Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1463: Thắng thua đã rõ

“Oanh!!!”

Một tiếng động lớn vang lên, chưởng lực băng hàn của Trang Tụ Hiền đánh thẳng vào người Vương Viễn. Chưởng lực va vào ánh sáng vàng trên người hắn lập tức bị đánh văng ra, sau đó tản ra các hướng.

Tuy rằng chưởng lực bị đánh văng ra, nhưng gió lạnh cực kỳ ác liệt, Vương Viễn cũng lạnh đến mức run bần bật.

Những nơi mà chưởng phong lan tới đều đông thành băng.

Giữa cái nắng gắt của mùa hè chói chang, quần hùng võ lâm đứng cách đó mấy trượng cũng có cảm giác giống như rơi xuống hầm băng.

Chúng tăng Thiếu Lâm phía sau Vương Viễn lập tức vận nội lực chống đỡ, khó khăn lắm mới chống đỡ được sự xâm nhập của gió lạnh.

Nhưng mà Vương Viễn ăn một chưởng toàn lực của Trang Tụ Hiền lại không có chút tổn thương nào. Ánh sáng vàng của Kim Cương Bất Hoại Thần Công tản đi, Vương Viễn vẫn đứng sừng sững ở trên dấu chân, cả người không hề lay chuyển một chút nào.

“Má nó! Tên khốn không biết xấu hổ!!”

Người chơi đang ngồi ở đây trông thấy cảnh này, bọn họ không nhịn được âm thầm giơ ngón giữa về phía Vương Viễn.

Là người chơi, đặc biệt là người chơi Thiếu Lâm tự, tất nhiên mọi người đều biết Vương Viễn có một Cái Thế Thần Công tên là Kim Cương Bất Hoại Thần Công, trong đó có một chiêu là kỹ năng vô địch, có thể chống đỡ toàn bộ sát thương.

Đừng nói là Trang Tụ Hiền, cho dù Đông Phương Bất Bại có tới thì cũng không động được vào một sợi tóc của Vương Viễn.

Không thể ngờ được tên hòa thượng nay gian trá như vậy, ngoài miệng nói rất đường hoàng, cái gì mà vì tình cảm giữa hai nhà, bản thân sẽ không đánh trả, nguyện ý dùng chính thân mình để khiến Trang Tụ Hiền biết khó mà lui, cuối cùng lại dùng kỹ năng vô địch lừa chiêu lớn của Trang Tụ Hiền, đúng là quá đê tiện.

Một chưởng của Trang Tụ Hiền đánh xuống, tất nhiên Vương Viễn cả danh cả lợi đều lấy.

Thiếu Lâm tự lấy từ bi làm gốc, là anh em chính phái, cam tâm chịu một chưởng, Trang Tụ Hiền lại bị kẻ ác sai sử đi tấn công võ lâm chính đạo.

Một bên bao dung thiên hạ, một bên không phân rõ phải trái đúng sai.

Nói riêng về điểm xuất phát, Vương Viễn là người đại diện của Thiếu Lâm tự, không biết cao hơn Trang Tụ Hiền bao nhiêu lần.

Còn về phương diện võ công, người ta đứng ở đó để ngươi đánh, ngươi còn không đánh được, ai cao ai thấp, tất nhiên vừa nhìn đã hiểu.

Đánh người còn không có sức, còn nói bản thân là giới giang hồ?

Người chơi có diễn đàn, có internet, kiến thức có thể cùng tìm hiểu, biết Kim Cương Bất Hoại Thần Công cũng không phải là chuyện lạ gì.

NPC lại là người giang hồ cổ đại, người từng trông thấy võ công thần kỳ như vậy quả thật rất ít.

Thấy Vương Viễn ăn một chưởng của Trang Tụ Hiền mà không hề bị lay chuyển một chút nào, quần hùng trong thiên hạ không khỏi choáng váng.

Mọi người đứng ở đằng xa, bị chưởng phong của Trang Tụ Hiền lan tới một chút mà đã khó có thể chống đỡ, Vương Viễn lại đứng ở đó chịu toàn bộ chưởng lực mà không có một chút tổn hại nào, tu vi cao như vậy hiển nhiên đã vượt ngoài sự tưởng tượng của mọi người.

“Chuyện này... Sao có thể chứ?”

Lúc này người kinh ngạc nhất không ai khác chính là đám người Trang Tụ Hiền và Trần Hữu Lượng. Trang Tụ Hiền không biết nội công của mình cao đến mức nào, nhưng Trần Hữu Lượng và Toàn Quan Thanh lại rất rõ ràng, nếu không bọn họ cũng sẽ không để Trang Tụ Hiền tới khiêu chiến phương trượng Huyền Từ vốn đang là Minh chủ võ lâm.

Nhưng hiện giờ một chiêu toàn lực của Trang Tụ Hiền còn không làm bị thương được đồ đệ của phương trượng Huyền Từ, võ công tu vi của tên hòa thượng Thiếu Lâm này phải nói là không khác yêu thuật là bao.

“A di đà phật!”

Thấy dáng vẻ hồn bay phách lạc của Trang Tụ Hiền, Vương Viễn chắp tay trước ngực, cười nói: “Trang bang chủ? Ngươi biết núi cao còn có núi cao hơn chứ? Ngay cả tiểu tăng còn không đánh được mà dám ngông cuồng khiêu chiến phương trượng Huyền Từ, đúng là không coi ai ra gì! Mong ngươi biết khó mà lui!”

Trong lúc nói chuyện, hai tay của Vương Viễn âm thầm vận nội lực, tụ khí Nhất Phách Lưỡng Tán.

Vương Viễn không cứng đối cứng với Trang Tụ Hiền là bởi vì kiêng kị luồng gió lạnh kỳ quái ở trong tay hắn, bây giờ dưới sự dụ dỗ của Vương Viễn, Trang Tụ Hiền đã tung một chưởng toàn lực đánh vào kỹ năng vô địch của Vương Viễn, còn chưa hồi lại nội lực, giờ phút này Vương Viễn chỉ cần một chưởng là có thể lấy được mạng của hắn.

Nếu Trang Tụ Hiền nhận thua trước mặt quần hùng trong thiên hạ, Vương Viễn đồng ý nể mặt Thiếu Lâm tự mà tha cho hắn một mạng, nếu hắn không biết sống chết vẫn còn muốn khiêu khích, một chưởng này của Vương Viễn chắc chắn sẽ đánh tới không chút do dự.

“Ta... Ta...”

Trang Tụ Hiền cũng không ngốc, tự biết thực lực của bản thân không bằng Vương Viễn, tất nhiên không dám tiếp tục khiêu khích, hắn nhìn Trần Hữu Lượng và Toàn Quan Thanh phía sau, lại nhìn Đinh Xuân Thu đang đứng cách đó không xa, nói với vẻ bất đắc dĩ: “Trang mỗ xin chịu thua!”

“A di đà phật!”

Vương Viễn nhìn bốn phía xung quanh nói: “Mọi người nghe rõ rồi chứ?”

Giọng nói của Vương Viễn không lớn nhưng lại truyền vào trong tai của mọi người rất rõ ràng.

Quần hùng trong thiên hạ vốn đã đứng về phe Thiếu Lâm tự, hiện giờ Vương Viễn lại triển lãm thần công cái thế như vậy, tất nhiên là không ai dám nhiều lời.

Lúc này, Huyền Từ mỉm cười nói: “Trang bang chủ, nếu ngươi đã học được Dịch Cân Kinh của Thiếu Lâm tự, cũng coi như là có duyên, sau khi trở về hẳn là nên chăm chỉ tu luyện Đả Cẩu Bổng và Hàng Long Thập Bát Chưởng của Cái Bang mới đúng, chớ có học võ học phái Tinh Túc với vị Đinh tiên sinh kia rồi làm hại võ lâm!”

Nghe xong lời Huyền Từ nói, quần hùng đều cảm khái không thôi: “Phương trượng Huyền Từ đúng là một người nhân nghĩa, lấy từ bi làm gốc!”

Vương Viễn lại cười thầm trong lòng: “Sư phụ Huyền Từ đúng là có đẳng cấp rất cao!”

Lời này của Huyền Từ nhìn thì có vẻ không bắt bẻ được chút nào, ngươi học tuyệt học của Thiếu Lâm tự chúng ta, Thiếu Lâm tự cũng không truy cứu, nhưng ngươi nhất định phải luyện công cho tốt, đừng đi theo tà đạo... Ngươi nhìn xem, có lời nào không phải là người lớn dạy dỗ trẻ con đâu.

Thực tế thì mỗi câu mỗi chữ của Huyền Từ giống như một lưỡi dao cắm thẳng vào lòng của Trang Tụ Hiền: Tên nhãi ngươi là bang chủ Cái Bang, học trộm võ công của Thiếu Lâm, còn nhận giặc làm cha gia nhập phái Tinh Túc, thể diện của Cái Bang đã bị ngươi vứt vào sọt rác hết rồi.

Lúc này Huyền Từ vĩ đại thế nào, từ bi ra sao thì Trang Tụ Hiền hèn mọn, thấp kém chừng ấy.

Chỉ có vậy mà dám tranh cướp Minh chủ võ lâm với Thiếu Lâm tự? Trở về luyện thêm vài chục năm nữa đi!

Chiêu này giết người xẻo tim không thấy máu, không hổ là người lãnh đạo tối cao của Thiếu Lâm tự.

Bạn cần đăng nhập để bình luận