Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 901: Quà của Vi Tiểu Bảo

“Vậy đương nhiên tốt rồi!”

Giải dược này là thật, Vương Viễn cây ngay không sợ chết đứng, lập tức đồng ý.

Thấy hắn đồng ý, Tiểu Quế Tử cuối cùng cũng thở phào một hơi, vốn vẫn còn vài phần chống đối Vương Viễn, lúc này lại biến thành một tia biết ơn.

Tuy rằng hắn ta gian xảo, nhưng lại không phải là loại người vong ơn phụ nghĩa, hắn từ nhỏ xuất thân nơi phố chợ, giá trị quan cũng rất đơn giản, ngươi tốt với ta thì ta tốt với ngươi, mọi người là anh em tốt thì phải có nghĩa khí.

Tuy Vương Viễn là người đã hạ độc Tiểu Quế Tử, nhưng lại bôn ba nghìn dặm đi tìm thuốc giải cho hắn ta, cũng xem như là người đối xử chân thành.

Ơn không giết cũng là ơn mà…

“Kết bái?”

Sách Ngạch Đồ nghe thấy Tiểu Quế Tử muốn kết bái với Vương Viễn, đôi mắt sáng lên, vội vàng sáp lại bảo: “Quế công công và Ngưu đại sư đều là người trọng tình nghĩa, tại hạ thích nhất là kết bạn, chuyện kết bạn này, không bằng thêm cả ta nữa thì thế nào?”

“Ặc…”

Vương Viễn quan sát Sách Ngạch Đồ từ trên xuống dưới, hỏi: “Ngươi bao nhiêu tuổi rồi?”

“Ba mươi ba…” Sách Ngạch Đồ đáp.

“Ta là người Hán, không tiện kết bái với Sách đại nhân!”

Vương Viễn trực tiếp từ chối, đồng thời thầm nghĩ: “Mẹ nó, lớn hơn lão tử mười tuổi cũng thôi đi, lại còn là quan đương triều, nói không chừng ngày nào đó sẽ bị người chặt đầu, lão tử và ngươi chết cùng ngày cùng tháng cùng năm, vậy chẳng phải là tự tìm đường chết à!”

“Ôi chao …” Sách Ngạch Đồ thất vọng bảo: “Tại hạ không thể kết bạn với hai vị, thật là tiếc nuối đến cực điểm.”

“Không sao!” Tiểu Quế Tử ngược lại rất thông minh, vội vàng bảo: “Sau khi ta và Ngưu ca kết bái, rồi ta lại kết bái với ngươi, không phải vậy là được rồi sao?”

“Thật sao?” Sách Ngạch Đồ hết sức vui mừng.

Thực ra có kết bái với Vương Viễn hay không, đối với Sách Ngạch Đồ mà nói không thành vấn đề, y chỉ muốn kết bái với người tâm phúc trước mặt hoàng đế như Tiểu Quế Tử này.

Nghe được lời của Tiểu Quế Tử, Vương Viễn vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng vẫn lập lời thế trước mặt Phật với hắn ta, kết bái thành huynh đệ khác họ.

Lúc này, hắn mới biết, tên thật của Tiểu Quế Tử thật sự là Vi Tiểu Bảo.

“Sau này hai chúng ta chính là anh em rồi!” Sau khi kết bái xong, Vương Viễn vỗ vào vai của Vi Tiểu Bảo, nói: “Ngươi tuyệt đối đừng chết đó!”

Vừa nói xong, hắn móc một khẩu súng cầm tay mà Độc Cô Tiểu Linh đã tặng cho mình ra, nhét vào trong tay của Vi Tiểu Bảo, nói: “Làm ca ca cũng không có quà gặp mặt gì, thứ này, cho dù là người có võ học thấp kém cũng có thể sử dụng được, ngươi cầm để phòng thân đi!”

Võ công của Vương Viễn tuyệt vời, nên khẩu súng đó không có tác dụng lớn trong tay hắn, ngược lại, không bằng tặng cho tiểu tử này để phòng thân, bớt cho hắn ta bị người trảm chết bằng một đao.

Huynh đệ kết bái cũng là huynh đệ, cho dù không có tình cảm gì thì một người làm anh như Vương Viễn vẫn phải nghĩ cách chăm sóc cho Vi Tiểu Bảo mới được, dù sao thì lời thề chết cùng năm cùng tháng cùng ngày này vẫn khá là kinh khủng.

Có trời mới biết chết cùng ngày này là khái niệm gì, nếu chỉ là chết một lần thì Vương Viễn còn có thể chấp nhận được, nhưng nếu là trực tiếp xóa tài khoản, vậy không phải thiệt rồi sao.

“Đại ca…”

Vi Tiểu Bảo nhận khẩu súng mà Vương Viễn tặng, hốc mắt lập tức đỏ lên.

Hắn ta vốn là một người trong giếng đá rất trọng nghĩa khí, lúc đầu kết bái với Vương Viễn, mục đích của hắn ta chính là sợ Vương Viễn hại mình, nhưng bây giờ Vương Viễn lại thật sự coi Vi Tiểu Bảo như anh em, Vi Tiểu Bảo hiển nhiên cực kỳ cảm động, cho dù mục đích của Vương Viễn cũng không đơn thuần cho lắm, nhưng chắc chắn thật lòng nghĩ cho an toàn của Vi Tiểu Bảo.

“Lớn như vậy rồi, vẫn chưa từng có người nào đối tốt với ta như vậy…”

Vi Tiểu Bảo lau nước mắt, bảo: “Sau này Ngưu đại ca chính là đại ca ruột của ta!”

“Ha ha!”

Vương Viễn không muốn nhìn thấy người khác rơi nước mắt nhất, vội vàng khoát tay, đáp: “Đại ca ta cũng không có yêu cầu gì, chỉ cần ngươi sống tốt là được!”

Lời này của Vương Viễn tuyệt đối phát ra từ tận đáy lòng.

“Tiểu Bảo biết rồi!” Vi Tiểu Bảo mò trong ngực hết nửa ngày, cuối cùng móc ra một cái bọc khăn dầu màu đen đưa cho Vương Viễn, rồi nói: “Đại ca, ngươi tặng ta thứ quý giá như vậy, em trai ta không biết lấy gì báo đáp, quyển sách này là Đào cô cô tặng cho ta. Bà ấy nói là bí tịch gì đó mà chủ tử Bình Hung công chúa* gì ấy của bà ấy, đã truyền thụ cho bà ấy trước đây, tiếc là ta không biết chữ, cũng không thích học võ, hôm nay ta sẽ tặng nó cho đại ca ngươi.”

*công chúa ngực phẳng

“Đào cô cô? Bình Hung công chúa? Thứ gì cơ?”

Đầu Vương Viễn đầy dấu chấm hỏi, Vi Tiểu Bảo này văn dốt võ nát, biểu đạt một chút thứ gì đó cũng không biểu đạt rõ ràng cho được, cũng không biết trong cái bọc vải dầu màu đen này rốt cuộc là thứ gì.

Vương Viễn nhận cái bọc trong tay của Vi Tiểu Bảo mà lòng đầy tò mò, mở từng lớp ra, chỉ nhìn thấy bên trong đặt một quyển sách màu xanh, phía trên viết bốn chữ cổ [Thần Hành Bách Biến].

Vương Viễn thấy thế thì nhíu mày, một dòng thông tin xuất hiện trước mặt hắn.

[Thần Hành Bách Biến]

Phân loại: Khinh công.

Phẩm chất: Tuyệt học.

Giới thiệu: Tuyệt học của Thiết Kiếm môn.

Điều kiện học: Thân pháp 90.

Bối cảnh công pháp: Công pháp tuyệt học do Mộc Tang đạo trưởng của Thiết Mộc môn sáng chế ra, Thần Hành Bách Biến vượt nghìn dặm trong chớp mắt, khinh công tuyệt nhất trong thiên hạ.

“Tuyệt học, khinh công!!”

Nhìn thấy thuộc tính của [Thần Hành Bách Biến] này, Vương Viễn suýt chút nữa thì thốt thành tiếng.

Khinh công, là một loại công pháp hiếm có nhất trong các loại công pháp, còn hiếm có hơn cả nội công rất nhiều.

Dù sao thì các đại môn phái đều có mấy loại khinh công môn phái, mà khinh công môn phái, trên cơ bản đều là một loại, hơn nữa phần lớn là công pháp khinh công trung cấp.

Võ học khinh công cao cấp hơn, ngoại trừ Thê Vân Tung của phái Võ Đang và Yên La Cửu Thức của Đường môn ra, thì những thứ khác trên cơ bản đều nằm trên người NPC đặc biệt trên giang hồ.

Khinh công không chỉ hiếm có, mà còn khó kiếm, trong tay Vương Viễn cũng xem như đã có hàng, hiện giờ trên người hắn cũng trang bị bốn môn khinh công, một môn trong đó còn là công pháp rác rưởi đi kèm của Thiếu Lâm tự.

Bạn cần đăng nhập để bình luận