Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 803: Trường Lạc Tán

Hết cách rồi, bảo vật chính là như vậy, bản thân nó đã có rất nhiều hạn chế.

Vương Viễn vô cùng buồn bực nhét [Phù Lục Đại Toàn của Trương Thiên Sư] vào trong ngực áo, sau đó lại lôi ra vật phẩm lúc nãy mới sờ được trên người Bối Hải Thạch.

[Ngũ Hành Lục Hợp Phiến]

Phẩm chất: Ưu tú

Ngoại công +200

Nội công +200

Độ bền: 50/50

Yêu cầu sử dụng: Lực tay 50, căn cốt 50

[Thuộc tính đỡ đòn tăng lên 20%]

Ngũ Hành Tương Sinh: Chiêu thức bị động, khả năng khôi phục từ thổ nạp tăng lên 30%.

Thiên Địa Lục Hợp: Chiêu thức bị động, cảnh giới Ngũ Hành Lục Hợp Chưởng +1.

Diệu Thủ Hồi Xuân: Chiêu thức chủ động, thúc giục nội lực, khôi phục 50% khí huyết của mục tiêu trong nháy mắt, thời gian hồi chiêu 15 giây.

Giới thiệu vật phẩm: Vũ khí tùy thân của quân sư bang Trường Lạc - Bối Hải Thạch.

[Ngũ Hành Lục Hợp Chưởng]

Loại hình: Chưởng pháp

Phẩm chất: Cao cấp

Giới thiệu: Tuyệt học uy chấn giang hồ của Bối Hải Thạch

Điều kiện học tập: Căn cốt 41, ngộ tính 32

Bối cảnh công pháp: Lấy ngũ hành làm căn cơ, mượn thiên địa trên dưới bốn phương hợp lực, đây là một môn võ thuật mượn lực đả lực vô cùng cao minh.

Trong “Đại Võ Tiên”, công pháp chữa trị cực ít, cây quạt này kèm theo chiêu thức chữa trị đã được tính là cực phẩm rồi.

Uy lực của Ngũ Hành Lục Hợp Chưởng ra sao Vương Viễn đã từng được chứng kiến, mượn lực đả lực, cùng một kiểu võ học với tuyệt học Thái Cực Quyền và Đẩu Chuyển Tinh Di, nói chung khá mạnh.

Thêm nữa cây quạt và chưởng pháp này còn hợp thành bộ trang bị công pháp, hai thứ tách ra đã rất đáng giá rồi, giờ đồng thời tung ra thị trường, giá cả có thể tăng thêm kha khá.

“Cũng không tệ lắm!”

Vương Viễn hết sức hài lòng nhét quạt và bí tịch vào trong ngực, sau đó tầm mắt lại đặt lên một bọc giấy.

[Trường Lạc Tán]

Phẩm chất: Tam phẩm

Hiệu quả: Xua tan chân khí hộ thân của mục tiêu trong vòng 60 giây.

Số lần sử dụng: 1/1

Giới thiệu vật phẩm: Độc dược độc môn của Diệu Thủ Hồi Xuân - Bối Hải Thạch, chuyên dùng để phá chân khí hộ thân của nhân sĩ võ lâm, âm hiểm xảo trá cực kỳ.

“Thứ tốt!”

Vương Viễn nhìn thấy thuộc tính của Trường Lạc Tán thì hai mắt tỏa sáng.

Bối Hải Thạch này sở dĩ khó đối phó là nhờ “Trường Lạc Tán”.

Trong “Đại Võ Tiên”, chân khí hộ thân là phương thức phòng thủ chủ yếu của người chơi, một khi bị mất, người chơi sẽ rơi vào trạng thái không phòng ngự, sát thương nhận được sẽ tăng lên trên diện rộng.

Nhưng Trường Lạc Tán này vô dụng với Vương Viễn, nó không làm gì được Kim Cương Bất Hoại Thần Công của hắn. Nếu không cho dù chỉ số phòng thủ của Vương Viễn có cao đến đâu, đụng phải Bối Hải Thạch với một gói Tràng Nhạc Tán, cũng sẽ bị đám con rối kia phanh thây tại chỗ.



Phó bản Trường Lạc Bang tổng cộng có năm cửa, ngoại trừ ba BOSS trước đó và tế đàn Vương Viễn đang đứng thì cửa cuối cùng chính Tụ Nghĩa Đường, nơi có BOSS bang chủ Trường Lạc Bang.

Quét dọn chiến trường xong xuôi, Vương Viễn xuyên qua đình viện, một thân một mình đi tới trước cửa cuối cùng “Tụ Nghĩa Thính”.

Hắn vô cùng do dự đứng trước cửa.

Bối Hải Thạch đã là BOSS cấp 75 thì bang chủ Trường Lạc Bang chắc chắn không yếu, quá nửa là lợi hại hơn cả Tạ Yên Khách. Trường Lạc Bang là phụ bản mười người, BOSS cuối một người chắc chắn đánh không lại. Giờ tiến vào và chết ở cửa cuối thật thì chết chỉ là chuyện nhỏ, rớt trang bị mới đáng lo hơn.

Nếu không đi vào, bản thân vì tìm Cẩu Tạp Chủng mới chạy tới đây, giờ ra ngoài hiển nhiên rất phí…

Sau khi do dự một lúc, Vương Viễn đưa ra quyết định cuối cùng: “Giờ ra ngoài cũng chết, kiểu gì cũng phải làm lại một lần! Chung quy hiện tại đụng BOSS vẫn hơn!”

Nâng cao 200% tinh thần cảnh giác, Vương Viễn cẩn thận mở cánh cửa Tụ Nghĩa Thính.

“Két…”

Vương Viễn bước vào tên trong Tụ Nghĩa Thính, lập tức ngây người sau khi bước vào trong.

Trong Tụ Nghĩa Thính cũng không hề được canh chừng nghiêm ngặt, đến đâu cũng đều có hộ vệ tinh anh như trong tưởng tượng của hắn, ngược lại, trong Tụ Nghĩa Thính hoàn toàn không một tên bang chúng nào của Trường Lạc Bang.

Tụ Nghĩa Thính rộng lớn, chỉ có đúng một thiếu niên.

Thiếu niên này có làn da ngăm đen, lớn lên ngược lại cũng được xem là tuấn tú, khí chất có chút trung hậu thành thật. Lúc này, đang ngồi khoanh chân ở vị trí bang chủ Trường Lạc Bang, ngay trước mặt Vương Viễn. Hai tay đặt ở đan điền, đôi mắt hơi khép, rõ ràng đang điều tức nội lực.

Cách thật xa, nhưng Vương Viễn cẫn có thể lờ mờ cảm nhận được hai luồng chân khí mạnh mẽ đang chuyển động trên người thiếu niên. Nhưng, điều khiến cho hắn cảm thấy kỳ lạ, là hai nguồn chân khí một trái, một phải, một lạnh một nóng, một âm một dương, phân rõ giới hạn này đang muốn phá bỏ lẫn nhau, chứ không thể nào giao hòa với nhau, điều này khá là kỳ lạ.

Chơi trò chơi lâu như vậy rồi, Vương Viễn vẫn biết rất rõ thiết lập công pháp nội lực trong [Đại Võ Tiên]. Nội công đại khái được chia thành ba loại dựa theo thuộc tính, gồm nội công tính dương, nội công tính âm, và thuộc tính điều hòa.

Ví dụ như Thiếu Lâm Cửu Dương Công chính là nội công thuộc tính dương. [Âm Sát Công] của Hắc Mộc Nhai chính là nội công thuộc tính âm. Mà nội công cơ bản sở học của Vương Viễn và Dịch Cân Kinh thì lại là nội lực thuộc tính điều hòa.

Nội công phối hợp với chiêu thức cùng thuộc tính, mới có thể phát huy được uy lực lớn mạnh. Nếu phối hợp với chiêu thức không cùng thuộc tính, nhẹ thì làm nhiều công ít, mà nặng thì còn có thể tẩu hỏa nhập ma.

Chỉ phối hợp chiêu thức mà đã như vậy rồi, huống chi là đồng thời tu luyện nội công không cùng thuộc tính. Đây chính là đòi mạng người mà. Huyền Trừng đại sư trong miệng của Huyền Từ, cũng đã chết vì tu luyện nội công khác thuộc tính cùng một lúc.

Thiếu niên trước mặt này, tuổi tác còn trẻ mà lại dám đồng thời tu luyện nội công âm dương, quả đúng là không sợ chết.

“Khà khà!”

Nhìn thấy một màn này, Vương Viễn trước tiên là ngạc nhiên một phen vì hành vi tự tìm đường chết của thiếu niên này, sau đó lại thầm vui sướng, bảo: “Tụ Nghĩa Thính này cũng không có người nào khác, thiết nghĩ thiếu niên này chính là bang chủ của Trường Lạc Bang! Nếu hắn ta đã muốn chết như vậy, vậy mình giúp hắn ta một tay đi! A di đà Phật, tiểu tăng mình thật đúng là quá tốt bụng!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận