Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1451: Ngươi trâu bò vẫn là ngươi trâu bò

Dựa vào tu vi đã Đăng Phong Tạo Cực của Cưu Ma Trí, thiên hạ hiếm ai có thể địch lại, mục tiêu của lão chỉ có mấy vị cao tăng như Huyền Từ Phương Chứng, tất nhiên là lười đi để ý Vương Viễn.

Nhưng một câu “Sợ ngươi không dám” của Vương Viễn đã chạm phải điểm nhạy cảm của Cưu Ma Trí.

Tiểu Trí ta tung hoành thiên hạ, từ trước đến nay chưa từng chịu thua ai, sao lại không dám chứ.

“Hừ hừ!”

Đối mặt với sự khiêu khích của Vương Viễn, Cưu Ma Trí hừ lạnh một tiếng, nói: “Sao lại không dám! Cứ việc ra chiêu đi!”

Dứt lời, Cưu Ma Trí lập tức bày sẵn tư thế.

“Ha ha ha!”

Vương Viễn lại đột nhiên cười ha ha nói: “Tiểu Trí à, ngươi là tiền bối, sao lại hạ thấp bản thân động tay động chân với một tiểu bối như ta chứ...”

“Phốc...”

Chúng tăng trong đại điện thấy Cưu Ma Trí đồng ý 1v1 với Vương Viễn, người nào người nấy đều nín thở tập trung tinh thần, không dám lên tiếng, muốn nhìn xem vị đại sư huynh của Thiếu Lâm tự này sẽ chết như thế nào.

Nhưng sau khi nghe được lời Vương Viễn nói, mọi người suýt chút nữa trật khớp eo.

Mẹ nó, ngươi ra vẻ ta đây khiêu khích Cưu Ma Trí, chẳng lẽ là để thừa nhận chính bản thân cũng sợ lão? Cái thứ gì không biết nữa.

“Ha ha ha ha ha!”

Đám Huỳnh Hoặc Thủ Tâm được dịp cười đau cả bụng, bọn họ chỉ vào Vương Viễn nói: “Đại sư huynh, nếu không làm được thì cũng đừng ra vẻ ta đây thế chứ... Bại dưới tay Cưu đại sư không mất mặt, cùng lắm là làm mất thể diện của sư phụ ngươi thôi, ha ha.”

“...”

Huyền Từ nghe xong lời Huỳnh Hoặc Thủ Tâm nói, lão cũng không tức giận, trái lại còn thản nhiên nói: “Ngộ Si, đừng cậy mạnh!”

Hiển nhiên ở trong lòng của Huyền Từ, Vương Viễn còn quan trọng hơn thể diện của chính bản thân mình.

Cưu Ma Trí cười lạnh nói: “Sao vậy, ngươi nói muốn đánh mà, sao bây giờ lại không dám nữa?”

“Ta nói không dám lúc nào!” Vương Viễn cười tủm tỉm nói: “Ngươi cho rằng ta giống với mấy tên phế vật ngay cả dũng khí cầm kiếm cũng không có sao?”

“Ách...”

Tiếng cười bên trong đại điện đột nhiên im bặt.

Mồm miệng của Vương Viễn vẫn cay độc giống như trước.

“Vậy ngươi đánh cũng không được, không đánh cũng không được, cuối cùng ngươi muốn như thế nào?” Cưu Ma Trí bực mình nói.

“Ta có cách đấu của ta!” Vương Viễn cười hỏi: “Quốc sư tinh thông bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm tự chứ?”

“Đó là điều tất nhiên!” Cưu Ma Trí nói với vẻ ngạo nghễ.

“Nói vậy chắc ngươi cũng biết Nhất Phách Lưỡng Tán là chiêu thức gì đúng không.” Vương Viễn lại nói.

“Biết!” Cưu Ma Trí gật đầu.

Vương Viễn nói tiếp: “Nếu quốc sư ngươi cũng tinh thông Nhất Phách Lưỡng Tán, vậy ngươi có dám so một chưởng này với ta không?”

“Việc này...”

Vương Viễn vừa dứt lời, mọi người trong điện một lần nữa khiếp sợ không thôi.

Phương Chứng trực tiếp lên tiếng trách mắng: “Ngộ Si, ngươi không muốn sống nữa sao? Đừng nói nhăng nói cuội nữa!”

Không thể không nói, tuy rằng lão hòa thượng Phương Chứng này và Huyền Từ không ưa nhau, nhưng lão tuyệt đối không phải người xấu, lúc này còn không quên tìm một bậc thang cho Vương Viễn.

Người trong giang hồ đều biết: khí lực của người tập võ sau khi trải qua thời kỳ đỉnh cao sẽ càng ngày càng giảm dựa theo tuổi tác, nhưng tu vi nội lực lại là tuổi tác càng lớn, tu vi càng mạnh.

Xét về mặt tuổi tác, Cưu Ma Trí đã hơn 50, đang tại thời kỳ đỉnh cao, không chỉ có nội công tu vi thông thiên, chưởng lực có thể chém đồng như chém bùn, khí lực cũng chưa rút đi, có thể nói chính là thời điểm mạnh mẽ nhất của một người tập võ.

Tu luyện bảy mươi hai tuyệt kỹ cần phải có căn cơ là nội lực và Phật pháp, nội lực Phật pháp càng cao thì sẽ tu luyện được càng nhiều tuyệt kỹ. Cưu Ma Trí đã tinh thông bảy mươi hai tuyệt kỹ, nội lực tu vi của y hiển nhiên đã đạt tới trình độ khó có thể tưởng tượng nổi, quả thật một hòa thượng nhỏ như Vương Viễn không thể so bì được.

Kẻ yếu đối đầu với kẻ mạnh, thường thì không thể đối đầu trực diện mà phải dựa vào kỹ xảo để chiến thắng, việc này không khác gì một tuyển thủ 60 kg đối đầu với một tuyển thủ 100 kg, tất nhiên sẽ rất bất lợi nếu cứ đánh trực diện như vậy.

Nếu Vương Viễn so chiêu thức với Cưu Ma Trí, có lẽ vẫn còn một chút hy vọng.

Nhưng giờ phút này Vương Viễn lại muốn so chưởng với Cưu Ma Trí, quả thật là không biết sống chết.

“Phương Chứng đại sư lo lắng nhiều rồi!” Vương Viễn giơ tay hình chữ thập hành lễ với Phương Chứng, nói: “Tên Cưu Ma Trí này chưa chắc là đối thủ của đệ tử!”

“Hừ hừ!”

Cưu Ma Trí nghe xong lời Vương Viễn nói, ngạo khí lại bị kích phát, lão cười lạnh nói: “Nếu ngươi đã không biết sống chết, vậy tiểu tăng sẽ so một chưởng với ngươi! Ra chiêu đi!”

Trong lúc nói chuyện, Cưu Ma Trí lui về phía sau một bước, hai tay đè xuống, chân khí lưu chuyển bắt đầu tụ khí.

“Được! Người nào trốn người đó là kẻ hèn nhát!”

Thấy Cưu Ma Trí trúng kế, khóe miệng của Vương Viễn hơi nhếch lên.

Võ công của Cưu Ma Trí cao đến mức nào, sao Vương Viễn lại không biết chứ. Tu vi của tên hòa thượng này không hề thua kém Yến Long Uyên, hiển nhiên cũng là cao thủ tuyệt đỉnh cấp 190. Nếu so chiêu thức với Cưu Ma Trí, Vương Viễn e rằng còn không sờ được vào góc áo của y, nhưng nếu so chưởng lực... Ha ha, Vương Viễn lại chưa từng sợ bất kỳ kẻ nào.

Trong lúc nói chuyện, Vương Viễn vận chuyển chân khí, trong nháy mắt có một luồng ánh sáng vàng chiếu xuống, tiếng Phạn vang lên khắp nơi.

Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, ánh sáng vàng ngưng tụ thành pháp tướng kim thân sáu trượng.

Phật Pháp Vô Biên! Mở ra!

Nghịch Chuyển Âm Dương! Mở ra!

Càn Khôn Đại Na Di! Mở ra!

Tả Hữu Hỗ Bác! Mở ra!

Nhất Phách Lưỡng Tán, tụ khí!

“Thứ này... Đây là gì vậy?”

Thấy Vương Viễn đột nhiên biến thành kim thân sáu trượng, Cưu Ma Trí không khỏi cảm thấy căng thẳng, lập tức hiểu ra có lẽ bản thân đã bị lừa. Chẳng qua nói gì thì cũng đã nói rồi, có biết bao nhiêu người ở đây chứng kiến, người nào trốn người đó là kẻ hèn nhát, Cưu Ma Trí đâm lao thì phải theo lao, y chỉ có thể vực lại tinh thần toàn lực vận công.

“Ra tay đi!”

Lúc này, Nhất Phách Lưỡng Tán của Vương Viễn đã tụ khí trăm phần trăm, pháp tướng kim thân chắp tay trước ngực, hai tay đột nhiên đẩy về phía trước!

Áo nghĩa · Phật Pháp Vô Biên · Vạn Phật Triều Tông!!!

Một chưởng này ngưng tụ toàn bộ công lực của Vương Viễn, cộng thêm chiêu lớn Phật Pháp Vô Biên, Nghịch Chuyển Âm Dương thay đổi thuộc tính, Càn Khôn Đại Na Di tăng thêm sát thương, cùng với Tả Hữu Hỗ Bác tăng 3.6 lần sát thương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận