kỳ chúng Hậu Thổ Kỳ này có khoảng hơn trăm người, trực tiếp vây xung quanh bẫy chật như nêm cối. Không đợi đám cao thủ đáp xuống đất, đám kỳ chúng đều giơ xẻng trong tay lên, đập về phía chúng cao thủ.

Ác độc, thật sự là ác độc...

Đầu tiên là làm bẫy gài người, người ta không mắc mưu thì mạnh mẽ đập chết người ta. Phụ bản này vừa vào đã cho người chơi một đòn cảnh cáo rồi.

Bảo sao vừa rồi, những người chơi bị truyền tống ra ngoài đều mang vẻ mặt buồn bực, xem ra bọn họ đều chết một cách rất mất mặt.

Nếu là cao thủ bình thường, không nói tới việc có thể nhảy ra khỏi bẫy hay không, cho dù có nhảy ra được thì chưa kịp tiếp đất đã bị Hậu Thổ Kỳ đập chết rồi. Nhưng bây giờ, người kỳ chúng Hậu Thổ Kỳ đối mặt lại là một đám game thủ chuyên nghiệp đỉnh cấp, đương nhiên mưu kế không dễ dàng được thực hiện rồi.

Tất cả mọi người đều là cao thủ, một mình đấu với cao thủ cấp 120 bậc chưởng môn cũng không rơi vào thế hạ phong, mà đám kỳ chúng Hậu Thổ Kỳ mới chỉ khoảng cấp 50-60 mà thôi, sao có thể dễ dàng đập chết bọn họ chứ.

Tuy rằng kỳ chúng Hậu Thổ Kỳ chiếm hết địa lợi, còn có phối hợp trận hình, nhưng chênh lệch thực lực lại không phải dễ dàng bù lại như vậy. Đám người Hoa Phi Hoa rơi vào hoàn cảnh xấu như vậy, nhưng lấy một địch mười vẫn rất thành thạo.

Bạch Hạc Lưỡng Sí thi triển kiếm quyết, trường kiếm chia làm mười thanh bảo vệ toàn thân, trong nháy mắt chém chết ba tên Hậu Thổ Kỳ. Hoa Phi Hoa có Thái Cực chân khí hộ thể, tá lực đả lực, trong lúc nâng tay đã ném hai tên địch vào trong bẫy phía sau.

Thần Uy Không Cản Nổi thì giơ cao tấm chắn lớn, mặc cho xẻng đập lên lá chắn phát ra tiếng vang đùng đùng, vẫn lù lù bất động.

Ám Nguyệt Vô Quang là đỏm dáng nhất, tên này là cao thủ Đường Môn, khinh công cực cao, bay tới bay lui, là là trên đỉnh đầu đám Hậu Thổ Kỳ.

"Các ngươi nói thử xem nếu tên kia rơi xuống thì sẽ ra sao?" Mario không có ý tốt hỏi Vương Viễn.

"Chuyện này ai biết được!" Vương Viễn theo ánh mắt Mario nhìn thoáng qua Ám Nguyệt Vô Quang cách đó không xa, sắp bay ra khỏi vòng vây nói: "Ngươi có thể tìm một người thử xem."

"Hắc hắc! Cho ta mượn chút nội lực!" Mario cười một tiếng đểu giả, liếc mắt với Vương Viễn.

Vương Viễn hiểu ý, tay phải đặt lên vai Mario, một cỗ nội lực hùng hậu chảy vào trong cơ thể Mario. Mario vận khởi Tham Hợp Chỉ, đánh về phía Ám Nguyệt Vô Quang, một luồng kình lực vô hình cách mười mét, điểm lên người Ám Nguyệt Vô Quang.

"Phốc!"

Thân hình Ám Nguyệt Vô Quang thoáng cứng lại, bị Mario điểm huyệt, ngừng giữa không trung.

"Con mẹ nó! Ai chơi ta?"

Ám Nguyệt Vô Quang đột nhiên bị định trụ, trong lòng cực kỳ hoảng sợ, cuống quýt nhìn khắp nơi. Mario lại cách hắn ta hơn ba trượng, nên hắn ta hoàn toàn không hoài nghi là Mario làm.

Bị điểm huyệt, khinh công của Ám Nguyệt Vô Quang cũng bị cắt đứt, toàn thân không thể động đậy, rơi thẳng xuống đất. Kỳ chúng Hậu Thổ Kỳ đuổi tới, từng xẻng một đập Ám Nguyệt Vô Quang vào trong bẫy.

Sau đó đám kỳ chúng mạnh tay xúc đất, trong khoảnh khắc, chôn sống Ám Nguyệt Vô Quang dưới bẫy.

"Trời ạ! Đậu xanh!"

Nhìn thấy cách chết của Ám Nguyệt Vô Quang, tất cả mọi người đều giật mình.

Trong trò chơi có rất nhiều cách chết, sảng khoái nhất là bị người ta chọc cho một kiếm đúng điểm yếu hại, đau đớn nhất chính là bị người ta hành hạ tới chết, mà chôn sống chính là một trong số đó.

Đám Hậu Thổ Kỳ kia thật đủ cá tính, thế mà lại thích chôn sống người ta, không thể trêu vào rồi.

Lòng cảm thấy hoảng sợ, nên tâm muốn sống của đám cao thủ càng thêm mãnh liệt.

"Giết cho ta!"

Nhìn thấy chúng cao thủ sắp đột phá xẻng trận của Hậu Thổ Kỳ, Trang Tranh ở trong đám Nhuệ Kim Kỳ giơ lang nha bổng lên quát lớn một tiếng. Hồng quang lại lan tràn, bao trùm cả đám Hậu Thổ Kỳ.

Thuộc tính lực cánh tay của kỳ chúng Hậu Thổ Kỳ cũng tăng lên nhiều.

Đồng thời kỳ chúng Nhuệ Kim Kỳ lại lấy rìu bay ra, giương cung lắp tên, mũi tên và rìu bay tiếp tục bay về phía đám người Bạch Hạc Lưỡng Sí.

Hai tay khó địch bốn đấm, hảo hán cũng không đỡ nổi nhiều người.

Gặp tình thế xấu, đám người Bạch Hạc Lưỡng Sí có thể ngăn cản được Hậu Thổ Kỳ đã vô cùng không dễ, lúc này đám kỳ chúng Hậu Thổ Kỳ còn được thêm BUFF, sau đó lại thêm công kích tầm xa của Nhuệ Kim Kỳ. Hai mặt thụ địch như vậy, cho dù thủ đoạn của đám người Bạch Hạc Lưỡng Sí có mạnh hơn nữa thì cũng không ngăn cản nổi.

Không thể không nói, đám Ngũ hành kỳ này phối hợp lại thì khá khó chơi đấy, đạp sai một bước thôi là bị quản chế từng bước.

"Mau hỗ trợ ngăn cản mũi tên ám khí!"

Thấy đám cao thủ sắp bị diệt sạch, Vương Viễn biết không thể đứng nhìn được nữa, lập tức ra lệnh hỗ trợ với đám người Tống Dương.

Nói thế nào thì cũng là cùng nhau đánh phụ bản, tạm thời không bàn tới trình độ đánh phụ bản của đám cao thủ này như thế nào, nhưng thực lực của bọn họ thì vô cùng cường hãn. Đây mới là cảnh tượng đầu tiên thôi đã khó đánh như vậy rồi, phía sau chắc chắn sẽ càng khó hơn, nên không thể trơ mắt đứng nhìn bọn họ chết ở chỗ này được, loại tình huống này thì thêm một người là thêm một sự giúp đỡ.

Vừa nói xong, Vương Viễn và Tống Dương đã một trái một phải nhảy tới trước mặt Thần Uy Không Cản Nổi.

Thần Uy Không Cản Nổi có tấm chắn, nhưng chỉ có thể ngăn cản mũi tên bay về phía mình, chứ không ngăn cản nổi công kích đang bay về phía những người khác.

Lúc này, Tống Dương ở bên phải vận khởi Bắc Minh chân khí, hai tay tung bay, trong khoảnh khắc đã đập rơi mấy cái rìu bay cùng khoảng hơn chục mũi tên.

"Cô nương thân thủ tốt đấy!"

Thần Uy Không Cản Nổi thấy một màn như vậy, ánh mắt có chút đăm chiêu, trong lời nói tràn đầy rung động...

Nói thật, đối với những cao thủ như bọn hắn mà nói, dựa vào ra tay tần suất cao ngăn cản mũi tên ám khí bay tới không phải chuyện khó, nhưng đập rơi hơn mười mũi tên như Tống Dương thì cũng rất khó, cho dù có thể làm được như vậy cũng là miễn cưỡng mà thôi.

Nhưng giờ phút này, Tống Dương lại làm tới thành thạo, giống như đó chỉ là một thao tác bình thường mà thôi, cô gái này thật khủng bố.

Bạn cần đăng nhập để bình luận