Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1484: Kẻ thù chung của giang hồ

Nhưng Vương Viễn đối với các hòa thượng ở Thiếu Lâm tự, có thế nào cũng không yêu thích nổi, Huyền Từ là sư phụ của hắn, tình cảm sâu đậm đến cực điểm, lão chết thảm như vậy, mà cũng không có người nào đi ngăn cản lão, thực sự khiến Vương Viễn tức giận.

Thi thể của Huyền Từ còn chưa lạnh, các cao tăng hàng chữ Huyền còn chạy đến Tàng Kinh các xem náo nhiệt, hàng chữ Phương thì thuận nước đẩy thuyền lên nắm giữ quyền hành ở Thiếu Lâm tự. Loại nhân tình mờ nhạt này, cũng khiến hắn không cảm giác được tình người.

Đương nhiên, bọn họ đều là số liệu, không thể cảm giác được tình người cũng là chuyện rất bình thường, sở dĩ hắn không muốn ở lại Thiếu Lâm tự thêm, cũng là vì từ sau chuyện này, Thiếu Lâm tự đã không còn NPC nào giống như Huyền Từ đối xử tốt với mình nữa.

Trong Đại Hùng bảo điện này, Huyền Từ đã nhiều lần chỉ dạy hắn chân thành, nhiều lần cho hắn sự quan tâm đặc biệt, nhiều lần giúp hắn chỉ rõ sai lầm.

Đại Hùng bảo điện không có Huyền Từ, đã không còn là Đại Hùng bảo điện trong lòng Vương Viễn nữa, Thiếu Lâm tự không có lão, cũng không còn là Thiếu Lâm tự trong lòng hắn.

Ở lại nơi này, chỉ tổ thêm vài phần đau buồn mà thôi.



Từ Đại Hùng bảo điện đi một mạch ra khỏi sơn môn Thiếu Lâm tự, nơi này, Vương Viễn đã không còn lưu luyến gì nữa.

Nhưng trong một khắc hắn bước ra khỏi sơn môn Thiếu Lâm tự, đột nhiên trên trời vang lên thông báo giang hồ.

[Thông báo giang hồ: Đệ tử Thiếu Lâm tự Ngộ Si (Ngưu Đại Xuân) đã đánh chết gia chủ Mộ Dung Phục của Mộ Dung thế gia, Mộ Dung thế gia như rồng mất đầu, đối mặt với tai họa ngập đầu, hạn trong vòng mười ngày phải tìm lại được ngọc tỷ truyền quốc và gia phả của Mộ Dung thế gia, nếu không thể tìm được, Mộ Dung thế gia sẽ bị xóa tên khỏi giang hồ.]

“Ôi...”

Trong Đại Hùng bảo điện, đôi mắt của Phương Chứng hơi khép lại, thản nhiên bảo: “Ý trời rồi!”

“Cái đệt! Xảy ra chuyện gì thế này?”

Nhìn thấy thông báo của hệ thống, Vương Viễn có hơi ngơ ngác. Không ngờ mình giết chết cha con Mộ Dung Phục còn dẫn đến đại loạn.

Vậy mà mảnh gia phả tồi tàn và ngọc tỷ đó lại quan trọng với Mộ Dung thế gia đến vậy. Thậm chí còn lên đến mức độ “xóa tên khỏi giang hồ” đáng sợ như vậy.

Xóa tên khỏi giang hồ có ý nghĩa gì? Chính là trong giang hồ cũng không còn Mộ Dung thế gia truyền thừa trăm năm nữa, các đệ tử của Mộ Dung thế gia cũng sẽ biến thành tán nhân trong giang hồ, mất đi sự che chở của môn phái. Mà điều quan trọng nhất là ảnh hưởng trực tiếp đến công pháp của Mộ Dung thế gia.

Độ mạnh yếu của môn phái có liên quan đến thuộc tính mạnh yếu của công pháp môn phái. Môn phái càng mạnh, thì võ học môn phái được cộng thêm càng cao.

Thiếu Lâm tự còn đỡ, thuộc loại môn phái lớn nhân tài đông đảo, mất Huyền Từ thì vẫn còn Phương Chứng.

Còn loại giống như Cái Bang, Tiêu Phong vừa đi, đã trực tiếp bị chém một nhát đao...

Hiện giờ Mộ Dung thế gia đối mặt với kết cục xóa tên khỏi giang hồ, hậu quả của nó hiển nhiên cực kỳ nghiêm trọng.

Dù sao một chưởng môn mất đi là bị bổ một nhát, đến môn phái cũng không còn, vậy chẳng phải muốn một đao bổ chết luôn sao?

Hậu quả xóa tên thế nào, mọi người cũng chưa từng thấy môn phái bị xóa tên nên cũng không ai dám kết luận, phía trên đều chỉ là đoán mò, nhưng cho dù thế nào, xóa tên khỏi giang hồ không chỉ là vấn đề thực lực, mà còn là một loại sỉ nhục, có khả năng ảnh hưởng rất lớn đến việc hành tẩu trong giang hồ của các đệ tử Mộ Dung thế gia sau này, và cả thái độ của NPC đối với bọn họ.

Rõ ràng Vương Viễn là đang dùng sức của một mình hắn, đắc tội với toàn bộ Mộ Dung thế gia.

Lúc này, hắn cuối cùng cũng biết tại sao Phương Chứng không cho mình ra khỏi Thiếu Lâm tự, ở trong Thiếu Lâm tự còn tốt, có môn phái che chở, chỉ cần hắn không ra khỏi cửa thì sẽ không kích hoạt nhiệm vụ này.

Xui xẻo thay, quá xui xẻo.

Vương Viễn ở bên này tự nhận mình xui xẻo, nhưng thực ra người buồn bực nhất vẫn là đệ tử của Mộ Dung thế gia.

Mẹ nó chứ, chẳng hiểu cái kiểu gì!

Ngày nào Mộ Dung Phục cũng tản bộ khắp giang hồ có làm sao đâu, lần này đi tới Thiếu Lâm tự một chuyến, vậy mà lại bị người ta làm thịt. Gia phổ và ngọc tỷ cũng bị người cướp đi mất. Con mẹ nó, không có việc gì thì ở nhà đi! Loăng quăng bên ngoài làm gì?

Mà kẻ đáng hận nhất vẫn là Ngưu Đại Xuân đó, thằng chó này giết Mộ Dung Bác cũng thôi đi, lại còn giết luôn cả Mộ Dung Phục, cướp mất ngọc tỷ và gia phổ, khiến toàn bộ người trong Mộ Dung thế gia đều đứng ngồi không yên.

Nhưng càng vào loại tình huống hỗn loạn này, lại càng có cơ hội.

Cùng lúc các đệ tử của Mộ Dung thế gia nhận được thông báo giang hồ, cũng nhận được nhiệm vụ môn phái. Người chơi cướp được gia phổ, sẽ trở thành gia chủ đời tiếp theo của Mộ Dung thế gia.

Gia chủ một phái đấy!

Đây chính là chuyện uy phong cỡ nào, các đệ tử của Mộ Dung thế gia bon chen nhau, những người chơi ở môn phái khác trong giang hồ nhận được tin tức này, từ vui khi thấy người gặp hoa lúc đầu cũng biến thành ngưỡng mộ.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ giang hồ đều chấn động.

Vương Viễn đứng ở cửa Thiếu Lâm tự, vẫn còn cảm thấy may mắn: “Cũng may chỉ là Mộ Dung thế gia... mà không phải là kẻ thù chung của giang hồ...”

Thế nhưng hệ thống lại như thể biết được suy nghĩ của hắn, suy nghĩ của hắn vừa lướt qua, trên trời lại truyền tới một thông báo giang hồ.

[Giang hồ thông cáo: Ngọc tỷ truyền quốc của Mộ Dung thế gia lưu lạc trong giang hồ, cầm ngọc tỷ truyền quốc đồng nghĩa với việc nắm giữ sức mạnh to lớn, giành được quyền hạn lập quốc gia mới. Người nắm giữ hiện tại : Ngộ Si (Ngưu Đại Xuân), tọa độ: sơn môn Thiếu Lâm tự.]

Số giờ đã cầm: 57 phút 26 giây.

(Người chơi bị giết chết có tỷ lệ nhất định đánh rơi ngọc tỷ, sau khi mất ngọc tỷ sẽ tính giờ lại lần nữa, có hiệu lực với thời gian trong trò chơi, không tính thời gian offline.)

“Ôi đệt!”

Nhìn thấy giang hồ thông cáo, Vương Viễn nhịn không được buột miệng mắng một câu.

Hệ thống trò chơi đúng là đủ khốn nạn, sợ cái gì tới cái đó! Nó khiến hắn trở thành mục tiêu của Mộ Dung thế gia còn chưa đủ, giờ trực tiếp biến hắn thành kẻ thù chung của toàn giang hồ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận