Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 367: Thủ Dụ Mật Tông

Vương Viễn nói những lời này mà trong lòng cũng thầm rơi lệ, má nó, Linh Trí Thượng Nhân này cũng chẳng thông minh lắm, vậy mà Đại Thủ Ấn lại cần hai mươi điểm ngộ tính, quá rác rưởi!

Còn nữa, trước đó đã nói rõ ràng sẽ để mình chọn trước, kết quả đám Mặc Bạch chẳng thèm nhìn mình một cái đã tranh nhau quyền sở hữu công pháp rồi, quả thực không coi ai ra gì.

"Hở?"

Mấy người Mặc Bạch thấy Vương Viễn thế mà không cần [Đại Thủ Ấn] thì đồng loạt sửng sốt, ngay cả Phi Vân Đạp Tuyết cũng ngạc nhiên không thôi.

Đây chính là độc công đó, đốt đèn lồng cũng khó mà tìm được đấy biết không? Tên không giờ phút nào không nghĩ đến chuyện thừa nước đục thả câu này lại không cần, chuyện này… mặt trời mọc ở đằng Tây à?

Mọi người không ai ngờ được rằng, bởi vì điều kiện ngộ tính nên những võ học trân quý trong lòng bọn họ đều chẳng khác nào rác rưởi trong lòng Vương Viễn.

Kỳ thực cũng không phải Vương Viễn không muốn, công pháp có rác rưởi ra sao vẫn có thể bán lấy tiền mà, nhưng thông thường, đồ tốt hầu hết đều đến cuối cùng mới ra. Bọn họ giết Linh Trí Thượng Nhân đầu tiên, mà hắn chỉ có một cơ hội chọn chiến lợi phẩm, giờ mà cầm [Đại Thủ Ấn] thì chút nữa ra thứ tốt hơn, chẳng phải sẽ lỗ vốn sao?

Dù sao ở trong lòng Vương Viễn, không chiếm được lợi lộc gì thì chính là thua lỗ.

"Được rồi! Vậy ta cứ cất nó đi đã!"

Phi Vân Đạp Tuyết thấy Vương Viễn không hề bị lay động thì tiện tay nhét bí tịch [Đại Thủ Ấn] vào trong ngực, sau đó tiếp tục mò mẫm trên xác Linh Trí Thượng Nhân.

Chẳng mấy chốc, hắn mò được một chiếc nón úp vàng.

Chiếc nón này là vũ khí cấp bậc Tinh Lượng, nhưng lại là binh khí kỳ môn, cách dùng không khác Huyết Trích Tử là bao.

Binh khí kỳ môn không giống với đao kiếm, thứ này cần phải có bí tịch độc môn mới có thể phát động, cho nên người bình thường cầm được vũ khí mà chẳng có công pháp cũng coi như công cốc, muốn bán lấy tiền lại không được giá cao, cuối cùng chỉ tiện nghi Mặc Bạch.

Nhìn thấy dáng vẻ mừng rỡ của Mặc Bạch, Vương Viễn không khỏi xấu xa cười thầm: "Huyết Trích Tử của ngươi ở trong tay ta…"

Không biết do đánh thắng BOSS này lần đầu tiên hay là do tay Phi Vân Đạp Tuyết đỏ nữa, sau khi sờ được chiếc nón úp vàng, hắn lại mò ra được hai trang bị liên tục.

Một món tên là Vô Thượng Phật Quan, một là Đại Nhật Tăng Bào, tên nghe thì vô cùng lớn lối nhưng đều là rác rưởi cấp bậc Lợi Khí…

Vương Viễn thấy Phi Vân Đạp Tuyết ngay cả đồ cấp Lợi Khí cũng mò ra được thì không khỏi nguội lạnh trong lòng.

Xem ra trên người Linh Trí Thượng Nhân này chẳng có gì đáng giá cả, nếu thực sự không được thì lại mặt dày xin lại [Đại Thủ Ấn], dù sao cũng phải kiếm được một món, mình không dùng được nhưng cũng phải cầm món giá trị nhất, hạ mức tổn thất xuống thấp nhất.

"Ớ? Đây là gì?"

Ngay khi Vương Viễn đang lập mưu làm sao lấy [Đại Thủ Ấn] thì đột nhiên nghe được Phi Vân Đạp Tuyết lầm bầm một câu, ngay sau đó chỉ thấy hắn mò từ trên người Linh Trí Thượng Nhân ra một vật kỳ quái.

Thứ kia nhìn như một lệnh bài, song lại tròn trịa, lóng lánh ánh vàng, phía trên còn khắc một chữ “Vạn”, nhìn khá quỷ dị.

[Thủ Dụ Mật Tông]: Vật phẩm đặc biệt, dựa vào chỉ thị viết tay này để tiếp nhận nhiệm vụ đặc biệt ở chỗ NPC Mật Tông Tây Vực.

"Thủ Dụ Mật Tông!"

Vương Viễn nhìn thấy lệnh bài trong tay Phi Vân Đạp Tuyết thì hơi ngẩn ra.

Thủ dụ kiểu này Vương Viễn cũng có một cái, nhưng đó là thủ dụ của Huyền Từ, hiệu quả là có thể tự do đi lại trong Thiếu Lâm tự.

Mà hiệu quả của tấm Thủ Dụ Mật Tông này là có thể nhận được nhiệm vụ trong tay NPC Mật Tông Tây Vực.

Nhắc tới Mật Tông Tây Vực, Vương Viễn đã từng được nghe nói đến rồi.

Có câu nói này rất hay, võ công Trung Nguyên xuất Thiếu Lâm, võ học Tây Vực xuất Mật Tông.

Gì mà Ninh Mã Phái, Mật Tông, Thủ Ấn Tông các loại đều là Mật Tông cả, ngay cả loại thuần tà phái như Huyết Đao Môn cũng xuất phát từ đây.

Bởi vậy có thể thấy được, Mật Tông có ảnh hưởng cực lớn ở Tây Vực, hoàn toàn bao trùm gần nửa võ lâm ở khu vực đấy.

Hơn nữa cao thủ Mật Tông nhiều vô số kể, có người trên diễn đàn vạch trần rằng, gần đây có một cao thủ Ninh Mã Phái tên là Cưu Ma Trí đang gây sóng gió trong giới võ lâm Trung Nguyên, tu vi còn cao hơn cả chưởng môn các môn phái.

Mật Tông mạnh như thế nào có thể thấy được từ những sự việc rất nhỏ.

Trong “Đại Võ Tiên”, nhiệm vụ chính đồng nghĩa với công pháp và trang bị.

Nhận được nhiệm vụ trong tay NPC Mật Tông – một môn phái mạnh như vậy, dù có thể sẽ phiền toái chút nhưng phần thưởng chắc chắn không ít.

Dù sao NPC có thứ như thủ dụ đều là NPC cao cấp, ít nhất cũng phải có cấp bậc ngang với Huyền Từ.

"Ta muốn thứ này!"

Không đợi đám Mặc Bạch nói gì, Vương Viễn đã thình lình lên tiếng.

"Chuyện này…"

Đám Mặc Bạch nghe vậy đều nhíu mày.

Tất cả mọi người đều là cao thủ, dĩ nhiên sẽ không dễ lừa gạt như những người khác, hiệu quả của tấm thủ dụ này còn có thể hoàn thành đấy.

Hơn nữa mọi người cũng biết "Phượng Vũ Cửu Thiên" là bậc thầy công lược, đồ hắn chỉ đích danh muốn lấy sao có thể là rác rưởi vô dụng được.

"Nhìn cái gì!"

Vương Viễn trợn mắt nói với mấy người kia: "Thứ này ở trong tay ta mới có tác dụng. Cho dù cho các ngươi thì các ngươi có làm được nhiệm vụ này không?"

"Đậu mòe!!!"

Nhóm Mặc Bạch nghe thấy Vương Viễn nói vậy thì nổi nóng.

"Có làm được nhiệm vụ này không…"

Tất cả mọi người đều là cao thủ đấy, má nó, hắn đang nói tiếng người đó hả?

"Hơn nữa!"

Vương Viễn lại nói tiếp: "Trước đó chúng ta đã nói với nhau rồi, BOSS rớt đồ gì sẽ để cho ta chọn trước tiên, giờ ta muốn thứ này các ngươi có ý kiến gì không?"

"…"

Nhóm Mặc Bạch nghe vậy thì lập tức lộ ra vẻ mặt hết sức khó coi.

Bọn họ cố nén lại ý nghĩ muốn đánh Vương Viễn, nhao nhao khoát tay nói: "Ngươi cầm, ngươi cầm đi!"

Chậc, với tên "Phượng Vũ Cửu Thiên" trước mặt này, nhóm Mặc Bạch cũng bất đắc dĩ không thôi.

Bàn về thực lực, tên này có thể chống lại Linh Trí Thượng Nhân, thực lực dĩ nhiên không kém.

Bàn về tài trí, hắn trực tiếp dẫn cả đoàn đội mở đường chạy thẳng đến sân sau, nhẹ nhàng tóm được Linh Trí Thượng Nhân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận