Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 436: Cơ quan của Độc Cô Tiểu Linh

"[Nhất Dương Chỉ]?" Sau khi bức lui Tống Dương, trong mắt Chu Bá Thông hiện lên vẻ bối rối, dường như đang suy nghĩ tới chuyện gì đó: "Là ta có lỗi với ngươi, cuối cùng ngươi cũng đã tìm tới rồi sao?"

"Chu Bá Thông này rất lợi hại! Chúng ta cùng lên!"

Tống Dương không để ý tới lời mà Chu Bá Thông nói... trực tiếp bảo Vương Viễn cùng xông lên.

Vương Viễn gật đầu, từ bên kia đánh tới.

Cùng là đệ tử thế gia võ học, con đường quyền pháp của Vương Viễn và Tống Dương hoàn toàn khác biệt. Tống Dương linh hoạt đa dạng, chiêu thức tinh xảo, Vương Viễn uy mãnh bá đạo.

Hai người đồng thời ra tay, cương nhu hỗ trợ lẫn nhau, trong cương có nhu, trong xảo có vụng, không chỉ đơn giản là thêm một người.

Nhưng ai ngờ được, võ học của Chu Bá Thông này lại vô cùng quỷ dị.

Chỉ thấy tay trái của lão dùng một bộ quyền pháp cao thâm vô cùng nhu hòa đánh với Vương Viễn, dùng lực đẩy lực, hóa lực đánh của Vương Viễn thành vô hình.

Tay phải đối phó với Tống Dương lại dùng một loại chưởng pháp cương mãnh chính xác, mỗi một chiêu vừa chuẩn vừa độc, làm cho Tống Dương liên tiếp lui về phía sau.

Vương Viễn và Tống Dương càng đánh càng kinh hãi.

Trong trò chơi võ học cũng có phân cương nhu, thuộc tính nội công và phát kình khác biệt, khiến người chơi chỉ có thể thi triển những môn võ học cùng loại.

Ví dụ như khi Vương Viễn thi triển loại võ học cương mãnh như Đại Kim Cương Chưởng này, thì không thể sử dụng Hư Thật Chưởng của võ học âm nhu.

Còn Chu Bá Thông không những có thể đồng thời sử dụng hai loại võ học hoàn toàn khác biệt, hơn nữa còn lấy một địch hai, chiêu thức võ học lại không loạn chút nào, giống như phân thân vậy, đáng sợ tới cực điểm.

Đúng lúc này, Chu Bá Thông còn không ngừng cười nói: "[Đại Kim Cương Chưởng] của Thiếu Lâm tự tuy rằng bá đạo, nhưng không thú vị gì cả. Công phu của tiểu tử này thì màu mè, còn nhẹ bẫng, chả có chút tác dụng gì. Chỉ chút bản lĩnh đó còn muốn dẫn ta đi."

Nghe thấy Chu Bá Thông nói vậy... hai người Vương Viễn kinh ngạc không thôi.

Bản thân hai người đương nhiên đã dùng hết toàn lực, đánh ra tất cả tuyệt học, nhưng trong mắt đại cao thủ như Chu Bá Thông cũng chỉ vậy mà thôi, không có cấp bậc gì...

Dựa vào tu vi của lão mà nói, e là cảnh giới tuyệt học không đủ thì chính là không thú vị.

Con mẹ nó thế này không phải là làm khó người ta à!

Cấp bậc trong trò chơi chính là dùng để hạn chế cảnh giới võ học, hiện tại Vương Viễn và Tống Dương còn chưa tới cấp 40, cảnh giới võ học cao nhất cũng chỉ là Tâm Lĩnh Thần Hội, làm sao có thể khiến loại tuyệt đỉnh cao thủ như Chu Bá Thông để mắt tới.

"Cụp, cụp, cụp..."

Nhưng mà Chu Bá Thông vừa dưới lời, thì dưới chân ba người đột nhiên truyền tới một loạt âm thanh kỳ quái. Bọn họ cúi đầu thì thấy một con vịt con làm bằng gỗ đang lạch bạch đi tới bên cạnh ba người.

Cơ quan vịt của Độc Cô Tiểu Linh là cơ quan thuật cấp thấp nhất của Đường Môn, có thể dùng để thấy rõ những thứ ẩn hình, hai người Vương Viễn đều đã thấy thứ này.

Nhìn thấy cơ quan vịt, Vương Viễn và Tống Dương đều không biết nói gì. Độc Cô Tiểu Linh này nếu thực sự muốn hỗ trợ thì sao lại đưa con rối này ra, chẳng lẽ là để thứ đồ chơi này khuấy động không khí?

"Ồ? Đây là đồ chơi gì vậy?"

Trong lúc hai người Vương Viễn đang âm thầm cười nhạo, Chu Bá Thông tinh mắt lập tức bị hấp dẫn, trực tiếp nằm sấp xuống đất, mông vểnh lên thật cao, đi theo phía sau cơ quan vịt, trừng mắt nghiên cứu.

"???"

Chu Bá Thông ít nhất cũng phải hơn năm sáu chục tuổi rồi, một ông lão đầu đầy tóc bạc vểnh mông lên quỳ rạp xuống đất nhìn một con vịt, cảnh tượng này nhìn thế nào cũng thấy kỳ dị.

Vương Viễn và Tống Dương đều ngây cả người.

Vương Viễn ngay lập tức tự tát cho mình một cái thật vang.

Mẹ nó, đã sớm biết lão già này không đứng đắn, bản thân còn ngu không thể tả đi tỷ thí võ công với lão... Chu Bá Thông chính là tuyệt đỉnh cao thủ, cảnh giới võ học của ngươi có mạnh cỡ não cũng không đủ, trong mắt lão chỉ là trò con nít? Nhưng hắn lại ngu ngốc muốn dùng vũ lực chinh phục một tuyệt đỉnh cao thủ?

So ra thì cơ quan thuật này còn thú vị hơn.

"Chơi vui chơi vui, thú vị thú vị! Dạy ta dạy ta!" Chu Bá Thông cầm con vịt đứng lên, xoay người đi tới trước mặt Độc Cô Tiểu Linh xuất ra tam liên Chu Bá Thông.

"Ha ha ha!"

Độc Cô Tiểu Linh cười cười nói: "Chơi vui chứ?"

"Chơi vui chơi vui!"

Chu Bá Thông liên tục gật đầu, giống như đứa bé khoa chân múa tay.

"Vịt con cho ngươi!" Độc Cô Tiểu Linh cũng không phải người nhỏ mọn, hơn nữa được một đại cao thủ khen cơ quan của mình như vậy, Độc Cô Tiểu Linh cũng vô cùng hưởng thụ, phất phất tay tỏ vẻ tặng cơ quan vịt cho Chu Bá Thông.

"Đa tạ tỷ tỷ, đa tạ tỷ tỷ!"

Chu Bá Thông giơ con vịt vui vẻ giống như một đứa trẻ sáu mươi tuổi.

Ba người Vương Viễn đen mặt: "Có khi lão già này mới là kẻ ngu nhất đi."

Nhất là Độc Cô Tiểu Linh, tuổi còn trẻ mà bị một lão đầu gọi là tỷ tỷ, tâm tình đó...

Thấy bộ dạng này của Chu Bá Thông, Độc Cô Tiểu Linh lại nói tiếp: "Đây chỉ là cơ quan thuật sơ cấp nhất, ta còn có nhiều cơ quan cao cấp hơn cơ. Chỉ cần ngươi theo chúng ta rời khỏi đây, ta đều có thể cho ngươi mượn chơi."

Nói xong, Độc Cô Tiểu Linh vung tay lên, triệu hồi ra cơ quan con rối Ngưu Nhị Xuân.

"Ầm ầm!"

Cơ quan con rối đáp xuống đất, khiến cho cát bụi bay khắp nơi.

Cơ quan con rối này của Độc Cô Tiểu Linh là dựa theo dáng người Vương Viễn để chế tác, khôi ngô tới cực điểm, hơn nữa vì là dùng kim loại tạo ra, còn có vẻ ngoài sáng bóng chói mắt, đứng ở đó phải gọi là oai phong lẫm liệt.

Ánh mắt Chu Bá Thông nhìn chằm chằm.

"Cái này... cái này..."

Chu Bá Thông sửng sốt chừng bảy tám giây, sau đó đầu gối khẽ cong, quỳ gối trước mặt Độc Cô Tiểu Linh, mãnh liệt dập đầu nói: "Sư phụ ở trên, xin nhận lạy của Chu Bá Thông..."

Hay rồi, mới vừa nãy còn gọi tỷ tỷ, hiện tại đang thăng lên làm sư phụ luôn rồi, vai vế giờ không biết phải phân chia như thế nào nữa.

Chu Bá Thông hành đại lễ như vậy làm cho tâm tình ba người Vương Viễn muốn sụp đổ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận