Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 537: Thuộc tính phúc duyên

“Phốc...”

Nhìn thấy tàn trang trong tay Tống Dương, Vương Viễn không nhịn được mà bật cười.

Không nghĩ tới vận may của cô nàng này cũng có lúc dùng hết, là đệ tử phái Tiêu Dao lại được thưởng tàn trang của phái Thiên Sơn, vận may này đúng là không giống ai.

Tàn trang là thứ mà giá của nó không ổn định nhất. Nếu cùng môn phái, giá cả có thể sánh bằng đan dược tăng lên cảnh giới, nếu không cùng môn phái, vậy chẳng khác nào là một tờ giấy bỏ đi, không học thì lãng phí, học thì lại chiếm thanh công pháp, là loại đạo cụ mà người chơi vừa yêu vừa hận.

“Ai ở phái Thiên Sơn?”

Tống Dương nói với vẻ vô cùng hào phóng: “Cho không luôn!”

“Ẹc...” Phi Vân Đạp Tuyết sửng sốt một chút rồi mới nói: “Ta ở phái Thiên Sơn...”

“Một trăm lượng vàng! Không mặc cả!” Tống Dương vội vàng đổi giọng.

“Không phải ngươi nói cho không sao?” Phi Vân Đạp Tuyết cố nén sự tức giận, nhỏ giọng hỏi.

“Nói nhảm!” Tống Dương lườm hắn với vẻ xem thường, nói: “Ai bảo ngươi có tiền!”

“Đệt!”

Phi Vân Đạp Tuyết bất đắc dĩ, móc ra một trăm lượng vàng đưa cho Tống Dương, sau đó nhận lấy tàn trang, có điều rất nhanh trên mặt Phi Vân Đạp Tuyết lại lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười.

“Sao vậy?”

Vương Viễn thấy thế bèn lên tiếng hỏi.

“Không thể học...”

Phi Vân Đạp Tuyết sắp sụp đổ đến nơi: “Thứ này cần vận nội lực dương cương, nội công của phái Thiên Sơn chúng ta đều là thuộc tính “Băng”.”

“Ặc...”

Thế là mọi người đồng loạt mặc niệm.

Một trăm lượng vàng mua một tàn trang không thể dùng, Phi Vân Đạp Tuyết đúng là rất đen đủi.

“Có thể trả hàng không?”

Phi Vân Đạp Tuyết hỏi Tống Dương với vẻ mặt đau khổ.

“Có thể!” Tống Dương hết sức thoải mái.

“Cảm ơn em gái!” Phi Vân Đạp Tuyết tiện tay trả lại tàn trang, sau đó ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi với Tống Dương, không nói một lời.

“Nhìn ta làm gì?” Tống Dương bị Phi Vân Đạp Tuyết nhìn có chút khó chịu, hung dữ hỏi.

“Trả lại tiền đó...”

“Ta nói trả hàng, không nói trả lại tiền...” Tống Dương buông tay.

“Ta...” Phi Vân Đạp Tuyết không khỏi phun ra một ngụm máu.

Đám người Một Đám Ô Hợp nghe vậy đều liếc nhìn Tống Dương, sau đó lại nhìn sang Vương Viễn, đồng loạt nói: “Học được bản chất, học được bản chất...”

“Liên quan quái gì đến ông đây!” Vương Viễn tức giận!

“Đúng rồi, lão Ngưu, phần thưởng của ngươi là gì vậy?” Lúc này Mario đột nhiên nghĩ tới điều gì, bèn hỏi Vương Viễn.

“Đúng vậy, lão Ngưu, phần thưởng của ngươi là gì thế?”

Những người khác cũng nhao nhao hỏi.

Mario và Tống Dương chỉ thắng một ván nên nhận được phần thưởng là tàn trang. Còn Vương Viễn lại thắng liền năm ván, phần thưởng sẽ càng phong phú hơn mới đúng

“Chuyện này...”

Bị Mario hỏi như vậy, Vương Viễn lập tức đỏ bừng cả mặt, vội vàng xua tay nói: “Không nói được không?”

“Không được!” Mọi người trăm miệng một lời.

Nếu như Vương Viễn không nói mấy lời như vậy, việc này sẽ mơ mơ hồ hồ bị bỏ qua. Chẳng qua nhìn vẻ mặt của Vương Viễn đã gợi lên sự hứng thú của mọi người.

“Đám súc sinh các ngươi...”

Vương Viễn bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là rút một cây đao từ trong ngực ra.

“Thứ này là cái quái gì vậy?”

Nhìn cây đao trong tay Vương Viễn, tất cả mọi người đều sửng sốt...

Cây đao trong tay Vương Viễn vô cùng kỳ quái, chỉ dài có nửa thước, lại không ngắn bằng dao găm, thân đao rộng khoảng hai chưởng, phía bên trên có khắc dấu hiệu Thất Tinh Bắc Đẩu, thoạt nhìn trông có vẻ rất quen mắt.

“Thứ này... thứ này không phải là đao thái rau trong truyền thuyết đấy chứ?”

Sửng sốt trong chốc lát, Mario – người rất quen thuộc với mấy công việc đời sống cẩn thận hỏi.

“Thật tinh mắt!”

Vương Viễn gật đầu, sau đó triển lãm thuộc tính của đoản đao trong tay ra.

(Thất Tinh Đao)

Phẩm chất: Bảo vật

Ngoại công: +1

Nội công: +1

Độ bền: Không.

Tính chất: Sắc bén.

Yêu cầu sử dụng: Lực tay 45

(Lực Thất Tinh): Hội tụ lực Bắc Đẩu trên trời, người cầm nó nghề nấu ăn sẽ tăng lên một cấp.

(Ai cũng thích): Đao này ẩn chứa sức mạnh thần bí, cầm đao này sẽ gia tăng tỷ lệ làm ra đồ ăn cực phẩm.

Giới thiệu vật phẩm: Một trong những dụng cụ làm bếp thuộc trang bị bộ trong truyền thuyết, là Thần Khí mà tất cả đầu bếp khao khát có được trong đời.

Trang bị bộ: (Đồ làm bếp Bắc Đẩu)

Thất Tinh Đao (1/1)

Bắc Thần Phủ (0/1)

“Ăck...”

Nhìn thấy thuộc tính của cây đao ghẻ này, mọi người phải nhẫn nại lắm mới không nói ra hai chữ “rác rưởi”.

Mẹ kiếp, thế nhưng lại là trang bị của nghề phụ.

Thực tế thì, hơn 80% người chơi trong trò chơi đều hướng tới việc làm bản thân mạnh hơn, người chơi thật sự muốn chơi nghề phụ có thể nói là đếm trên đầu ngón tay. Dù sao nghề phụ có thể tiếp cận được ở ngoài hiện thực, có thời gian rảnh rỗi nấu cơm ở trong trò chơi thì chi bằng tìm một công việc tương tự ở ngoài thực tế cho rồi, tối thiểu lương cũng không thấp, lại còn được “chơi” một cách chân thật hơn.

Bởi vì nguyên nhân này, tuy rằng trang bị nghề phụ rất ít ỏi, nhưng nó lại không hề đáng giá trong “Đại Võ Tiên”, đối với đại đa số người chơi mà nói, quả thật chả có ích lợi gì.

Nếu là cây búa của thợ rèn, có lẽ giá trị sẽ cao hơn một chút, chí ít trong trò chơi mười người chọn nghề phụ thì tám người chọn thợ rèn, thế nên đưa một con dao phay của đầu bếp như vậy là có ý gì? Mọi người thật sự không thể hiểu nổi phải có tư tưởng thế nào mới có thể chọn nghề phụ là đầu bếp ở trong trò chơi.

Cho dù Thất Tinh Đao trong tay Vương Viễn là một trang bị của nghề phụ có cấp bậc bảo vật, nhưng trong mắt của mọi người lực tấn công này, thuộc tính thiểu năng này, thậm chí còn không bằng một thanh trường kiếm phàm phẩm.

Không nghĩ tới Vương Viễn thắng năm ván liên tục, cuối cùng lại được thưởng một thứ như vậy... Rốt cuộc phúc duyên của hắn “cao” thế nào chứ, lại bị gài bẫy đến mức này.

Chẳng trách Vương Viễn không muốn lấy ra. Riêng thứ này thôi, nếu đổi lại là những người khác, tàm phần mười sẽ đi tìm chỗ nào đó không người rồi vứt nó đi.

“Lão Ngưu à, điểm phúc duyên của ngươi là bao nhiêu vậy?” Mọi người vô cùng tò mò về vận may của Vương Viễn.

“Không đề cập tới đề tài này, không đề cập tới đề tài này!”

Vương Viễn phủi tay. Thứ như phúc duyên, nếu nói tiếp hắn sẽ rơm rớm nước mắt đó.

Ngoại trừ căn cốt và lực tay ra, thuộc tính bẩm sinh của Vương Viễn đều đồng nghĩa với sự đau lòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận